Những lý do phải đi làm thêmBáo Tây có nêu những lý do tại sao một số người vẫn còn muốn tiếp tục đi làm mặc dù họ đã tới tuổi cần hưu trí rồi, hai lý do
chính là tại vì:
– ông anh sợ phải ở nhà thường xuyên với bà chị (?)
– kinh tế, tài chánh khó khăn nên cần phải đi làm thêm để kiếm thêm chút đỉnh cho bả vui
Có bạn thì thành thật hơn: “tui ngại ở nhà vì phải chạm mặt thường xuyên với bà xã quá. Sợ gây lộn tối ngày, sợ chiến tranh
lạnh quá”.
Vấn đề nầy là một sự thật mà ai cũng phải đành chịu thôi. Chạy đâu cho khỏi!
Nhưng gần đây báo chí Mỹ có nêu một…tin mừng. Không biết có nên tin hay không?
Cãi nhau sống lâu?
Tin mừng cho những cặp vợ chồng khắc khẩu: “Cãi nhau sống lâu”
Cãi nhau thường xuyên để xả bớt xú bắp rất tốt cho sức khỏe tâm thần và sẽ sống rất lâu để mà cãi với nhau cho tới ngày
xuống lỗ (?) Hi hi hi!
Spouses who fight live longer!
http://www.livescience.c...s-fight-live-longer.htmlIn the current study, the authors suggest a combination of factors to explain the higher mortality for couples who don’t express
their anger. These include “mutual anger suppression, poor communication (of feelings and issues) and poor problem-solving
with medical consequences,” they write in the January issue of the Journal of Family Communication.
.
Nghỉ hưu tạo thêm nhiều căng thẳng trong đời sống vợ chồng
.
Retirement puts strain on relationships (xem 101 phản hồi từ những cặp vợ chồng Anh lúc họ về hưu)
http://www.telegraph.co....ain-on-relationships.html
By Telegraph reporters
Thay vì cùng vui hưởng chung sự tự do, tám trong mười cặp vợ chồng không có cùng chung một thú tiêu khiển giải trí- một
trong năm cặp gặp khó khăn về vấn đề tiền bạc- Một trong ba cặp cãi lộn với nhau chết bỏ, tối ngày về những chuyện không
đâu lảng nhách, lảng xẹt và 13 % nhìn nhận rằng họ thường làm cho người kia bực mình bực mẩy ngoài sức tưởng
tượng…cho đở tức.
“The findings emerged in a study of 660 retired people still in relationships, which also showed many find their old spark has
gone after giving up work.
Instead of celebrating their new found freedom together, eight in 10 discover they don’t share any of the same hobbies and
interests while one in five bicker about a lack of money.
Four in 10 pensioners polled also admitted they needed to learn how to live with each other again now that the children have
left home and they are no longer committed to work.
The study also indicated one third of retirees spend much of their time arguing about silly things with the other half, and 13 per
cent admit they “irritate each other beyond belief”.
And a further 29 per cent were surprised to find they didn’t have the same expectations for their ‘golden years’.”
.
Lúc hai vợ chồng đã nghỉ hưuNghỉ hưu cần phải có một thời gian điều chỉnh và thích ứng trong cuộc sống lứa đôi.
Cả vợ lẫn chồng phài tập sống lại với nhau trong bối cảnh hai người chớ không phải của một người.
Theo L’Institut national d’études démographiques INED (Pháp), ly dị ở lớp tuổi 60 đã tăng lên gấp hai từ năm 1985. Nguyên
nhân do những khó khăn trong thời gian nghỉ hưu đem đến.
1-Vợ chồng cần cho nhau biết sự mong đợi ở người kia. Hoạch định những sinh hoạt chung nhưng vẫn giữ những sở thích
của mình.
2-Nên ý thức rằng người kia cũng cần phải có những giây phút riêng tư (intimité) của họ.
3-Rất quan trọng cần có nhiều thời gian cạnh bên nhau nhưng không nhất thiết là cả hai đều phải làm chung một việc.
4-Lúc nghỉ hưu, vợ chồng đều quá rảnh rỗi. Họ có thể sử dụng thời gian quý báu đó một cách tự chủ (autonome) và khác biệt
theo ý thích của họ nhưng đồng thời mỗi người phải biết tôn trọng điều ước muốn của người kia. Đây là cách hữu hiệu đễ
ngừa thói quen (routine) theo năm tháng.
