logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
khi  
#1 Đã gửi : 27/05/2012 lúc 07:35:34(UTC)
khi

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 338

Những con người đứng thẳng
Có những con người ta gặp thoáng qua trên đường đời nhưng để lại những dấu ấn khó phai trong tâm trí. Đó là những con người bề ngoài rất tầm thường nhưng có nhân cách cao thượng, có tư duy khác thường, tạo nên những mẫu mực, những gương sáng cho ta noi theo.
UserPostedImage
Chị Bùi Thị Minh Hằng bị giật rách chiếc nón có ghi dòng chữ "Hoàng Sa-Trường Sa-Việt Nam" trong một cuộc tuần hành chống Trung Quốc tại Hà Nội
Đó là trường hợp anh sỹ quan công an của Trại phục hồi nhân phẩm Thanh Hà - Vĩnh Phúc, nơi chính quyền đảng trị trong quá trình suy thoái về chính trị và nhân cách đã cố tình đầy ải cô Bùi Thị Minh Hằng để trả thù người chiến sĩ rất mực yêu nước này. Anh đã tỏ thái độ rõ ràng chống lại hành vi sai trái của một chính quyền bất công, trừng phạt nữ công dân nước mình, làm theo ý muốn của ngoại bang là phải chấm dứt các cuộc xuống đường đông người chống hành động xâm lược của Bắc Kinh.

Người ta chưa biết rõ tên anh, cấp bậc của anh trong ngành công an. Chỉ mới biết anh là một bác sỹ, chăm sóc sức khỏe cho các trại viên. Tôi đoán anh là một trung úy hay thượng úy quân y ngành công an, chăm lo sức khỏe của các trại viên.

Anh đã nói và làm gì? Anh đã tỏ ra thông cảm với cô Minh Hằng, bị chính quyền vu cáo, chụp mũ là thành phần phá rối trật tự xã hội, cưỡng bách cô phải vào trại phục hồi nhân phẩm, sau khi biết không thể công khai xử cô trước tòa án. Anh đã theo dõi tình hình sức khỏe của cô, biết rõ cô bị họ đày đọa cả tinh thần và thể xác ra sao, để bị sụt 14 kilô, anh cũng thấy rõ tinh thần cô Minh Hằng trong khi bị đày đọa vẫn kiên cường, minh mẫn, bất khuất như thế nào. Và anh đã tình nguyện đi cùng nhóm của trại đưa cô về tận nhà trong Vũng Tàu để chăm sóc sức khỏe cô trên hành trình dài gần 2,000 kilômét. Anh cho rằng đó sẽ là công việc cuối cùng có ý nghĩa của anh, ngay sau đó anh sẽ cởi bỏ bộ quân phục công an, trở về nhà sống cuộc sống của người dân thường.

Xin ngả mũ chào những con người như anh. Sống ngay thẳng, đứng thẳng người trước cường quyền, trước bọn bành trướng ngạo mạn khinh thường các dân tộc láng giềng. Anh đã cho mọi công dân nước ta, cho cả tập thể độc đảng cầm quyền “hèn với giặc, ác với dân” một bài học sinh động về tư cách làm người, luôn ngẩng cao đầu, đứng thẳng người, không bao giờ cúi đầu quỳ gối trước bất cứ thế lực phi nghĩa hung hãn nào. Anh thật sự là anh “công an bạn của nhân dân”, trong khi phần lớn đồng đội của anh đã mù quáng tuân theo những mệnh lệnh và chỉ thị đi ngược lại quyền lợi dân tộc, đi ngược lại cuộc sống bình an của toàn dân, xông vào hành hung, chửi bới đồng bào ta ở Tiên lãng, Văn Giang, Vụ Bản, được các cấp từ trung ương đến tỉnh ủy, huyện ủy đồng lõa, khuyến khích.

