Tùng!
Cắc!
Tùng!
Cắc!
Tùng!
Cắc!
Nhịp dùi dứt khoát dập vào thành gỗ xen giữa tiếng trống trầm ấm khoan thai khởi đầu. Trống báo hiệu phút khai mạc nghi lễ.
Các em võ sinh cùng môn sinh nhỏ tuổi đang hồn nhiên vui đùa với nhau đều dừng lại và nhanh lẹ chạy về vị trí của mình. Cấp Hoàng Đai, Hồng Đai trở lại với phong thái trong trọng trách của một Huấn Luyện Viên hay Võ Sư. Chiếc đai vàng trên võ y xanh màu trùng dương tuyệt đẹp. Hoàng Đai Tam Cấp với ba vạch đỏ trên nền đai vàng trông hào hùng, hình ảnh quốc kỳ Việt Nam đang uy nghi hai bên bàn thờ Tổ. Màu cờ vàng mang hồn thiêng tổ quốc Việt Nam với hơn bốn ngàn năm bất khuất đánh đuổi rợ Mông, diệt quân Nam Hán, chống giặc Tàu xâm lược. Quân dân nước Nam luôn luôn kiên cường chứng minh rằng: nước Nam ta, đất với trời bao la là của dân Nam và vua nước Nam, như trong bản Tuyên Ngôn Độc Lập lịch sử, khởi đầu từ chiến thắng giặc Tống dựng nước Đại Việt vào triều đại vua Lê Đại Hành năm 981:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên phận định tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
Lòng người ly hương bồi hồi nhìn lên bàn thờ.
Đây, màu cờ vàng tươi sáng của Quốc kỳ Việt Nam cùng Đạo Kỳ Vovinam-Việt Võ Đạo. Và đây, chân dung Cố Võ Sư Sáng Tổ!
Ba hình ảnh gợi nhắc đến danh dự được gọi là Môn Sinh.
Cho dù có chập chững tập tành làm võ sinh từ 1968, cái năm cộng sản gây nên thảm sát Tết Mậu Thân, và tháng ngày bây giờ đã qua đi gần hết năm 2016. Bốn mươi tám năm qua, nhưng giây phút xúc động của một võ sinh đã vượt qua giai đoạn Tự Vệ Nhập Môn, sắp được vinh dự trở thành một Môn Sinh vẫn còn xúc động trong tâm tư như thời còn trẻ nhỏ, đã quỳ xuống để Tuyên Thệ Nhập Môn:
“Trước Quốc Kỳ, tượng trưng tinh thần bất khuất và sự bất diệt của dân tộc
Trước Việt Võ Ðạo Kỳ, tượng trưng cho truyền thống hào hùng và độ lượng của người võ sĩ đạo
Trước chân dung Sáng Tổ, tượng trưng tinh thần hy sinh của người thanh niên đối với tổ quốc và nhân loại
Chúng Tôi, các tân môn sinh, nguyện noi gương Sáng Tổ Môn Phái:
– Sống trong sạch, cao thượng
– Hàm dưỡng chí khí
– Khổ công luyện tập
Ðể bảo vệ danh dự Tổ Quốc
Ðể phục vụ dân tộc và nhân loại
Ðể xây dựng thế hệ thanh niên Việt Võ Ðạo “
Hôm nay, ngày Tưởng Niệm. Tưởng nhớ đến Cố Võ Sư Chưởng Môn Lê Sáng. Lễ giỗ Thầy lần thứ sáu.
Quan khách và môn sinh cùng nhìn lại lịch sử môn phái và quá trình truyền dạy và phát triển Vovinam-Việt Võ Đạo của thầy.
