Thuật xây dựng thường nói tới “bê tông cốt thép”(reinforced concrete) dùng lõi thép bên trong, bên ngoài bao bằng xi măng, vôi vữa… vừa chắc vừa bền. Ngày nay, thuật giấu xác người cũng tiến tới mức tinh hảo. Thi thể nạn nhân có thể vĩnh viễn bị chôn vùi dưới đáy sông với hàng tảng xi măng trăm ký, hoặc trong những bồn chứa hỗn hợp xi măng và vôi vữa…Ai có thể ngờ, hồn kẻ mất tích nếu có, cũng khó lòng ra khỏi lớp vỏ bê tông rắn chắc để về báo mộng cho thân nhân…Nếu không có một tình cờ nào đó thì nạn nhân vĩnh viễn ôm mối oan khiên trong nấm mồ vô cùng kiên cố!
Tháng 9, năm 2019, Tory Clark một tử tù ở khám đường Texas đã bị hành hình về tội giết người nhét xác trong thùng và đổ bê tông… cốt “xác” hy vọng che mắt những kẻ tò mò và người tìm kiếm.
Vụ án Troy Clark ở Tyler, TexasTroy Clark, sinh năm 1967, có chút học vấn, là một tay nghiền ma túy, đồng thời cũng là kẻ chuyên bán lẻ các chất cấm, cư ngụ tại thành phố nổi tiếng là quê hương của hoa hồng, Tyler, Texas.
Giữa thập niên 90, Clark cư ngụ cùng một phụ nữ có tên là. Christina Muse, 20 tuổi nhưng sau đó Muse dọn ra ngoài vì bất hòa.
Muse ra đi nhưng để lại mối lo âu trong lòng Clark. Clark sợ rằng vào lúc nào đó, người phụ nữ này tiết lộ hắn là kẻ bán chất methamphetamine. Hắn luôn luôn nghĩ phải làm cách nào cho Muse vĩnh viễn câm miệng. Hắn nhất định sẽ ra tay sát hại Muse nếu có dịp!
Thế là cơ hội tới. Một ngày trong tháng 5, 1998, Muse tới thăm Clark. Lúc này Clark đang ở với bạn gái là Tory Gene Bush. Clark bèn dùng súng gây tê bắn Muse bất tỉnh. Clark và đồng lõa, Bush, lôi nạn nhân vào phòng tắm và ghìm cho chết. Sau đó hắn sai đồng lõa mua xi măng và vôi, rồi nhét xác Muse vào một thùng nhựa, dung tích 55 gallon và đổ hỗn hợp bê tông vào trong cho phủ kín tử thi. Xong việc, hắn chỉ cần dùng xe truck chuyển chiếc thùng chứa xác ra một hẻm sâu, xa xôi trong khu vực đất đai của chủ nhà, cách Highway 64 ở phía tây Tyler và liệng bỏ.
Vị trí này vô cùng hoang liêu và ai cũng tưởng bí mật không bao giờ bật mí. Nào ngờ, vụ án có ngày lộ ra ánh sáng!.
Bốn tháng sau, khi bị điều tra, chính Bush đã dẫn cảnh sát tới nơi giấu xác và tìm được tung tích nạn nhân.
Cảnh sát còn tìm thấy ở gần đó, trong một bể phân hủy, thi thể của một nạn nhân khác có tên là Tracy Mize nổi bập bềnh trên mặt nước. Mize là một bị cáo trong một vụ án ma túy, cũng là người quen biết Clark, đã hứa với điều tra viên, rằng sẽ tiết lộ án mạng do Clark nhúng tay với hy vọng bản thân được xử nhẹ tội. Cảnh sát cho rằng Clark đã bắn chết Tracy và quen thói vứt xác ở cùng một vùng hoang vắng.
Nguồn tin cuối tháng 9, 2018, cho biết Clark đã bị xử tử hình tại nhà tù khét tiếng ở Texas bằng chích thuốc độc.
Vụ án nữ sinh bị đổ bê tông rúng động Nhật Bản 30 năm trước!Một vụ án nổi tiếng xảy ra ở Nhật trong thập niên 80, được phim ảnh và báo chí khai thác hàng chục năm liền có tên là “Nữ sinh bị giết vùi xác trong bê tông”(Concrete-encased high school girl murder case).
Năm 1988, một nhóm thiếu niên tra tấn và hãm hiếp nữ sinh Furuta trong 44 ngày trước khi phi tang thi thể cô bằng cách đổ bê tông.
Junko Furuta, 16 tuổi, là một thiếu nữ xinh xắn, tích cực tham gia hoạt động trường lớp tại Misato, tỉnh Saitama, Nhật Bản. Hiroshi Miyano, nam sinh ngổ ngáo có liên quan đến yakuza (mafia Nhật), phải lòng Furuta nhưng bị cô khước từ.