5- Để cho sự chuyển tiếp giữa hai giai đoạn ( làm việc/ nghỉ hưu) được êm ái, vợ và chồng cần phải tập quen sống với sự có
mặt thường xuyên của người kia.
.
Một số phản hồi từ các ông chồng già Tây phương!
.
1-Cao niên Sam Mathew(☹ông)Tôi đã lấy bả được 38 năm nay rồi. Bản chất và tâm tánh tôi thuộc loại tích cực nhưng vợ tôi làm cho tôi quá mõi mệt vì bả là
một người tiêu cực và thường hay cằn nhằn tôi không ngớt. Bả quá ham làm việc và bị ám ảnh về sự sạch sẽ một cách thái
quá và bệnh hoạn.Thú vui của bả là hay nhắc kể lại hoài những lỗi lầm đã qua của hai vợ chồng. Không ai có thể làm thay đổi
được những gì đã xảy ra từ trước. Kể lại các chuyện đớn đau trong quá khứ chẳng khác nào lấy dao cắt vào da thịt mình. Lời
nói có một sức mạnh phi thường, chúng có thể làm cho ta khổ sở hay hạnh phúc .
.
2-Waynet.(ông) ☹Như vậy, đa số phụ nữ cằn nhằn là để mong sửa đổi người đàn ông? Nhưng không làm được, và bà lãi nhãi ông tới tấp để
sau rốt là bà phải ra đi hay ông ta phải đi?.Cằn nhằn thẳng thừng là điều xấu xa tồi tệ chẳng khác gì một sự tra tấn tinh thần .
So mostly Women nag to try and change the Men’s ways? This doesn’t work! So you got fed up of nagging him and he left or
you left? nagging is just downright evil and mental torture!
.
3-Hmania (ông) ☹Tôi thật sự phải làm gì bây giờ. Luôn luôn là lỗi do tôi. Bất cứ chuyện gì xảy ra, tôi là người bị trách mắng. Tôi không biết phải
đối xử thế nào. Tôi là người rất bình tỉnh và chân thật,nhưng bà ta lại trách cứ tôi bất cứ việc gì. Nếu tôi nói trắng thì bả lại nói
đen, nếu tôi nói cộng (+) thì bà ta nói trừ ( -) Vậy tôi phải làm gì bây giờ, Trời ơi?
.
4-Ben (ông) ☹Tôi nghĩ rằng việc đàn bà cằn nhằn và la mắng sẽ làm hại người đàn ông tốt. Các bà ơi! tại sao các bà không chịu để người ta
được yên thân. Cách hay nhất là phớt lờ không cần quan tâm đếm xỉa gì đến bà ta.
Unfortunately i have come to realise that Nagging women tend to disturb Good men…Ladies why don’t you leave good men
alone!!!.The best way to deal with this is to ignore her.
.
5-Ujagbe (ông) ☹Sống chung với bà vợ có tật hay nói nhiều làm mình cảm thấy cuộc đời trở nên ngắn ngũi đi. Theo phong tục Nigeria (Phi
châu) vợ phải trung thành, hy sinh, biết nghe lời và chung thủy. Ngày nay thì khác đi. Tiếp xúc với văn hóa Tây phương đã làm
nhiều bà vợ Phi châu trở nên ương ngạnh và nói nhiều quá. Riêng bà nhà tôi thì rất hỗn hào thường chửi bới tôi mỗi khi có dịp
dù rằng chính tôi là người kéo cày nuôi sống cả gia đình.
Life is too short to live it with a nagging wife. In Nigeria (AFRICA), our wives used to be obedient, loyal, devoted and faithful to
their husbands. But these days, due to their exposure to western cultures, many are turning to great nag. Mine insults me at
the slightest opportunity, even when I’m the bread winner
.
6-Jane (phụ nữ)Sau đây là điều bí mật. Không phải đàn bà nào cũng cằn nhằn trước bất cứ một chuyện nhỏ nhặt nào đâu.Mấy bà la mắng là
tại gì họ không hài lòng đó thôi! Họ không hạnh phúc được vì nét mặt cũng như cử chỉ của ông chồng có vẻ như không tôn
trọng ý kiến của người vợ và hạ thấp người ta xuống. Nghĩ theo hướng nầy thì bà vợ càng la mắng thêm, và đến một lúc nào
đó thì hạnh phúc vợ chồng phải đổ vỡ.
.