Tất nhiên những người chỉ huy trại đã không cho anh thực hiện nguyện vọng chính đáng của anh, chắc chắn họ sẽ còn tìm cách trả thù anh. Họ đã không cho anh đưa tiễn cô Minh Hằng vào Vũng Tàu, vì họ vẫn tiếp tục hành hạ trả thù cô cả khi trả cô về với gia đình. Họ khóa tay cô, có lúc xiềng chân tay cô suốt cuộc hành trình, huy động đến 40 quân quan hung tợn trang bị đủ loại súng ống để áp giải người phụ nữ ốm yếu tay không, một hành vi không hề có bất cứ ở đâu.

Rồi đây chắc chắn công luận sẽ biết tên tuổi, thái độ, động cơ của anh bác sỹ sỹ quan công an thật sự trung với nước, hiếu với dân. Phong trào đòi tự do, yêu dân chủ, trọng pháp luật sẽ ôm anh vào hàng ngũ trùng điệp của mình, cổ vũ anh, bảo vệ anh như một công dân trung kiên hiếm có, thân thiết của mình.

Nhân đây cũng xin nhắc đến 2 người phụ nữ nạn nhân của vụ cướp đất ở Cống Rộc, Yên Lãng. Đó là chị Nguyễn Thị Thương, vợ anh Đoàn Văn Vươn, và chị Phạm Thị Hiền, vợ anh Đoàn Văn Quý, với lời phát biểu tuyệt vời với các nhà báo: «Chúng em đau buồn xót xa lắm, bao nhiều công sức của cải đổ vào mảnh đất ao hồ này bị mất trắng, nhà cửa tiêu tan chỉ còn mảnh lều xơ xác, nhưng chúng em không thất vọng. Chúng em tin rằng qua vụ án này vấn đề cưỡng bức tước đoạt ruộng đất của nông dân sẽ được cả nước biết đến. Hy sinh cuộc sống riêng để đòi công bằng cho bà con nông dân khắp nơi, chúng em không còn đau buồn nữa.»

Đó, lại 2 công dân nữ rất bình thường, ngẩng cao đầu bên cạnh đội ngũ hàng ngàn hàng vạn con người vẫy nhau đứng cả dậy đòi công lý, độc lập, hòa bình và phát triển cho quê hương đất nước.

Tin do mạng Bauxite công bố, số người ký tên vào kiến nghị đòi công lý cho bà con Văn Giang chỉ vài ngày đã đạt gần 3,000 chữ ký, cũng là loại tin vui về phong trào yêu nước đang lan rộng, dâng cao. Để chính quyền tham nhũng, hung dữ “hèn với giặc, ác với dân” buộc phải thấy mọi người công dân ngay thẳng đều đứng về phía nhân dân, quyết bảo vệ nền độc lập trọn vẹn của tổ quốc, bảo vệ quyền sở hữu ruộng đất của nông dân ta. Những công dân dũng cảm ngày càng xuất hiện đông đảo, lôi cuốn toàn xã hội đứng thẳng trước cường quyền tham lam quỳ gối trước quân xâm lược.
Luận về Nhân Phẩm
UserPostedImage
Photo: hrw.org. Chị Bùi Thị Minh Hằng trong một cuộc tuần hành chống Trung Quốc ngày 17/7/2011 tại Hà Nội
Thế là cô Bùi Thị Minh Hằng đã được trả lại tự do, sau khi ở Trại phục hồi nhân phẩm Thanh Hà ở Vĩnh Phú hơn 6 tháng. Trại này chuyên làm nhiệm vụ gọi là “giáo dục cải tạo” những thành phần có hạnh kiểm xấu có hại cho cuộc sống xã hội, như móc túi, cướp giật, lừa đảo, nghiện hút xì ke ma túy, gái điếm, cờ bạc.

Cô Hằng không hề thuộc vào bất cứ một hạng người nào như thế. Cô sống ngay thật, lương thiện, được bạn bè tin cậy quý mến. Trước con mắt của một chính quyền “hèn với giặc, ác với dân”, cô Minh Hằng phạm tội “làm mất trật tự xã hội” khi cô luôn đi đầu trong các cuộc biểu tình và tuần hành chống bành trướng, luôn hô khẩu hiệu to nhất: Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam, luôn có mặt trong 11 ngày Chủ nhật chống bành trướng, kiên trì đội nón có hàng chữ: Hoàng Sa - Trường Sa - Việt Nam.