Những trang sử oai hùng với các chiến công lẫy lừng của anh hùng danh tướng, chứng minh rằng võ thuật đã góp phần trọng đại trong công cuộc dựng nước và giữ nước. Môn phái Vovinam- Việt Võ Đạo đã được biết đến, không phải chỉ ở những kỷ thuật đòn thế võ thuật; mà còn được cảm tình qua truyền dạy võ đạo, nung đúc tinh thần “nối chí tiền nhân”, dấn thân bảo vệ Tổ Quốc và quyền Tự Do, Độc Lập của dân tộc.
Năm 1939, Vovinam ra mắt quần chúng tại nhà Hát Lớn, Hà Nội. Sau lớp võ đầu tiên tại trường Sư Phạm, Vovinam được quảng bá rộng rãi từ Hà Nội đến các tỉnh Sơn Tây, Nam Định, Thanh Hoá,…. Môn phái thành lập đoàn Võ Sĩ Cảm Tử và Anh Hùng Ngày Mai, mở các lớp võ Đại Chúng, chuyên sử dụng mã tấu và cận chiến…
Thế nhưng, sau khi cộng sản cướp chính quyền ở miền Bắc, Vovinam bị cộng sản cấm truyền dạy.
Từ “thề phanh thây uống máu quân thù” trong quốc ca, đến những câu vè như: “ Bún xào thịt giặc mới ngon. Cơm chan máu địch cho con no lòng”, hoặc trong các thứ thơ văn như văn nô Tố Hữu:
“Giết! Giết nữa, bàn tay không phút nghỉ
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong
Cho Đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng
Thờ Mao Chủ tịch, thờ Stalin bất diệt“
Rõ ràng, cộng sản đã tận dụng các công cụ quân đội, công an cùng tất cả phương tiện văn hóa, truyền thông…. để vừa kềm kẹp khủng bố, vừa rửa óc, nhồi sọ người dân; hòng biến họ thành những sinh vật man rợ, vô tri, vô tổ quốc, chỉ biết phục vụ cho đảng.
Chính Hồ Chí Minh đã từng chỉ thị cho quân đội là phải “Trung với đảng”.
Thế đấy, Đảng là Tổ Quốc!
Và khi Nguyễn Văn Linh lên làm Tổng Bí Thư, cũng đã không ngần ngại xác nhận giáo điều vô tổ quốc của cộng sản khi tuyên bố: “Tôi cũng biết rằng, dựa vào Trung Quốc sẽ mất nước, nhưng mất nước còn hơn mất Đảng “.
Thế đấy, đối với cộng sản, Đảng quan trọng hơn Tổ Quốc!
Cộng sản đã không từ bất cứ thủ đoạn gian manh, man rợ để củng cố chế độ, kể cả bán nước cầu vinh, củng cố quyền lực.
Như cả triệu đồng bào đã phải trốn chạy chế độ cộng sản từ miền Bắc, Cố võ sư Sáng Tổ Nguyễn Lộc, Cố võ sư Lê Sáng, cùng nhiều vị võ sư, huấn luyện viên và môn sinh cũng đã phải tìm tự do, di cư vào miền Nam.
Ngay từ 1954, Vovinam đã được dân chúng trong miền Nam tự do hân hoan chào đón. Áo thung ba lỗ và quần đùi được thay thế bằng võ phục màu xanh trùng dương. Cao trào “Người Việt học Võ Việt” lan rộng thật nhanh chóng từ thủ đô Sài Gòn xuống các tỉnh thành ở miền Nam và miền Trung. Các bộ đồ võ màu trắng được phụ huynh giúp com em nhúng vào hồ dương để có màu xanh, màu xanh trùng dương. Đã một thời, thanh thiếu niên cuộn bộ đồ võ màu xanh hồ dương, hân hoan đi đến võ đường với niềm tự hào như Thái Yên Chi đã viết hùng ca Thanh Niên Việt Võ Đạo:
“Việt Võ Ðạo, đoàn môn sinh hiên ngang mang áo xanh trùng dương.
Ðem hoa niên quyết nấu nung cang trường, trong cơn phong ba sóng gió ta coi thường, gian nguy rèn chí kiên cường.