7-Mathew (ông) ☹Chúng tôi lấy nhau được 37 năm rồi, nhưng càng ngày cái tật nói nhiều của bả càng trở nên tồi tế thêm hơn. Bất cứ chuyện gì
bả cũng quy lỗi vào tôi được. Bả không bao giờ biết nói chữ xin lỗi sorry và làm ơnplease cả. Để xin được hai chữ bình an
cũng như để tránh khỏi bị khùng điên có lúc tôi muốn để bả yên một mình nhưng tôi không thể thực hiện được vì hoàn cảnh
kinh tế quá khó khăn. Sống với bả chẳng khác nào tôi sống trong điạ ngục. Chính tôi đã dạy bả lái xe 36 năm về trước. Mỗi
năm tôi lái xe 10 lần nhiều hơn bả, nhưng mỗi khi tôi cầm volant là bả có ý kiến linh tinh dạy khôn tôi phải thế nầy thế nọ làm tôi
phát điên lên. Không còn một chút hy vọng nào nữa hết. Giờ đây, để được yên thân tôi phải qua phòng khác ngồi đọc sách để
thư giãn.
Hôn nhân chỉ có ở thiên đàng mà thôi nhưng trước đó phải sống trong điạ ngục trần gian cái đã, để sau đó mới có thể lên
thiên đàng được. Thật là đắng cay và chua xót trong cuộc sống hằng ngày. Phải chăng đây là nỗi đau khổ lớn nhất như Kinh
Thánh đã viết.
Married for 37 years, my wife’s nagging is getting worseevery day. In everything, she finds fault with me, but she will never say
sorry, please etc. I would like toleave her alone for my sanity and peace, but the economy made it very hard for me to make a
decision. Living with her is nothing but hell. I taught her how to drive 36 yearsback, I drive 10 times of mileage than she does
every year, but while driving with her, she will tell me, how to drive.I got mad at her many times, but there is no hope. Now, I
find peace by sitting in another room, reading something to relax.Marriage is made in heaven, but living in hell on earth before
going to heaven is a terribly bitter experience every day of life. This maybe the great tribulation as written in the Bible.
.
8-Jamiesweeney (bà)
Wow! thật là vui sướng vì tôi thuộc về lớp xưa. Hai vợ chồng tôi dều tương kính lẫn nhau nên rất hoà hợp trong cuộc sống. Tôi
nghĩ rằng đây là tâm tính (mentality) của hôn nhân. Nếu cả hai người đều nghĩ: “tôi có thể làm gì cho vợ/ cho chồng tôi?” thay
gì nghĩ: “ổng hay bả có thể làm gì được cho mình?” thì cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn. Đây là sự khác biệt giữa lòng tử tế xuất
phát từ con tim so với tánh vị kỷ chỉ nghĩ chỉ biết có mình mà thôi. Đây là quy luật tương hỗ trong vũ trụ: “ Hãy đối xử, làm cho
người khác những gì mình mong đợi họ làm cho mình”
Wow, I’m glad I’m from the old school. My husband and I have a lot of respect for each other and get along great. I think it’s
the mentality in a marriage. If both people are always thinking “What can I do for him/her?” instead of “What should he/she be
doing for me?” it works much better. It’s the difference in trying to be a giving hearted person vs. being a selfish, wanting
person. It’s the Universal Law Of Reciprocation, or The Golden Rule, “Do to/treat others like you would like them to do/treat
you.”
.
Thăm dò ý kiến bạn bè. Có sao nói vậy người ơi
.
*Anh PTH ở Litle Saigon, Cali
Kính thưa anh Nguyễn Thượng Chánh
Tôi chưa nghỉ hưu, còn mấy năm nữa mới tròn 66 tuổi để về hưu.
Hiện đang sống với vợ. Có 1 con trai, đang học năm thứ 4 ở 1 đại học xa nhà.
Đang sống bằng nghề báo ở California. Sức khỏe tốt.
Đang mơ ước về hưu để hàng ngày đọc kinh, ngồi thiền nhiều giờ.
Lúc nào cũng lo, đọc tin quê nhà hàng ngày là lo.
Thân kính
PTH
.
* Anh bạn NST ( Irvine Cali)
Chào anh Nguyễn Thượng Chánh,
Xin cám ơn anh đã cho đọc một “bản thảo” về nghỉ hưu, công phu và bổ ích.
