VRNs (27.12.2014) – Một đứa trẻ ra đời là thành công của ba mẹ, vì đã đón nhận sự hiện diện của con cái trong gia đình của mình. Và sự xuất hiện của một miệng ăn là dấu hiệu của sự lao nhọc vất vả. Những gia đình có nền kinh tế ổn định thì không có gì để nói, nhưng những gia đình khó khăn chật vật, thì đây là một vấn nạn nan giải, đau đầu không kém.
Gia đình thánh gia chắc chắn không phải là một gia đình giàu có. Vì Tin mừng hôm nay ghi rõ Mẹ Maria đã sinh con trong máng cỏ, vì không tìm được nhà trọ: “Bà sinh con trai đầu lòng,, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ.” (Lc 2,7)
Nếu có ai đó nói rằng gia đình tôi khổ, thì ở đây có thể khẳng định không ai nghèo khổ bằng gia đình thánh gia. Nhiều em bé ra đời nhưng có mấy bé phải sinh nơi chuồng lừa và đặt nơi máng cỏ như Hài nhi Giêsu. Ngày nay, cũng có rất nhiều em bé phải sinh ra trong những nơi không an toàn nhưng không phải vì gia cảnh khó nghèo mà hơn cả là vì cha mẹ bỏ rơi chúng. Còn đáng thương hơn, có biết bao nhiêu nghìn em bé bị phá bỏ ngay cả khi chưa hình thành đầy đủ trong lòng mẹ nữa kìa.
Như vậy nghèo đói vẫn không phải là nguyên nhân chính khiến người ta từ chối mầm sống, quan trọng hơn cả chính là thái độ sống ích kỉ, hưởng thụ đã khiến nhân loại từ chối mầm sống và hủy diệt nó.
Biết rằng cuộc sống gia đình sẽ không bao giờ thiếu vắng những giây phút phải lao nhọc vất vả, khổ cực nhưng noi gương thánh gia luôn luôn tin tưởng phó thác tuyệt đối vào tình thương, quyền năng và sự quan phòng của Thiên Chúa. Đối với Thiên Chúa giàu nghèo có là chi. Tài năng giỏi giang cũng ý nghĩa gì. Ngài chỉ cần tình yêu và lòng mến đối với Thiên Chúa mà thôi. Những cái đó đều do Ngài tác tạo nên thì Ngài cần gì phải lệ thuộc vào chúng.
Do vậy, dù nghèo dù đói, dù ốm đau, bệnh tật… cho dù chúng ta là gì đi nữa, thì Thiên Chúa vẫn luôn yêu thương ta. Ngài yêu ta không phải vì những cái ta đang có, mà là vì chúng ta là con của Ngài. Đơn giản có thế thôi.
Có lẽ vì nhân loại hiểu sai ý định Thiên Chúa. Có lẽ vì chúng ta nhầm lẫn mục đích của Ngài. Thế nên qua bao nhiêu ngàn năm qua rồi, con người vẫn cứ mãi lầm lũi đi vào chốn diệt vong, tranh giành chèm giết lẫn nhau chỉ vì đồng tiền tấm áo. Rồi vì thú vui nhục dục, người ta chỉ còn biết sống cho thỏa mãn đam mê mà bỏ rơi trách nhiệm đối với con cái.
Con số phá thai trên thế giới ngày càng báo động. Nhưng một điều may mắn là ai cũng hiểu rằng không phải quá nghèo khổ mà phá, nhưng sâu xa hơn vẫn là sự hưởng thụ ích kỉ. Nếu như gia đình thánh gia ngày trước cũng đầy toan tính hơn thiệt thì ngày nay làm sao nhân loại có được niềm vui cứu độ. Chính nhờ sự vâng phục, lòng can đảm của các ngài mà chúng ta hoan hỉ đón nhận ơn giáng sinh: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.” (Lc 1, 14)
Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã làm người vì yêu con. Cảm ơn Ngài đã chọn cảnh nghèo mà giáng thế, nếu không con sẽ cảm thấy lạc lõng bơ vơ biết chừng nào khi thế giới con số nghèo đói không phải ít. Mỗi khi trong đời sống lao đao, vất vả, con tìm được niềm bình an trong Chúa vì biết rằng đã có Ngài cùng đồng hành sẻ chia. Là Con Một Thiên Chúa, là Ngôi Hai Thiên Chúa, là Con Đấng Tối Cao mà Ngài lại chịu sinh ra trong cảnh cơ hàn, khiến con vô cùng cảm phục và xúc động. Con có nghèo vậy hay nghèo nữa vẫn không thể như Chúa. Trong khi con là kẻ nghèo tự bản chất, còn Ngài là Đấng giàu sang phú quí, tác tạo nên cả trái đất vũ trụ mà lại cam chịu trở nên nhưng không, tay trắng làm người để đồng hành, sẻ chia kiếp người với con người. Xin giúp con đừng buồn nếu đang là kẻ nghèo khó và can đảm đón nhận cảnh nghèo nếu có phải vì vinh danh Cha. Xin giúp con hiểu rằng bản chất con đã là tay trắng, vào đời dẫu có trắng tay thì Thiên Chúa vẫn luôn mãi yêu con, như thế thì còn sự giàu có nào sánh tày nữa đây.
M. Hoàng Thị Thùy Trang.