Việt Võ Ðạo, đoàn thanh niên tâm tư man mác như trùng khơi,
đem tin yêu tới hiến dâng muôn người, đem hương thanh cao tới chuốc thắm lên cuộc đời, say men hào khí đầy vơi.
Sáng ngời tràn đầy vực mắt tinh anh.
Khí hùng tiềm tàng giòng máu Tiên Long.
Ta là thanh niên tương lai Việt Nam,
văn hiến xây nền bao nhiêu ngàn năm, hoa gắm tô bồi nét vàng son trên non sông vinh quang.
Kiếm cờ nghìn đời còn ngút Mê Linh.
Sóng Bạch Ðằng còn sục máu quân Nguyên.
Loa thần Chi Lăng dư âm còn vang.
Gương Ðống Ða còn nghiêng soi trời Nam.
Mây núi trăng ngàn đá Trường Sơn muôn, muôn năm trơ gan!”
Rồi cộng sản lại tràn xuống miền Nam!
Năm 1975, miềm Nam tự do bị cộng sản cưởng chiếm. Vovinam bị cấm truyền dạy. Một số võ sư và huấn luyện viên trốn thoát ra các nước tự do. Nhiều võ sư cao cấp bị cộng sản bắt giam cầm, kể cả Cố võ sư Chưởng Môn Lê Sáng. Thầy đã bị tù đày. Khởi đầu ở khám Chí Hoà, phòng 14 khu ED, tức là chung phòng giam với hơn 60 tù nhân, trong đó có nhiều vị cao cấp hay nổi tiếng như cựu Thủ Tướng Phan Huy Quát, linh mục Trần Hữu Thanh, Võ sư Suzuki (người Nhật mang quốc tịch Việt Nam), Phan Bá Cầm, cụ Nguyễn Phan, Lưu Nhật Thăng, ông Tám Mộng, Giáo sư Anh văn Nguyễn Thế Thông… Rồi cai ngục cộng sản xiềng 5 người tù chung một dây xích và khoá vào chân ghế xe để chuyển đến trại Hàm Tân Z-30C. “Xâu” dây xích đầu tiên ấy gồm có Võ sư Lê Sáng, Chưởng môn Vovinam-Việt Võ Đạo cùng với ông Phan Bá Cầm, nhà báo Lâm Tường Dũ, cựu Trung Úy Nhảy Dù Đoàn Bá Phụ và Vũ Văn Ánh (Chánh sự vụ Sở Thời Sự Hệ Thống Truyền Thanh Quốc Gia). Tại trại tù Z-30C, ông Vũ văn Ánh đã kể lại chuyện cộng sản làm nhục thầy Chưởng Môn trong bài “Những kỷ niệm trong tù với Chưởng môn Việt Võ Đạo Lê Sáng” như sau:
“Sau khi ở Hàm Tân Z-30C được vài tháng thì võ sư Lê Sáng bị dẫn vào nhà kỷ luật và bị cùm chỉ vì ông có bộ râu dài. Viên cán bộ an ninh trại lúc đó là thượng úy Tý nói với ông: “Các anh nên nhớ nhé, chỉ có bác mới được để râu”. Ông ta cho gọi thợ hớt tóc (cũng là mấy anh em tù cải tạo) đến. Võ sư Lê Sáng ôn tồn: “Cán bộ muốn cạo thì xin cứ thi hành, nhưng tôi không vi phạm nội qui của trại, cán bộ nên nhớ như thế nhé”. Ông đứng im lặng như một gốc cây, mắt sáng quắc nhìn thẳng vào mặt Tý. Nhưng khi thợ hớt tóc vừa đến gần ông thì Tý gọi giật lại: “Thôi. Cứ để cho anh ấy để râu nhưng đem cùm xem có chịu cạo râu không”.