Thưa anh, đúng như sự suy nghĩ của anh: Hai vợ chồng cùng nghỉ hưu, “đụng nhau” 24/24 hrs kể cũng “phiền” đấy! Trường
hợp của tôi may mắn hơn: Bà xã thích xem phim bộ và thích ngủ. Còn tôi thích “ôm” cái Computer ở phòng riêng nên “đụng
đầu” it thôi, giống như thuở còn đi “làm cu li” vậy.
“phút bôn” là football hay chơi banh bầu dục (không phải bóng đá).
Chúc anh được mọi sự anh lành, thảnh thơi.
NST
-1- Nghỉ hưu từ 2001 (14 năm)
2- Hai vợ chồng… vàng ròng! (hơn vàng …son một bậc).
3- Ngồi ôm …em computer từ 7:00 AM den 12:30 AM (ngoai trừ ăn uống vệ sinh cá nhân, lên Đài (talkshow), hội họp, làm tài
xế chở bà xã đi chợ và đi tập thể dục 24 hrs fitness khoảng 2 hrs từ 10 giờ sáng đến 12 giờ trưa và …những ngày ra khơi di
du lịch đó đây, vài tháng một lần, khoảng 1 tuần tới 3 tuần). Ăn uống chỉ kiêng mỡ và thịt heo (ăn chút it thì được). Ăn cá rất tốt.
Ăn trái cây tùy thích.
4- “Một tháng đôi lần có cũng không”
5- Sức khỏe tốt, ngồi trên 8 tiếng 1 ngày mà không đau lưng. Làm xong 2 dự án lớn.
6- It khó khăn ngoại trừ trong dự án. Vui nhiều quên hết buồn phiền. Cứ… hề hề cho cho qua theo cách nói: “Qua … cho qua
.. coi như chuyện hôm qua”.
Tội chi buộc đá đeo chì
Vừa nặng, vừa nhọc ích gì cho ta?
Thời gian nghỉ hưu … chính là lúc mình có thể thực hiện được điều mình mơ ước!
Chúc giấc mơ của mỗi bạn sẽ THÀNH SỰ THẬT!
ST
.
*Anh DHV (La Chapelle -St Mesmin, Pháp)
1) nghỉ hưu được 13 năm rồi .
2) hiện sống với Bà lão, 2 người cùng tuổi .
3) Vài ngày gặp bạn già vào buổi sáng , sau khi lái xe đưa PN đi :siêu thị , shopping ở centre ville, lo giấy tờ cho sự cần thiết
hằng ngày , ……..
Gặp 2 thằng bạn già đều là cựu quân nhân VNCH: tại quán cà phê của Tây, để tán gẩu thường nói chuyện chính trị, thời sự
của nước Pháp, của khối Á Rập , Nga Mỹ Tàu chọi nhau. Bàn bạc nhiều về tình hình VN hiện tình đất nước: tham nhũng,
XHCN suy đồi đạo lý giết chóc ngay cả học đường. Cà phê thì thay nhau trả, 1 tách 1€30 mà thôi.
Đó cũng là nguồn vui để tìm quên tuổi già lưu vong với thời tiết giá lạnh.
4) Quan hệ trong đời sống vợ chồng: cái nầy mới khó à ta. Cả hai đều hết xí quách, nên cái chuyện tình dục khg còn năng
động, bèo nhèo như cái bánh bèo nhão. Mùa Hè thì đỡ , nhờ có cái nhà và cái sân rộng, nên cả ngày cứ kiếm chuyện ngoài
vườn để làm cho khuây khỏa, cũng là áp dụng chiến lược: NÉ
Có nghĩa là tránh Bà Lão, chạm mặt nhau là muốn gây thôi. Bởi Bà Lão già rồi nói nhiều quá, chơi với bạn trẻ hơn mà hay bị
Nhiễm Độc mấy người nầy. Đời tha hương khg có bạn, nên phải chơi với mấy người nầy khg có trình độ, ăn nói bừa bãi mà Bà
Lão lại muốn kết thân, ham cãi chuyện ăn uống và gặp nhau, nhiều khi sinh tệ hại lắm. Ta khg thích mà ngại trái ý Lão Bà.