Ngày 25/11/1988, Miyano cùng ba thiếu niên tuổi từ 16 đến 18 bắt cóc Furuta khi cô bé đang trên đường về nhà và đưa cô đến căn nhà thuộc sở hữu của bố mẹ nam sinh Jo, một tên trong nhóm, tại quận Ayase, Adachi, Tokyo.
Hai ngày sau khi Furuta biến mất, bố mẹ cô trình báo với cảnh sát. Lo sợ vụ bắt cóc bị phát giác, chúng buộc cô gái gọi điện cho cha mẹ ba lần trong khoảng thời gian từ cuối tháng 11/1988 đến giữa tháng 12/1988, nói rằng cô bỏ nhà ra đi, đến ở nhà một người bạn và nhấn mạnh rằng cô không gặp nguy hiểm, không cần cảnh sát phải vào cuộc điều tra.
Phụ huynh của Jo đến thăm con trai một vài lần nhưng Furuta bị ép giả vờ là bạn gái một trong những kẻ bắt cóc. Tuy nhiên, ngay cả sau khi phát giác tội ác, họ cũng không có bất cứ hành động nào ngăn cản nhóm thiếu niên ngổ ngáo này vì lo sợ bị trả thù.
Furuta bị giam trong tình trạng khỏa thân, bị hãm hiếp và tra tấn tàn bạo trong suốt 44 ngày. Những kẻ bắt cóc được cho là còn mời bạn bè đến xâm hại cô, trong đó có Koichi Ihara, kẻ bị nhóm bạn bắt ép phải cưỡng bức Furuta. Sau khi về nhà, Ihara kể lại với anh trai và bố mẹ, nên họ quyết định báo cảnh sát.
Hai cảnh sát được phái đến căn nhà của Jo, nhưng được chủ nhà thông báo rằng không có cô gái nào ở đó, thậm chí còn mời họ vào nhà xem xét. Hai cảnh sát này từ chối vì cho rằng lời mời đó là đủ để họ tin rằng cô gái không có trong nhà. Hai người này sau đó đã bị sa thải vì không tuân thủ quy trình, bởi nếu họ vào khám nhà, Furuta có thể đã được giải thoát và bình phục.
Trong những ngày còn lại, những kẻ bắt cóc cho Furuta ăn rất ít và còn bắt cô ăn gián, treo cô lên trần nhà và sử dụng như “bao cát” để đánh đập. Có lúc cô còn bị giữ trong tủ lạnh trong vài giờ hoặc bị bắt ngủ ở ngoài ban công. Furuta còn bị nhóm thiếu niên đánh bằng gậy golf và thường bị giúi đầu xuống sàn nhà.
Sau 10 ngày bị bắt cóc, Furuta không thể thở bình thường do tụ máu trong khoang mũi. Cơ quan nội tạng bị tổn thương khiến cô bị nôn sau khi ăn uống. Việc này không chỉ khiến cô bị mất nước mà còn kích động những kẻ bắt cóc, khiến chúng càng trừng phạt và đánh đập Furuta dã man hơn.
Nhân thời cơ những kẻ bắt cóc đang nghỉ ngơi sau khi uống rượu, Furuta tìm cách gọi điện cho cảnh sát nhưng bị phát giác. Chúng trừng phạt bằng cách châm lửa đốt bàn chân cô, khiến thương tích của cô càng trở nên nghiêm trọng.
Trong những ngày địa ngục trần gian, Furuta đã van xin kẻ bắt cóc ban cho cô cái chết nhưng chúng không muốn giải thoát cho cô dễ dàng như vậy. Ngày 4/1/1989, chúng cùng cô chơi mạt chược. Cô chiến thắng và khiến những kẻ bắt cóc phát điên, hành hạ và châm lửa đốt, khiến Furuta qua đời vào hôm đó.
Những kẻ giết người đặt thi thể cô gái trong một chiếc thùng, đổ bê tông vào và phi tang ở Koto, Tokyo. Khi biết tin con gái bị sát hại, mẹ của Furuta ngất xỉu và sau đó phải điều trị tâm lý.
Bốn thủ phạm sau đó bị bắt và hầu tòa. Tòa không nêu rõ danh tính của những kẻ bắt cóc vì họ là trẻ vị thành niên.
Tháng 7/1990, tòa kết án kẻ cầm đầu (Hiroshi Miyano) 17 năm tù và những kẻ đồng lõa từ 3 đến 8 năm tù. Kẻ cầm đầu và hai trong ba tên đồng lõa đã kháng cáo. Chủ toạ phiên toà sau đó quyết định tăng bản án vì xét đến yếu tố ảnh hưởng với gia đình nạn nhân và tác động với xã hội. Kẻ cầm đầu cuối cùng lĩnh án 20 năm tù, mức tù cao thứ hai sau tù chung thân ở Nhật.