Điều mỉa mai và trớ trêu nhất là chính con người bén nhậy về nhân phẩm, về phẩm chất làm con người chân chính, về phẩm giá làm người công dân Việt Nam mẫu mực lại bị đưa vào trại phục hồi nhân phẩm.

Trong khi tổ quốc lâm nguy, biên giới đất nước bị gậm nhấm, đảo và vùng biển quê hương bị lấn chiếm, phẩm giá cần thiết nhất của nam nữ công dân Việt Nam là yêu nước, bảo vệ tổ quốc bằng hành động, bằng tỏ thái độ dấn thân. Đó chính là tư thế, là tình cảm, là hành động quả đoán của cô Minh Hằng, của nữ chiến sỹ yêu nước Minh Hằng.

Trong trại phục hồi nhân phẩm, cô Minh Hằng càng sáng chói thêm về phẩm giá làm người, khi cô kiên quyết từ chối viết đơn xin khoan hồng theo lời dụ dỗ của cán bộ trại, cô còn đòi có giấy bút để viết đơn kiện chủ tịch Ủy ban Nhân dân Hà Nội Nguyễn Thế Thảo đã ký quyết định sai lầm đưa cô vào trại cải tạo. Mặc dầu bị mất tự do, bị cô lập, xa bạn bè người thân, bị đày dọa cả về tinh thần và vật chất, nhân phẩm của cô Minh Hằng càng thêm rực sáng, khi cô một mực khẳng định “tôi không có tội, tôi không phạm pháp, yêu nước chống bành trướng là nghĩa vụ công dân, không thể là tội”. Cô đã sụt mất 14 kilô trong trại cải tạo, người ốm yếu hẳn, bị thêm bệnh, nhưng phẩm giá con người càng thêm cao quý, ý chí thêm cứng cỏi, lý tưởng thêm rực sáng ngay khi bị mất tự do.

Chính do phẩm giá con người của Minh Hằng cao quý như thế nên cả dư luận xã hội trong và ngoài nước mến yêu, bênh vực, đòi công lý cho cô, nên dư luận báo chí, các tổ chức nhân quyền quốc tế, các chính phủ dân chủ từ Á sang Âu, từ Úc sang Mỹ đều lên tiếng mạnh mẽ đòi nhà cầm quyền phải trả tự do cho cô, và nay họ đã buộc phải để cô ra khỏi trại phục hồi nhân phẩm.

Mọi người vô cùng xúc động thương cảm nhìn thấy cô trở về nhà gầy yếu, tiều tụy, với những vết thương ở tay, những sợi tóc bạc trên trán, nhưng mọi người càng quý mến cô gấp bội khi thấy nghị lực cô vẫn tràn đầy, nhân phẩm cô thêm sáng chói.

Cô Minh Hằng được tự do, trở về với gia đình, tinh thần vững vàng, không lay chuyển là một tin vui lớn cho người thân, bè bạn xa gần, trong và ngoài nước. Xin gửi đến cô lời chúc mừng chân thành, thân ái nhất, chúc cô mau phục hồi sức khỏe để tiếp tục cuộc đấu tranh vì dân vì nước, vì hiện tại và các thế hệ mai sau.

Thân yêu chào mừng người phụ nữ kiên trung, có nhân phẩm cao quý tuyệt vời, đã đứng trên đầu những kẻ không có mảy may nhân phẩm lại ép buộc cô vào trại phục hồi nhân phẩm.

Chính họ đã vô tình góp phần đưa cô lên đỉnh cao mới về nhân phẩm, làm cho tấm gương sáng của cô lẫm liệt hơn, cao quý hơn, thu hút hơn trước gấp bội phần. Xin mạn phép người thân và bạn bè của cô, xin phép được tặng cô danh hiệu Minh Hằng – Nhân phẩm, vừa để biểu dương cô, vừa để ghi lại thử thách tuyệt vời khi cô trải qua 6 tháng ở trại phục hồi nhân phẩm

Qua sự kiện đáng nhớ này, rất cần luận về nhân phẩm cho những người cầm quyền trong nước, đặc biệt là ngành công an, cho viên chủ tịch ủy ban gọi là “nhân dân” của Hà Nội.