Hồi trẻ thì sợ vợ chết sớm khg ai đá gà bên nhau. Còn già rồi thì dù sao có cái ân tình của cái đạo tù t , nên sợ làm dữ thì Bà
ra đi cũng buồn, bởi khg muốn có thêm em khác. Đâu còn là triệu phú , tiền hưu chỉ đủ sống qua ngày , lãnh có 50% khg đủ
thâm niên để lãnh trọn gói , đủ là phải làm 39 năm. Nay thì 40 năm thay đổi rồi, mình là dân ngã ngựa mà .
Vừa già, vừa nhăn nheo….., lại hổng tiền thì khó kiếm chân dài cuốn hút. Chớ trong lòng cũng còn khoái lắm.Tuổi trẻ đang
ngon lành, bị đổi đời làm mất hết tiền bạc, của cải và tù đày. Hậu quả là bịnh tật lai rai, còn đỡ hơn quý bạn kẹt bên nhà .
Lời khuyên: quý bạn sắp về hưu , nên áp dụng kế sách: NÉ. Như vậy đở phiền nảo cái tuổi già. Tôi học thuộc hơn chục bài ca
trữ tình, loại BOLERO. Hể lên xe là ca túi bụi lớn tiếng, để ém cái miệng PN, vì nhắc 1 chuyện gì đó thì Lão Bà cứ nạy ra một
pho, nói hoài khg dứt , cả mấy cái chuyện phong lưu thời trẻ, khi chưa biết nàng là ai. Nghe cả ngàn lần bao nhiêu kể lể mà cứ
lải nhải hoài nói mải: Biết rồi mà em !!!!!!!
5) Sức khỏe thì khg được khỏe: hơn 7 bó đau rề rề, nhất là mùa THU bên Pháp. Thời tiết ẩm lạnh, làm mấy cái cù lẳng đau
nhức do bị đi tù VC tại rừng U Minh Cà Mau, ngâm mình suốt ngày dưới mấy con kinh sình thúi bởi lá cây mục. Ra tù hậu quả
bị bịnh Phong Thấp. Đi khám BS chuyên khoa Pháp, sau nhiều năm điều trị thì Bà BS quen nói là : khi nào nhức thì anh tới tôi
châm cứu cho giảm đau. Cái bịnh nầy thì chỉ đến khi gặp Thần Lửa là sẽ dứt hẳn .
Ngày uống 7 viên thuốc: cao mỡ, cao huyết áp, cao đường. Có vấn đề tim, bị nghẽn 1 động mạch vành tim, nên BS về tim
theo dõi. Cứ khoảng 9 tháng là cho thử làm Test d’effort để xem coi sắp giả từ tiên nữ chưa .
Đạn dược cạn hết rồi, đâu còn bắn phá gì nổi nữa. Đau tim thì đâu dám uống thuốc trợ dâm (Cialis,Viagra, ….), mà lỡ bụp vào
rồi sáp lại bị Bà Lão cự lên lớp: già rồi mà sao còn muốn cái chuyện phàm tục nầy. Lúc đó phải làm sao, vì ở tỉnh khg có …. ,
chứ ở Paris thì thiếu cha gì, cở nào cũng có: Nga, Ba Lan , Lỗ Ma Ni, VN , Xẩm Ba Tàu , …… Loại ngon hẹn 1 giờ
( như hẹn BS vậy ), hiện giá là 150€. Tuy nhiên như đã nói ks Võ nay nát …. banh càng , chớ đâu ngon như ks Hào, nên giá
nầy hơi cao đấy nhé. Thôi thì ngặm đắng nuốt cay, ăn chay cho qua ngày tháng cuối cuộc đời.
Ước mơ Tiên Cô cho vô một vố lớn: cho con cái thanh toán crédit tiền mua nhà cho chúng phẻ , ta thì đi chơi nghêu ngao như
ks Hào du lịch hoài.
6) Lo thì khg phải lo nhiều, vì bên Pháp y tế cũng ngon lành: đau ốm có chính phủ lo, nằm nhà thương ra chỉ ký tên rồi đi về.
Chớ bên VN dư vài tỷ đồng mà bịnh nặng, nằm nhà thương là tiêu tán ngay.
Cuộc đời lưu vong mà vui chỉ là vui gượng kẻo là, dù sao cũng phải tiếp tục sống thế thôi. Cái may là đem con qua bên Pháp
cả, nay chúng thành đạt đều có đời sống tươm tất, nhìn các cháu nội, ngoại cũng nhà cao cửa rộng, lên xe xuống chó là mĩm
cười rồi. Chớ kẹt lại VN mà như ta: Ngụy quân, Ngụy quyền và tù cải tạo thì chết mẹ một đám hết. Cái nước VN ngày nay là
độc quyền của CB, đảng viên CS mà thôi. Nhớ phải tĩnh chớ đừng có ù ù khạc khạc, đứng chàng hảng là tét háng mất mẹ con
chim đấy .