Jo bị giam trong nhà tù vị thành niên 8 năm trước khi được thả vào tháng 8/1999. Tháng 7/2004, Jo bị bắt vì hành hung tình địch và khoác lác về tội ác hắn từng gây ra. Y bị kết án 7 năm tù.
Vụ tra tấn và giết hại Junko Furuta đã gây phẫn nộ tại Nhật Bản và thường được gọi là “vụ nữ sinh bị sát hại, đổ bê tông”. Vụ án được chuyển thể thành một số bộ phim, truyện tranh. Tác giả Seiji Fujii đã viết một cuốn tiểu thuyết dựa trên vụ án. Trái với những gì thực sự xảy ra, cuốn tiểu thuyết đưa đến một kết thúc có hậu – cô gái còn sống và những kẻ bắt cóc bị kết án tù nhiều năm.
Tội phạm Việt nam không chịu thua Mỹ-Nhật...Ngày 17/5/19 nguồn tin từ cơ quan điều tra tỉnh Bình Dương cho biết, qua giám định pháp y, hai thi thể nam (31-35 tuổi) được phát hiện tại căn nhà ở xã Hưng Hòa, huyện Bàu Bàng bị giết hơn một tháng trước.
Thi thể nạn nhân đầu tiên bị đổ bêtông chứa trong bồn nhựa, cao khoảng 1,7 m; cổ có sợi dây dù dài chừng một mét; lưng, đùi, mông… có hơn 12-13 vết đâm. Thi thể thứ hai cao hơn 1,6 m, được ướp bằng xác trà, nằm trong thùng nhựa hình trụ, bên ngoài phủ kín bằng xốp, keo dính và silicon. Nạn nhân này có đeo bao tay và tất chân.
“Nạn nhân thứ nhất nghi bị sát hại trước, hung thủ siết cổ rồi mới đâm. Còn nạn nhân thứ hai bị bóp cổ vì có tụ máu bầm”, nguồn tin còn cho biết, với khối bê tông phi tang nạn nhân tại hiện trường là khoảng 10 bao xi măng
Sau cuộc điều tra báo chí tiết lộ thêm: Nhóm nghi can gồm: Phạm Thị Thiên Hà (31 tuổi); Trịnh Thị Hồng Hoa (66 tuổi, cùng thường trú tại một địa chỉ ở P.Tân Sơn Nhì, Q.Tân Phú, TPHCM); Lê Ngọc Phương Thảo (29 tuổi, quê ở Tiền Giang) và Nguyễn Ngọc Tâm Huyên (ngụ TPHCM).
Các bị cáo có lời khai đại khái như sau:
Vào tháng 10/2018, Thảo đến thuê căn nhà số 90 ở ấp 5, xã Hưng Hòa, huyện Bàu Bàng, Bình Dương để cả nhóm gồm, Thảo, Hoa, Huyên và hai anh Trần Đức Linh (SN 1969, quê Nghệ An), Trần Trí Thành (SN 1992, quê TP.HCM) để tu luyện theo một giáo phái lạ. Đến tháng 12/2018, Hà tổ chức cho mọi người đến Bà Rịa – Vũng Tàu thuê một căn vila trong khu Green Garden sinh sống và tu luyện.
Hà thông báo cho mọi người rằng, quá trình khổ tu. Người tu phải trải qua hai giai đoạn gọi là “Tẩy Tịnh” (tẩy bỏ cái dơ bẩn của cơ thể) và “Tịnh Cốc” (giai đoạn không ăn, không uống) cho đến khi thành “chánh quả”. Khi vào giai đoạn “Tịnh Cốc”, mọi người rất mệt, chỉ có Hà chưa “Tịnh Cốc” để lo cho mọi người. “Tịnh Cốc” được một thời gian (khoảng 10 ngày) thì anh Linh chịu không đựng nổi “khổ hạnh” nên nhảy lầu bỏ trốn. Thấy vậy, Hà và anh Thành dìu anh Linh lên phòng mà không đưa đến bệnh viện kiểm tra thương tích để cấp cứu. Sau đó, anh Linh tử vong.
Cả nhóm để anh Linh tại Vũng Tàu cho đến khi hết thời gian “Tịnh Cốc” (khoảng 20 ngày). Tiếp đó, họ đem thi thể anh Linh trở lại căn nhà số 90, ấp 5, xã Hưng Hòa, huyện Bàu Bàng, Bình Dương. Về đến nơi khoảng 2 ngày thì anh Thành mua đồ về tẩn niệm thi thể anh Linh trong thùng nhựa và đổ xi măng cho khỏi bốc mùi hôi thối.
Sau đó tới lượt anh Thành mất mạng vì vi phạm quy định của giáo phái và kết cục cũng nằm trong thùng bê tông.
Những vật chứng là những thùng xi măng còn để nơi cư ngụ cũ khi nhóm hung thủ dọn tới ổ tu luyện khác, nên bị người mua nhà sau đó phát giác và vụ án lộ ra ánh sáng!
Chu Nguyễn