logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
phai  
#1 Đã gửi : 09/04/2019 lúc 09:20:27(UTC)
phai

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 13,123

Cảm ơn: 4 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Xã hội Hoa Kỳ được cho là tương đối cởi mở và đồng thời lại luôn tôn trọng cuộc sống riêng tư của mỗi cá nhân. Mỗi người, sau khi đi làm về, bước vào nhà đóng cửa lại thì sau đó là cả một thế giới của riêng họ. Thế nhưng, tưởng vậy mà không phải vậy, ít ra là đối với những người sống độc thân. Dường như cuộc sống của những người này vẫn thường xuyên phải nghe những lời dị nghị, xầm xì từ những người hàng xóm, bạn bè, và thậm chí từ ngay những người thân trong gia đình cho rằng chắc họ phải có vấn đề gì đó nên mới còn… độc thân.
Tuy nhiên, kết quả một cuộc nghiên cứu mới đây được đăng trên tạp chí Journals of Gerontology, chuyên về lão khoa, cho thấy trên thực tế những điều nói trên là một quan niệm khá cổ hủ không đúng với cuộc sống của người độc thân thời hiện đại này. Những người độc thân thời nay cảm thấy hài lòng với cuộc sống của họ hơn là những người độc thân thời trước. Và hơn nữa, theo các nhà nghiên cứu của Trung tâm Lão khoa Đức tại Berlin, sau khi phân tích các dữ liệu thu thập từ một cuộc khảo sát nhóm người ở độ tuổi từ 40 đến 85 cho biết, những người sống độc thân khi càng lớn tuổi hơn thì lại càng cảm thấy hài lòng với cuộc sống của họ hơn. Kết quả nghiên cứu này nói chung được áp dụng cho tất cả các quốc gia Tây phương chứ không chỉ riêng một quốc gia nào.
Đây được xem là một bản tin quan trọng, lý do là vì một trong những chiều hướng thay đổi lớn nhất trong dân số Mỹ trong vòng 50 năm qua là số người sống độc thân ngày càng gia tăng. Năm 2017, kết quả một cuộc khảo sát dân số Hoa Kỳ cho thấy có hơn 120 triệu người Mỹ, hay gần 48 phần trăm người Mỹ ở độ tuổi từ 18 hoặc lớn hơn là ly dị, goá bụa hay chưa từng lập gia đình. Năm 1970, con số đó chỉ ở mức 29 phần trăm dân số, hay tương đương với 39 triệu người Mỹ trưởng thành ở độ tuổi 18 hoặc hơn, là dân độc thân.
Một trong những lý do đưa tới tình trạng số người độc thân ở Mỹ tăng là vì tuổi trung bình của những người lần đầu tiên lập gia đình cũng ngày càng tăng. Năm 2006, tuổi trung bình người Mỹ lập gia đình lần đầu là 25.5 cho phụ nữ và 27.5 cho nam giới; đến năm 2015, con số đó tăng lên 27.1 cho phụ nữ và 29.2 cho nam giới.
Trong số đó, đặc biệt là những người trẻ, trì hoãn chuyện lập gia đình vì nhiều lý do, trong đó phải kể đến những lý do chính như vì công việc chưa vững chắc, lương bổng không tăng, nợ nần nhiều. Một số đông khác thì quyết định sống độc thân tại chỗ suốt đời. Một phúc trình từ Trung tâm Nghiên cứu Pew ước tính đến khi những người trẻ trưởng thành hiện nay bước vào độ tuổi 40, 50 của họ, có đến 25 phần trăm trong số này là độc thân và chưa từng lập gia đình. Và hầu hết những người này có thể là sẽ tiếp tục sống độc thân suốt đời.
Mặc dù vậy cho đến nay những người độc thân vẫn phải đối diện với một sự kỳ thị, có khi âm thầm, có khi lộ liễu. Sự kỳ thị đó dựa trên quan niệm cho rằng người độc thân có cuộc sống cô đơn, sầu khổ hoặc ích kỷ; rằng họ cũng rất thèm muốn lập gia đình nhưng không thể; rằng chắc là họ phải có vấn đề gì đó nên mới độc thân.
Tuy nhiên, kết quả nhiều cuộc nghiên cứu cho thấy những người độc thân không hề sống cô đơn, khép kín chút nào. Họ sống hoà mình và hăng hái trong các sinh hoạt với bạn bè và hàng xóm của họ hơn so với những người có gia đình. Họ cũng năng thăm hỏi, hỗ trợ và giữ liên lạc với những người thân trong gia đình hơn là nhóm người kia.
Trên thực tế, người sống độc thân thường chính là động cơ của tất cả mọi sinh hoạt chính ở các đô thị. Họ thường tham gia trong các nhóm hoạt động dân sự và các sinh hoạt công cộng, theo học nhiều hơn trong các lớp dạy âm nhạc và nghệ thuật, và thường đi ăn tối ở bên ngoài nhiều hơn so với những người không còn độc thân hay đang có quan hệ với ai đó. Người độc thân, cho dù họ đang sống một mình hay với ai khác, cũng thường tình nguyện tham gia với các tổ chức phục vụ xã hội, các nhóm hoạt động giáo dục, bệnh viện và các tổ chức chuyên về nghệ thuật nhiều hơn là những người đã lập gia đình.
