logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
nga  
#1 Đã gửi : 31/12/2014 lúc 07:39:15(UTC)
nga

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 16-07-2013(UTC)
Bài viết: 1,657

Cảm ơn: 1 lần
Viết một lá thư kể lể con gà con kê, hết chuyện mình rồi tới chuyện chồng con thì đúng là đầy cá tính, chẳng lẫn với ai, nhưng gửi đi một tấm thiệp với vài lời chúc mừng trong một dịp lễ lớn nào đó, mà lại muốn làm cho nó thật có hồn, thật cá tính … tưởng là dễ nhưng có lẽ khó hơn. Bởi vì, tấm thiệp không có chỗ cho mình viết nhiều, lời hay ý đẹp thì đã được in cả trên đó rồi, viết gì vào nữa xem ra cũng thừa, nên “có lẽ mình chỉ việc ký tên vào rồi gửi đi là tiện nhất.” Nhưng Hằng có một cách khác còn tiện hơn nhiều, đó là khỏi cần ký tên và khỏi cần gửi cái gì đi hết. Bởi vì, thử đặt mình vào vai trò người nhận thư, bạn sẽ nghĩ gì? Có phải là xé lá thư vô hồn đó, rồi ném ngay vào … sọt rác không? Vậy không viết gì cả chẳng phải là tiện nhất sao? Thực ra, viết một tấm thiệp có hồn, có cá tính không phải là khó khăn, không đòi hỏi nhiều chữ nghĩa, mà chỉ cần một vài mẹo vặt.
UserPostedImage
Có thể mượn lại những lời hay ý đẹp đã in sẵn trên tấm thiệp

Trước tiên, đó là lòng nhiệt thành và tình cảm giữa người viết và người nhận. Cũng như gương mặt, giọng nói, tính tình không ai giống ai thì tình cảm của chúng ta với mỗi người cũng mỗi khác. Viết cho ai mà mình không thể hình dung được người đó, dù chỉ trong một thoáng nét đơn sơ, thì em nghĩ, thà đừng viết còn hơn. Về phía người nhận, ai chẳng muốn được coi như một cá nhân, một con người sống động, có ai bằng lòng khi chỉ là một con số nằm trên danh sách của người khác? Đó chính là lý do tại sao chúng ta thường cảm thấy vui khi nhận được thiệp mừng Sinh Nhật hơn là những cánh thiệp vào một ngày lễ chung nào đó của xã hội. Vì thế, trong trường hợp nào chăng nữa, dù viết thư hay viết thiệp, chúng ta hãy cố gắng truyền đi cái cảm giác là mình đang nói chuyện riêng với người nhận, chứ không phải với ai khác. Xác định được tâm tình như vậy rồi thì việc thể hiện chắc không còn khó khăn nữa. Sau đây là một vài điều căn bản mà cô giáo của em luôn luôn nhắc nhở:
- Luôn luôn viết rõ tên, đầy đủ họ tên, của đối tượng trong thư. Mình có thể viết cả biệt hiệu (nickname) là cái tên thường chỉ được biết giữa những người rất thân thiết với nhau mà thôi. Và đừng bao giờ gọi người nhận bằng một chữ “bạn” đơn thuần, một chữ “bạn” rất chung chung, áp dụng với ai cũng được, mà chẳng có ai nghĩ rằng mình đang viết cho họ cả.
À, bạn có nhớ ai đây không: “Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu hắn chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình, hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ: “Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả.
Phản ứng với cái “chung chung” là như vậy. Chắc chẳng ai muốn xảy ra tình cảnh mình viết cho mọi người mà chẳng ai nghĩ rằng mình viết cho họ… như anh Chí Phèo này, phải không?
- Để có thêm cá tính, mình có thể gạch dưới, tô đậm, hoặc nhấn mạnh những chữ, những câu mà người nhận thường sử dụng, nếu có.
- Nhắc lại một kỷ niệm, một sinh hoạt hoặc một mối liên hệ nào đó giữa bạn và người đó.
Nếu chẳng nhớ được một kỷ niệm gì liên quan, bạn có thể “ăn gian” bằng cách nương theo những lời thiệp đã in sẵn để viết ra ý riêng mình. Nhất là khi tấm thiệp viết bằng tiếng Mỹ, mà người nhận là dân Việt thì mượn ý bằng cách “dịch” lại một vài câu cũng chẳng sao.
- Nếu được, kèm theo một tấm hình có ý nghĩa. Tìm được một tấm hình có bạn và đối tượng cùng có mặt trong một sinh hoạt nào đó thì thật tuyệt, không có gì “cá tính” hơn.
- Nếu gửi thư bưu điện, bạn có thể kèm theo một ít “confetti” như kim tuyến, vụn giấy hoa… bên trong phong bì.
- Và… và còn nhiều thứ nữa, chẳng hạn một món quà nhỏ, một cái CD bao gồm những bài hát dính liền với kỷ niệm của 2 người… Dĩ nhiên, đây là “bonus” của những lá thư dành cho một người rất đặc biệt mà thôi, chứ đâu ai có khả năng làm nhiều được.
Hằng nghĩ rằng, đến đây thì sáng kiến của các bạn chắc đã được khơi ngòi, có thể còn lai láng và độc đáo hơn nhiều nữa, phải không?

VŨ HẰNG

Sửa bởi người viết 31/12/2014 lúc 07:43:03(UTC)  | Lý do: Chưa rõ

Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.100 giây.