Khoa Thương Mmại của Đại học Sydney hiện bỏ việc đem bài thi về nhà và bắt sinh đến phòng thi để đánh giá kết quả học tập cả năm có đồng đều hay không. (Credit: ABC) .
Thuê viết luận văn là một trào lưu ngầm đối với sinh viên Úc. Phóng viên của ABC phát hiện rằng sinh viên đại học trả dưới 100 đô la để thuê người viết luận văn và chúng không được các phần mềm xác định sao chép gian lận phát hiện.
Trên một trang Facebook không chính thức của Đại học Sydney, một người hoạt động dưới một hô sơ giả là "Eleanor Rose McCarthy" quảng cáo dịch vụ nhận học trực tuyến và thuê viết luận văn.
"Eleanor" bán các bài luận của mình theo chủ đề mà bạn chọn, đảm bảo “giữ bí mật và chất lượng tốt” không bị phát hiện là sao chép gian lận.
Không như MyMaster, một công ty tại Sydney do Fair Fax Media phát hiện thu phí của sinh viên đến 1 nghìn đô cho một bài luận văn, dịch vụ của Eleanor khá rẻ.
Điều tra cùng với tờ The Australian, ABC đã thuê viết một bài luận văn.
1200 từ giá 85 đôSau khi gửi thư đến "Eleanor", một người có tên là "Jessica" đã gửi thư lại, hỏi chúng tôi về chủ đề của bài luận, số lượng từ và những yêu cầu đặc biệt nếu có.
Chúng tôi yêu cầu một bài luận 1200 từ trả lời cho câu hỏi: “Giải thích tại sao điện toán đám mây đã thay đổi bản chất và tổ chức của các công ty đa quốc gia vào thập kỷ vừa qua. Hãy dùng 2 thay đổi cụ thể để dẫn chứng cho câu trả lời của bạn.”
Trong vòng ba ngày kể từ lần liên lạc đầu tiên, một bài luận 1200 từ được gửi về. Nó tốn 85 đô và chúng tôi nhận được thông tin tài khoản ngân hàng để trả phí.
Ai là những người viết thuê? Một điều tra nhanh cho thấy tác giả của bài luận có vẻ là ai đó sống ở phía Đông Bắc Pakistan, chuyên viết các luận văn và được trả lương khoảng 9 đô Úc một giờ.
Mặc dù bài luận văn có giá thấp thì nó đầy những lỗi ngữ pháp và chỉ được điểm số thấp đối với một sinh viên ngành Thương Mai năm thứ nhất.
“Nó không được viết bởi một sinh viên Úc vì họ dùng ‘z’ khi nói đến sở hữu cách mà không phải ‘s’. Phỏng đoán của tôi là nó cũng không phải do một người Trung Quốc viết vì cấu trúc của nó không phải là tiếng Anh kiểu tiếng Hoa.”
Bài luận văn chỉ mất John Shields, Quyền Trưởng khoa tại Khoa Thương Mại Đại học Sydney, không quá ba phút để kết luận rằng bài luận có vẻ như do ai đó từ lục địa Ấn Độ viết.
“Kinh nghiệm của tôi cho tôi biết rằng bài luận không phải do người nói tiếng Anh là ngôn ngữ thứ nhất viết vì mạo từ ‘the’ bị sử dụng sai một cách thường xuyên và viết hoa không đúng chỗ.”
Các trường đại học làm sao phát hiện ra các bài luận được viết thuê? Giáo sư Shields đưa bài luận qua chương trình TurnItIn, một ứng dụng phát hiện chống gian lận bằng cách tìm kiêm các nội dung trực tuyến, các bài viết học thuật và sách trực tuyến cũng như các luận văn từ các trường đại học trên thế giới để so sánh và tìm những đoạn chữ được sao chép mà không trích dẫn.
TurnItIn không phát hiện được gian lận nào trong bài luận được thuê viết của chúng tôi.
Tuy nhiên nó tìm thấy một đoạn trích dẫn dưới trang của một bài luận nộp cho Đại học Capetown và hai bài của Đại học Maryland.
Giáo sư Shields nghĩ rằng người chấm thi ‘sẽ chấm bài luận dựa theo nội dung của nó.” Nhưng việc không có một đoạn văn nào được phát hiện bởi phần mềm lại khiến ông nghi ngờ vì bình thường bất cứ bài viết nào được nộp cũng bị đánh dấu 30 phần trăm nội dung của nó.
“Vì không có bất cứ chữ nào được phát hiện khiến tôi cảm thấy nghi ngờ vì hầu hết tất cả những bài được nộp đều có vài đoạn từ được lập lại từ một nội dung mà sinh viên đã đọc qua. Tất cả các bài luận văn đều có, điều này là bình thường và không nhất thiết là có gì là sai ở đó cả.”
Vậy các trường đại học có thể làm gì? Cùng lúc với việc các phần mềm phát hiện gian lận ngày càng tối tân thì những sinh viên ít thời gian và lười biếng lại càng tìm cách để bẻ cong các quy định.
Giáo sư Shields cho biết việc việc luận văn thuê đã ăn sâu và ngạc nhiên là nó phổ biến với cả sinh viên Úc chứ không phải với mỗi sinh viên quốc tế.
"Tôi rất tự tin là chúng tôi có thể phát hiện gian lận. Tôi không tư tin rằng chúng ta có thể làm gì khác ngoài việc dùng các cách trực tiếp để phát hiện những bài viết thuê và đó là một nghệ thuật mới đối với chúng tôi.”
31 trường hợp gian lận trong học tập đã được báo cho Đại học Sydney năm ngoài. Trong đó có việc sao chép, sinh viên thông đồng với nhau, thuê viết luật và các trường hợp gian lận khác. Có 26 trường hợp sinh viên vi phạm ở bậc đại học và 5 ở cấp sau đại học.
Có hàng trăm trường hợp vi phạm không quá nghiêm trọng và được xem xét tại các cấp thấp hơn mỗi học kỳ.
Giáo sư Shields hiện đang điều tra 5 trường hợp có thể đã thuê viết luận không khoa của ông. Ông thừa nhận hệ thống phát hiện gian lận chưa hoàn hảo và vẫn có sinh viên lọt lưới.
Cách sinh viên bị phát hiện phổ biến nhất là gì? Ai đó đã tố cáo họ.
“Tin hay không thì chính các sinh viên lại tố cáo những sinh viên khác ra vẻ hiên ngang khi làm việc này.”
Để đối phó với gian lận, Khoa Thương mại của Đại học Sydney hiện bỏ việc đem bài thi về nhà. Sinh viên sẽ phải ngồi vào phòng thi mỗi cuối năm và kết quả đánh giá nguyên cả học kỳ sẽ được kiểm tra xem có đồng đều hay không.
Theo ABC