Ngược lại, các cặp uyên ương sau khi dọn vào sống chung với nhau hay có cưới hỏi hẳn hoi, thì họ thường có khuynh hướng sống khép kín, thậm chí kể cả khi họ vẫn chưa có con cái.
Nước Mỹ là một xã hội được tổ chức và sắp đặt theo từng cặp, từng đôi. Hãy cứ nhìn thử một ví dụ điển hình, mỗi khi có những chương trình giảm giá trên một món hàng hay một dịch vụ nào đó thì người ta thường cho giảm giá theo từng cặp, từ một cặp vé coi phim, coi đại nhạc hội cho đến một cặp vé đi du lịch. Thứ gì cũng đi theo từng cặp, từng đôi như thế thì thử hỏi đâu là sự công bằng cho hơn 100 triệu con người độc thân hiện nay ở Mỹ. Và do đó, khi những người độc thân cứ hay phải nghe những lời khuyên nhủ, cố vấn, và được ngỏ lời giúp mai mối, ghép cặp, ghép đôi họ với những người nào đó thì hỏi tại sao những người độc thân tự nguyện này không nổi nóng sao được.
Những ai đã từng trải qua kinh nghiệm đều nói rằng thời gian khó khăn nhất để được sống là một người độc thân mà không bị ai dòm ngó là ở vào độ tuổi khoảng 30. Đây là độ tuổi khi mà những người thân xung quanh mong đợi người độc thân lập gia đình nhiều nhất, và do đó cũng mãnh liệt nhất đến nỗi nhiều người trong số họ phải tìm cách lánh mặt ở những buổi họp mặt có đông người. Bạn bè và người thân trong gia đình, hầu như ai cũng đang chuẩn bị lập gia đình, hay đã lập gia đình rồi, làm cho những người độc thân cảm thấy như một kẻ bị đẩy ra rìa. Nhất là những người độc thân chỉ quen toàn là những đôi, những cặp thì cảm giác còn trở nên đau đớn hơn nữa.
Nhưng không vì thế mà những người độc thân không thể không điều chỉnh lại thái độ sống của mình để trở thành một người có cuộc sống hạnh phúc hơn.
Người ta kể câu chuyện cô Katie Tomaszewski sau khi ly dị chồng ở tuổi 28 thì cô luôn có cảm giác xấu hổ khi phải sống cu ky một mình. Do đó, cô đã sống đúng như những gì cô nghĩ một người độc thân cần phải làm: Cô hẹn hò với hết người này tới người khác, cô chúi đầu vào công việc đến quên ngày quên tháng và rảnh một chút là đi ra ngoài, hay mời bạn bè đến nhà ăn tối gần như mỗi đêm chỉ vì cô sợ bị cô đơn. Cô trở nên tuyệt vọng và chán nản, cố tìm cho mình một đối tượng – bất cứ đối tượng nào đó – để có thể cứu vớt cô ra khỏi cảnh đơn chiếc. Nhưng thật sự ra không hẳn là cô cần một người bạn tình, tất cả chỉ vì do áp lực đến từ bên ngoài xã hộilàm cho cô có cảm giác cuộc sống của cô như đang có quá nhiều khoảng trống cần phải lấp vào. Trên thực tế thì không phải vậy, mà là vì cô không nhận thức ra được chính con người của mình.
Cô Tomaszewski nhớ lại rằng lúc ban đầu có cảm giác ghen tị với những người xung quanh và lúc nào cũng tự hỏi là tại sao mình lại không được hạnh phúc như họ. Những cuộc hẹn hò của cô dần dà trở nên nhàm chán, mối tình nào cũng chưa kịp vỗ cánh bay thì đã lao vào ngõ cụt, và cô ngày càng cảm thấy không hài lòng với cuộc sống của chính mình.
Rồi cô nghĩ lại và tự nhủ cần phải thay đổi. Cô bắt đầu đối xử với chính bản thân mình như một người tình vậy. Cô tự mua cho mình những món quà sinh nhật thật sang trọng và tự mình đi ra ngoài ăn tối vào những ngày lễ. Và cô bắt đầu sắp xếp lại giường chiếu cho gọn gàng như cô đã từng làm trước đây. Và nhờ vậy, mỗi khi đi làm về, mở cửa bước vào và nhìn thấy một sự gọn gàng vừa mắt làm cho cô có cảm giác đây chính là căn nhà thân yêu của mình để được trở về mỗi ngày. Cô ăn uống điều độ và siêng tập thể dục hơn. Và sự tự chăm sóc và quan tâm đó từ từ đã mang hạnh phúc trở lại cho cuộc sống của cô.
Vậy thì chắc hẳn một người sống độc thân vẫn có thể có một cuộc sống hạnh phúc?Muốn được vậy các chuyên gia khuyên là hãy tập trung vào điểm này là hãy sống hết mình với hiện tại, và chỉ sống cho mình thay vì mất thì giờ đi tìm một người bạn tình mà mình không cần hay chưa cần. Hãy tìm cách làm quen và sinh hoạt chung với những người độc thân vui vẻ, hạnh phúc. Và hãy hãnh diện với cuộc đời do chính mình tạo ra – một cuộc đời độc thân không làm phiền đến ai mà cũng đừng để ai làm phiền đến mình.
Sống độc thân hay không là do mình lựa chọn chứ không nên để bất cứ ai áp đặt cho mình. Và suy cho cùng, độc thân hay không không quan trọng, điều quan trọng nhất là sống sao cho hạnh phúc vì mỗi phút giây đi qua thì ta không thể lấy lại được cái giây phút qua đi đó.

Huy Lâm
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.060 giây.