Mỏi tay rồi . DHV
.
*Anh BXC (Fallschurch,VA)
Chánh thân mến,
Xin trả lời 6 câu của bạn thân :
Tôi nghỉ hưu từ năm 2005 sau 3 năm làm cu li “ rửa đít cho Mỹ ” tức làm Nurse Aide, và 11 năm làm Nurse trong các Hospital
vùng Northen Virginia. Tôi nói “ các Hospital ”, vì lúc ấy mình còn nghèo, phải lo gánh gia đình mới qua đoàn tụ, nên cày chết
bỏ. Vừa hết ca làm ở Hospital này, lại xông dzô Hospital khác; rồi còn làm Home Health Care, tức đến nhà bệnh nhân chích
thuốc, truyền serum, nước biển…
Sau 14 năm quằn quại trong các Hospital, nhiều khi trời đổ tuyết, mình làm luôn 72 giờ, vì bọn Nurse không thể lái xe khi bão
tuyết đến làm việc, mà bệnh nhân thì không thể bỏ họ không có nurse, dù chỉ một giờ , cho nên dù còn khỏe, mình cũng hát
bài Ô Rơ Lui ! Tuy nhiên, lúc về hưu thì mình đã quá quen công việc, cho nên Hospital rất tiếc. Nó dụ khị mình làm Part Time,
tuần vài ngày, và on call, tức cần thì kêu. Làm tới năm 2006, mình xây một căn nhà ở Florida, xuống đó nghỉ mùa đông .
Hospital gọi hoài không được, nên nó thôi, không kêu nữa.
Vậy coi như hưu hằn từ 2006.
Từ ngày nghỉ hưu, chỉ có hai “ khỉ già “ trong căn nhà nhỏ ở Fallschurch, vùng ngoai ô Washington DC. Các con đều có gia
đình riệng. Cuối tuần, chúng đem lũ nhóc về quậy tan hoang, rồi lại về nhà chúng.
Mỗi ngày công việc làm thì chả thấy có gì, vậy mà vẫn thấy bận rộn. Kỳ thiệt !
Sáng dậy, cà phê, cà pháo xong, đã thấy 10 giờ. Bật TV coi tin tức xong là thấy 11 giờ. Đọc và trả lời e-mail xong, là hết 1 giờ
nữa, tức tới giờ Lunch. Hai khỉ già, nhấm nháp chút đồ ăn tự làm, tự nấu. Đớp xong, phải ngáo khoảng 1 giờ. Nghỉ trưa xong,
nếu là mùa Hè, thi` a` la cuốc vườn, trồng rau : rau, dền, rau muống, rau day, bầu, bí , mướp, khổ qua…đều có đủ. Ăn không
hết, phải kêu các bạn đên mang về nhà ăn dùm ! Buổi tối, đọc sách, coi computer, nghe nhạc và viết lách lăng nhăng. Thỉnh
thoảng, mình cũng ra Pharmacy của đứa con gái, ở Trung Tâm Thương Mại Eden, cách nhà đâu khoảng 1 mile, để làm giu’p
nó vài chuyện vặt. Đôi khi thăm viếng bằng hữu, tán dóc, hay thăm các cụ bạn yếu đau. Tôi cũng thường làm đầu tàu cho các
buổi họp mặt NN ở vùng Virginia. Tổ chức các buổi họp mặt, ăn nhậu lai rai. Vài tháng một lần .
Cũng có đi du lịch đó đây, có mò về VN vài lần, và đến cả Châu Âu, Thái Lo. V.v..
4.- Quan hệ vợ chồng thì nay chỉ như bạn thân. Mười năm qua không hề làm “ chuyện ấy ”. Đó là nói thực lòng. Lâu lâu
cũng có xì nẹt nhau bậy bạ chút đỉnh, vì …già thì sinh tật ! Nhưng bình thường, thì mình cả ngày ôm computer. Vào gường
nằm còn ôm Lap Top hoặc iPad, đâu có rảnh mà cãi lý với “ đối phương ”. Bà xã thường cố tìm xem mình thích món ăn chi,
thì bả đọc sách, tìm cách nấu nướng. Nấu không thành, thì aller à nhà hàng là chắc ăn nhất ! Đã từ lâu, mình không ăn thịt cá.