Tại sao các người lại phải xích tay một người phụ nữ ốm yếu, vừa sụt 14 cân do sống trong trại của các người, lại còn cử cả một đơn vị đi xe to, xe nhỏ, tiền hô hậu ủng, súng to súng nhỏ, đi 2 ngày trời trên gần 2 ngàn kilomet, các người sợ ai, ra oai với ai vậy? Nhân phẩm các người ở đâu? Các người có còn chút tự trọng, tự tin nào nữa không?

Cả Bộ Chính trị và chính phủ, Quốc hội đang cai trị đất nước có biết Liên Hiệp Quốc đã yêu cầu họ đóng hết các trại cải tạo, phục hồi nhân phẩm ở trong nước, vì họ biết rất rõ các người đã dùng viện trợ chi tiêu vung vít cho các trại này mà không có kết quả. Những kẻ thật sự cần phục hồi nhân phẩm thì khi ra trại lại xấu hơn, tệ hơn, nguy hiểm cho xã hội, vì các người không hề phục hồi nhân phẩm cho họ, mà còn bóc lột, khinh miệt, đày ải họ, làm họ thêm cay đắng oán hận thêm cái xã hội này. Chưa nói đến chuyện những người lương thiện bị cố tình đưa “nhầm” vào các trại này; họ sẽ trở ra uất hận, căm giận chế độ độc ác này đến đâu.

Lẽ ra, chính phủ, Bộ Lao động Xã hội, Ban Tuyên giáo của đảng, Hội Liên hiệp Phụ nữ phải họp lại rút kinh nghiệm về các trại cải tạo và phục hồi nhân phẩm, nhưng tình hình ngày càng tệ hơn. Không một ai cảm thấy nhục, khi bị Liên Hiệp Quốc yêu cầu như trên. Thì ra chính cái chính quyền này, chính ngành công an, ngành công tác xã hội phải được phục hồi nhân phẩm trước hết và trên hết, vì ngành công an gần đây đã liên tiếp đánh đập, tra tấn, giết hại người dân trong trụ sở và trại giam của mình.

Hãy học cho kỹ thế nào là phẩm giá con người. Ông chủ tịch thành phố Hà Nội cũng phải học cho kỹ để biết tôn trọng người dân, để quý trọng những công dân kiên cường, yêu nước thương dân như cô Minh Hằng. Ở một nước văn minh, cô Minh Hằng có quyền kiện lại viên chủ tịch Thảo do đã ký một quyết định sai lầm, đòi bồi thường danh dự và thiệt hại về thân thể và cuộc sống tự do của công dân. Khi cô Minh Hằng xuống đường, bị giữ lại, cô là công dân Vũng Tàu, đang ở Sài Gòn, ông Thảo có cái quyền gì mà ra quyết định đưa cô vào trại phục hồi nhân phẩm của Hà Nội? Chẳng qua là ông được lệnh trả thù một công dân kiên cường chống bành trướng, theo nghiêm lệnh của quan thầy ở tận Bắc Kinh, là phải chấm dứt các cuộc tụ họp đông người chống bành trướng, và nhiều ủy viên Bộ Chính trị đã cúi đầu cam kết thực hiện.

Chính các vị trên đây cũng rất cần được cải tạo để phục hồi nhân phẩm.

Và tấm gương Minh Hằng - Nhân phẩm chính là bài học sống động cho những người như thế đứng thẳng dậy, để học làm người Việt Nam lương thiện, tử tế, biết làm việc tốt, việc thiện, tóm lại là học để biết làm người chân chính.
Cô Minh Hằng hãy tự hào là cô giáo quý hiếm cho những người như thế.
Bùi Tín

Sửa bởi người viết 27/05/2012 lúc 07:43:46(UTC)  | Lý do: Chưa rõ

Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.107 giây.