Võ sư Lê Sáng bị cùm hai tuần lễ nhưng kể từ sau đó không ai trong bọn cán bộ trại giam còn để ý gì đến râu tóc của võ sư Lê Sáng nữa.”
Một đêm năm 1979, Võ sư Lê Sáng lại bị xiềng và chở lên A-20 Xuân Phước; một loại trại tù mà Bộ Công An gọi là trại trừng giới.
Chủ tâm rất thâm độc của một trại tù “trừng giới” như kiểu A-20 là dùng mọi biện pháp để đập tan những đối kháng của tù cải tạo kể cả biện pháp: kỷ luật khắt khe, cho ăn thật đói, làm việc thật nặng, ốm đau không cho thuốc…. Trong trừng giới, cái giá thấp nhất của biện pháp kỷ luật là từ 1 năm đến 5 năm cùm.
Cộng sản nhắm vào việc triệt hạ những thần tượng của tù cải tạo. Cũng chỉ vì thế mà Chưởng môn Việt võ đạo Lê Sáng bị cùm hết một năm.
Thầy đã bị giam cùm trong các trại tù của cộng sản đến 13 năm!
Lịch sử môn phái cũng như lịch sử của dân tộc đã đang bị chế độ cộng sản gian manh xảo quyệt lấp liếm, thay trắng đổi đen để tô son trét phấn mà che đậy bộ mặt thật bán nước cho giặc Tàu cộng và giam cầm đồng bào yêu nước.
Thế nhưng, những kẻ bán nước cho dù có quyền lực như vua Lê Chiêu Thống đưa giặc nhà Thanh sang đánh Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ, Trần Ích Tắc đầu giặc Nguyên để được tấn phong làm vua nước Việt,… bọn chúng đều bị đền tội trước dân tộc Việt và lưu danh xú uế trong lịch sử. Lịch sử cho thấy là dù cái nghề bán nước của đảng cộng sản có thật tinh xảo, cái tài nghệ bán nước, cắt đất dâng biển đảo cho giặc Tàu cộng, có cao đến đâu chăng nữa, thì cũng bị đồng bào vạch mặt và thẳng tay trừng trị.
Kẻ bán nước rồi phải có ngày đền tội một cách nhục nhã!
Yên lặng hay quay lưng trước sai trái cũng là đồng loã với kẻ phạm tội. Tiếp tay với cộng sản bán nước giảng dạy sai lịch sử để đầu độc cả một thế hệ trẻ là một trọng tội với dân tộc, với môn phái.
“Bàn tay thép đặt trên tim từ ái”, môn sinh Vovinam- Việt Võ Đạo “Nghiêm Lễ” chỉ khom người chào nhưng mắt vẫn nhìn thẳng; Việt Võ Đạo sinh không cúi gục đầu, không hèn hạ khuất phục trước bạo quyền. Điều tâm niệm thứ 8 nhắc nhở trọng trách của một môn sinh: “Việt Võ Đạo sinh kiện toàn ý chí đanh thép để thắng phục cường quyền và bạo lực”
Ánh nến lung linh trên bàn thờ Tổ.
Bùng! Bập bùng!
Hồn thiêng sông Hát, núi Tùng,.. ngàn sau cháu con ghi lòng.
Tùng! Tùng! Tùng! Tùng!
Cắc! Cắc! Cắc!
Sóng lớn, Bạch Đằng giang đã từng hai lần vùi thây quân xâm lược bạo tàn.
Giặc bao phen, khiếp vía, kinh hoàng.
Đất nước Nam ngàn năm sẽ vẫn vẹn toàn một dải gấm hoa.
Tùng! Tùng! Tùng! Tùng! Tùng!Tùng! Tùng! Tùng! Tùng! Tùng!
Cắc! Cắc! Cắc! Cắc! Cắc! Cắc! Cắc! Cắc! Cắc!
Uất hận ngất trời. Hồi trống dồn dập thôi thúc!
Lão Mai