BA SÀMCơ quan ngôn luận của THÔNG TẤN XÃ VỈA HÈKính thưa quý độc giả trang Ba Sàm,
Dù không muốn nhưng không thể khác nên tôi đành viết thư này, tạm biệt quý vị. Thư có thể làm nhiều người thất vọng nhưng xin đại xá.
Năm 2009, khi Ba Sàm gần 2 tuổi,
anh Trần Hoàng đã ngưng cộng tác với anh Vinh, một mình anh Vinh không thể kham nổi công việc, “
xin đi nhà trẻ”, tôi đã nhận lời phụ với anh Vinh một tay.
Tôi chưa bao giờ làm loại việc nào giống như công việc với trang Ba Sàm, từ Biên tập viên đến kỹ thuật. Kể từ tháng 6 năm 2011 đến nay, trung bình mỗi ngày làm hơn 10 tiếng, mỗi tuần đủ bảy ngày, mỗi tháng đủ 30 ngày, không ngưng nghỉ, không thù lao, ròng rã như thế cũng đã gần tám năm.
Yếu tố duy nhất neo giữ tôi đeo đuổi công việc là độc giả: Mỗi tháng vài triệu lượt truy cập. Con số đó là mơ ước của bộ phận điều hành nhiều trang web, riêng với tôi, nó thể hiện tình cảm, sự tin cậy của nhiều người dành cho công việc mình làm và đó là lý do duy nhất khiến tôi không đành buông bỏ, dù đã có hàng chục lần bảo với lòng, hứa với gia đình, sẽ dứt áo ra đi.
Số lượng truy cập Ba Sàm năm 2016: 56.686.822 lượt. Trung bình gần 6 triệu lượt/tháng.
Ba Sàm đã gần mười tuổi. Trong gần 10 năm đó, có gần 8 năm tôi đã cố gắng góp một phần công sức, thời gian, giữ cho Ba Sàm sống sót, trái với mong muốn và nỗ lực của một số người. Tuy nhiên, sức người có hạn. Ngoài nghĩa vụ với quê hương của mình, tôi còn phải chu toàn nghĩa vụ với nhiều người thân khác.
Một lần nữa xin những độc giả đã dành sự yêu mến, tin cậy cho Ba Sàm đại xá. Xin hãy nhớ rằng, mãi mãi tôi không bao giờ quên những email, message, những lời động viên, những chia sẻ âm thầm qua việc lặng lẽ gửi thông tin, hình ảnh, góp ý, giúp chọn bài, dịch bài…
Tôi đã sắp xếp mọi việc để chính thức chia tay, ngưng cập nhật Ba Sàm vào ngày 20 tháng 4 năm 2017. Tôi biết rằng sau thư này, sẽ rất khó để có thể đọc – trả lời tất cả email, message của quý độc giả, nên mở lại mục bình luận dưới thư này như một kênh tiếp nhận – lưu giữ những kỷ niệm về một giai đoạn tuy hết sức cực nhọc, nhưng rất đẹp.
Trân trọng
Đinh Ngọc Thu