Nhưng bà xã hay oánh lừa, đôi khi cũng đớp nhầm món “ mặn ”. Mình bị Gout, và High BP, mỗi ngày đều phải kiểm tra áp
huyết, phòng stroke ! Bệnh Gout làm đau khớp chân; nhưng lâu nay, nhờ điều trị đúng cách, Gout không còn đáng ngại nữa.
5.- Ước mơ của mình lúc này là được không có bệnh gì làm đau đớn, cho đến lúc “ đèn hết dầu và tắt lịm ”. Cũng ước cho
con cháu làm ăn không vất vả quá như mình. Một ước mơ khác là thấy bọn việt cộng khốn kiếp lụi tàn trước khi mình “ ra đi ”.
Nếu được như thế thì…quá “ đã ” !
6.- Khó khăn, Vui buồn : Nay mình không còn vấn đề gì khó khăn phải giải quyết. Vui là được gặp lại, liên lạc với các bạn xưa.
Buồn là thấy tuổi già sao kéo đến quá mau. Nghĩ lại cuộc đời sao quá ngắn. Thế hệ của chúng ta, dường như chỉ có trách
nhiệm và bổn phận phải lo toan gánh vác ( với bàn thân, gia đình, xã hội, đất nước ) mà chẳng có tuổi xuân, chẳng có được
làm theo ý mình. Thử nghĩ lại xem, chúng ta đã mất bao năm học hành, lính tráng, tù tội, vứt bỏ những thành quả đã tạo dựng
ờ VN để hai bàn tay trắng, lao đao nơi xứ người. Đâu là những ngày hạnh phúc vui chơi của tuổi xuân, của thành tựu như ý ?
Một điều buồn khác là lâu lâu, lại mất một bạn thân. Riêng bọn kỹ sư SK khóa HAI của tôi, đã mất Nhuận mập, Lê Mimh Khôi,
Nguyễn Châu, Nguyễn Phúc Chân, Đào Trung Kiều…Các bạn đi về cõi vĩnh hằng, mình thấy nao nao trong dạ; và bỗng nhiên
thấy mọi thứ đều là phù du mộng ảo ! Buồn !
Chánh muốn mình viết thêm, đào sâu về chuyện gì thì cứ hỏi. Nếu thấy có thể trả lời, thì O.K ngay.
BXC
.
*Đồng nghiệp-Jean-Baptiste Nyiligira (Ottawa, Canada)
Đồng vợ đồng chồng tát biển Đông cũng cạn
Bonjour Chanh,
Pour le moment, je n’ai pas encore d’idées! Ma retraite c’est dans une dizaine d’années.
Je suis sûr que tu me donneras des trucs quand ce sera le temps.
Mais si on a un hobbit quelconque, la retraite est la période idéale pour s’y donner à fond, et quand le conjoint ou la conjointe
y attache un intérêt +/- grand (donc le partage avec vous), c’est d’autant mieux!
Take care.
Jean-Baptiste.
.
*Đồng nghiệp-Robert Meilleur (Quebec)
Bonjour Chanh
Tôi đã về hưu từ 10 tháng qua. Tôi còn trẻ tuổi quá mà! Với kinh nghiệm của một bébé, tôi xin chia sẻ vài cảm nghĩ:
Từ khi rời cơ quan Kiểm tra thực phẩm CFIA, tôi bay qua làm việc cho một xí nghiệp bên Việt nam (6 ngày /tuần). Mỗi ngày
tôi vẫn đều đặng luyện tập thể dục (40 phút bơi lội, vài chiêu rèn luyện thể lực và đi bộ).
Khi trở về Canada, chúng tôi tậu một căn condo. Việc nầy làm tôi tốn hao rất nhiều thời giờ để trùng tu sửa chữa nầy nọ (lát
gạch men, thay màu sơn, làm lại sàn gỗ laminé, gắn sưởi bức xạ, sửa đổi tủ bếp và nhà tắm, gắn đèn, gắn hệ thống robinet
nhà tắm và nhà bếp…Nói tóm lại là tôi rất bận rộn! Tôi chuẩn bị cho con đường làm chuyên viên tư vấn (consultant) sau khi tôi
hoàn tất xong việc sửa chữa.
Nguyễn Thượng Chánh, DVM