Gen và môi trường đóng vai trò gì đối với trí thông minh của trẻ em? (Nguồn: Rob Friedman/iStockphoto) .Một nhóm nghiên cứu quốc tế vừa phát hiện trung bình, khoảng 20-40% trí thông minh thời thơ ấu là do di truyền.
Kết quả từ nghiên cứu lớn nhất về tác động di truyền đối với trí thông minh thời thơ ấu vừa được công bố trên trang web của tạp chí ‘Molecular Psychiatry’.
“Trong nghiên cứu, chúng tôi phát hiện thấy khoảng 20-40% biến thể chỉ số thông minh (IQ) thời thơ ấu là do các yếu tố di truyền,” tiến sĩ di truyền học Beben Benyamin từ Đại học Queensland, tác giả nghiên cứu chính, cho biết. “Con số ước tính từ thông tin ADN thấp hơn số liệu từ nghiên cứu về gia đình nhưng nó phù hợp với kết luận trí thông minh thời thơ ấu là do yếu tố di truyền.”
Theo tiến sĩ Benyamin, những nghiên cứu trước đây về các cặp sinh đôi và gia đình cho thấy gen có thể chiếm 40% trí thông minh thời thơ ấu. Tuy nhiên, ông cho rằng những kết luận như vậy gây tranh cãi bởi nó không thể tách rời khỏi ảnh hưởng của môi trường. “Rất nhiều người chỉ trích về tính xác thực của các kết luận trên,” ông Benyamin cho biết.
Để tránh hạn chế này ở các nghiên cứu về gia đình, ông Benyamin và nhóm nghiên cứu sử dụng dữ liệu di truyền từ Úc, Anh, Hà Lan và Mỹ. Các nhà nghiên cứu mẫu ADN từ 18000 trẻ em trong độ tuổi từ 6–18 cùng với kết quả kiểm tra chỉ số thông minh. Các nhà nghiên cứu muốn tìm hiểu liệu có thể tìm ra mối liên hệ giữa đặc điểm khác biệt về ADN với đặc điểm khác biệt với chỉ số thông minh hay không.
Nhóm nghiên cứu phát hiện thấy gen có ký hiệu FNBP1L, từng được cho là gen liên quan đặc biệt tới trí thông minh của người trưởng thành, cũng liên quan mật thiết tới trí thông minh thời thơ ấu. Thế nhưng khi tìm kiếm các yếu tố di truyền hoặc các dấu hiệu khác ảnh hưởng tới trí thông minh, các nhà nghiên cứu muốn tìm kiếm các đa hình đơn nucleotide (SNP) hay biến thể gen bởi chúng cung cấp thông tin di truyền chính xác hơn.
Với những nghiên cứu tương tự ở người trưởng thành, tiến sĩ Benyamin cho biết nghiên cứu không tìm thấy biến thể gen đơn lẻ SNP nào liên quan mật thiết với trí thông minh thời thơ ấu. “Nhưng khi nghiên cứu tác động kết hợp của tất cả các SNP, chúng tôi có thể ước tính được vai trò của di truyền là khoảng 20–40% trong sự khác biệt chỉ số thông minh,” tiến sĩ Benyamin nói.
Theo ông, con số này thấp hơn con số các nghiên cứu về gia đình và các cặp sinh đôi đưa ra. Có lẽ kết quả này là do các nghiên cứu trên chỉ phân tích các SNP phổ biến và các biến thể di truyền khác không được đưa vào nghiên cứu.
Ông Benyamin cho biết nghiên cứu cho thấy nhiều gen tác động tới trí thông minh thời thơ ấu và mỗi gen có một tác động nhỏ. Những nghiên cứu quy mô lớn hơn với hàng trăm ngàn người tham gia sẽ xác định rõ hơn vai trò của gen với trí thông minh thời thơ ấu và cũng có thể xác định SNP nào liên quan chặt chẽ nhất.
Ông Benyamin cho rằng hiểu được các yếu tố ảnh hưởng tới trí thông minh rất quan trọng bởi IQ là một chỉ dấu dự đoán khá chính xác về khả năng học tập, thu nhập và tuổi thọ. Phát hiện cũng có thể giúp các nhà khoa học hiểu rõ hơn về tình trạng thiểu năng trí tuệ.
Source: ABC Australia