photo: RIA NovostiTrong gian đoạn hiện đại, không thể hợp tác với cộng đồng quốc tế trong thương mại, kinh tế, khoa học, công nghệ, văn hóa hoặc các lĩnh vực khác mà không thực hiện quyền sở hữu trí tuệ.
Nga tham gia hầu hết các điều khoản luật pháp quốc tế về bảo vệ sở hữu trí tuệ. Ở Nga, tất cả đối tượng trí tuệ đều được bảo vệ. Tuy nhiên, vẫn còn những vấn đề trong thực tiễn pháp luật mà rõ ràng là tụt hậu so với trình độ cao về quy định pháp luật. Trong thị trường Nga hàng lậu và hàng giả vẫn còn phổ biến. Không phải lúc nào cũng có thể ngăn chặn việc chiếm dụng sở hữu trí tuệ của người khác. Ví dụ, chủ sở hữu nước ngoài khi đến nước Nga, đôi khi nhận thấy là thương hiệu của họ đã được đăng ký hoặc sử dụng bởi một người nào đó trong tên miền ở khu vực Internet Nga.
Tất nhiên, mỗi quốc gia đều có những đặc thù riêng của mình. Vấn đề bản quyền cũng vậy. Nga là một trong số ít quốc gia thực hiện hệ thống thu lệ phí cho thiết bị nhân bản ghi âm tác phẩm nghe nhìn sử dụng cá nhân. Chúng tôi đang nói về việc các nhà sản xuất và nhập khẩu thiết bị ghi âm và ổ dữ liệu phải trả của một khoản phí đặc biệt 1% giá bán hoặc giá khai báo hải quan của thiết bị. Phó lãnh đạo Hội bảo vệ chủ sở hữu Nga (CPR) Andrew Krichevsky giải thích chi tiết hơn về vấn đề này:
“Trong trường hợp nhập khẩu các thiết bị có thể được sử dụng cho việc thu âm các tác phẩm nghe nhìn, phải trừ lệ phí phần trăm giá trị khai báo hải quan của thiết bị. Và đây không chỉ nói về các phương tiện có thể được ghi thông tin, thu âm các dữ liệu nghe nhìn. Quy tắc này cũng áp dụng cho các thiết bị sao chép. Thời hạn bảo hộ quyền tác giả ở Nga là 70 năm sau khi tác giả chết. Sau thời gian này, tác phẩm trở thành sở hữu xã hội.”
Có một đặc tính trong pháp luật Nga về quyền tác giả và quyền liên quan, thường được tác giả công trình, cũng như chủ sở hữu thương hiệu sử dụng. Đó là khả năng yêu cầu người vi phạm tác quyền thanh toán tiền phạt thay vì bồi thường thiệt hại. Bất kỳ doanh nhân nào cũng biết rằng rất khó tính toán thiệt hại và càng khó khăn hơn khi chứng minh tại tòa án. Việc phạt tiền cũng có thể được thực hiện ngay cả trong trường hợp vi phạm mà không có bằng chứng về thiệt hại. Do đó, quy định của nhà nước giúp chủ sở hữu tuân thủ pháp luật tránh được các rắc rối không cần thiết.
Luật pháp không xác định rõ ràng ranh giới điều chỉnh kích thước tiền bồi thường. Tuy nhiên, thực tế Toà án cho thấy trong trường hợp này mức phạt thường từ 3 500 $ đến 167 000 $. Khi nói đến bồi thường cho các hành vi xâm phạm bản quyền thương hiệu, số tiền bồi thường bằng khoảng hai lần giá trị hàng giả được phát hiện.
Vấn đề chống hàng giả sẽ là nội dung cuộc thảo luận riêng tiếp theo của chuyên mục “Bình diện pháp lý” của đài Tiếng nói nước Nga.
Source: Tiếng nói nước Nga