logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
song  
#1 Đã gửi : 28/12/2012 lúc 10:50:02(UTC)
song

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 24,244

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
UserPostedImage
Blogger Nguyễn Hoàng Vi. DR

Tải để nghe Blogger Nguyễn Hoàng Vi

Trong số các blogger bị câu lưu hôm nay 28/12/2012 khi định đến dự phiên xử phúc thẩm ba thành viên CLB Nhà báo Tự do, có cô Nguyễn Hoàng Vi. Không chỉ bị đánh đập, cô Hoàng Vi còn bị an ninh lột quần áo, khám xét thân thể rất thô bạo. Trả lời phỏng vấn RFI tối nay sau khi được thả về, Nguyễn Hoàng Vi kể lại :

Source: RFI
thanks 1 người cảm ơn song cho bài viết.
phai trên 04-01-2013(UTC) ngày
xuong  
#2 Đã gửi : 30/12/2012 lúc 09:18:28(UTC)
xuong

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 8,813

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Blogger Hoàng Vi kể lại chuyện bị hành hung
Vượt qua vòng vây của an ninh bao quanh nhà để ra phiên tòa đã khó.

Cả đêm trước ngày diễn ra phiên tòa phúc thẩm không ngủ được vì chỉ sợ mình nhắm mắt sẽ ngủ quên đi mất. Đành nằm đợi trời sáng.

4h sáng, trong lòng cảm thấy bất an, bồn chồn, lo là chỗ mình đang trú bị lộ, an ninh sẽ chặn không thể đi được. Tiếng động ngoài cửa càng làm mình lo hơn.

Ngồi dậy bật đèn, mở máy lên đọc kinh và cầu nguyện. Cứ đọc đi đọc lại mãi Kinh hòa bình.
5h30 sáng, mở cửa bước ra ngoài thấy mọi thứ đều yên bình. Thế là diện bộ đồ thể dục vào, “tót” ra đường thôi.
Sau khi cà phê cà pháo xong, gần 8h sáng lượn qua tòa án thấy toàn phe an ninh, chẳng thấy phe ta đâu cả. Quyết định dừng chân 1 nơi gần đó để đi bộ từ từ lại.

Hơn 8h, tôi bước chân từ phía ngã tư Pasteur – Lý Tự Trọng qua công viên Cổ Đa đối diện Tòa án. Khi dừng chân ngay đối diện Tòa án, bao nhiêu ánh mắt đổ dồn, camera cũng chĩa dồn về phía tôi. Dường như chỉ có mình tôi lạc lỏng giữa đám đông xa lạ với những cặp mắt hình viên đạn đang nhìn về phía tôi. Mặc kệ! Tôi chọn cho mình một chỗ ngồi đối diện với Tòa án, một mình lẩm nhẩm bài Kinh hòa bình cầu nguyện cho những người đang bị xét xử bên trong Tòa án. Ngồi đó được 1 chút, công an đến đuổi tôi đi chỗ khác. Tôi bước chân qua phía bên kia Tòa án, ngồi ngay chỗ nhà chờ xe buýt. Có vài người cũng ngồi đấy vì không được vào phiên tòa, chúng tôi bắt đầu trò chuyện làm quen. Được 1 chút, công an lại đuổi chúng tôi đi chỗ khác. Tôi trở lại phía công viên, cũng vừa lúc Vũ Sỹ Hoàng (Fb Hành Nhân) và Bách Việt đi tới. Chúng tôi cùng bước vào trong công viên ngồi trò chuyện với nhau. Chỉ được 1 chút, đám đông đủ loại công an, an ninh, dân phòng, trật tự đô thị đi về phía 3 người chúng tôi. Linh cảm có điều không hay, chúng tôi quyết định đứng dậy rời khỏi công viên. Một viên công an lớn tuổi đi nhanh theo tôi nói:

- Đề nghị cô cho kiểm tra giấy tờ.

- Ơ! Đi dạo công viên mà cũng bị xét giấy tờ là sao?

- Tôi là công an, tôi có quyền kiểm tra giấy tờ của bất cứ ai.

- Đúng là anh có quyền kiểm tra giấy tờ của người dân nhưng sau 23h, tôi đi lang thang ngoài đường anh mới có quyền hỏi giấy tờ của tôi. Còn bây giờ là ban ngày, tôi đi dạo chơi công viên cũng bị kiểm tra giấy tờ là sao? Các anh muốn gì?

Họ lao nhanh về phía tôi và Hành Nhân hòng túm bắt chúng tôi. Tôi chạy ra ngay ngoài đường la to lên, họ nhanh chóng tống tôi lên chiếc xe đợi gần đó một cách thô bạo. Hành Nhân bị họ dí theo, túm lấy, đè cổ xuống đất, đấm rách môi và khiêng 2 tay 2 chân tống lên xe như khiêng heo khiến quần bị rách.

Trên xe, họ tiếp tục uy hiếp và đánh đập chúng tôi. Họ giật mất điện thoại của tôi.

Tôi bị đưa đến đồn công an phường Nguyễn Cư Trinh, còn Hành Nhân sau đó bị đưa đi đâu thì tôi không rõ.

Họ tống tôi vào 1 căn phòng làm việc khuất phía trong đồn công an. Một tay an ninh khác hùng hổ, vô cớ đánh vào mặt, vào 2 cổ vai tôi rất đau như tôi và hắn có thù với nhau từ kiếp nào.

Đánh xong, hắn bỏ ra ngoài hội ý với đồng bọn, bỏ tôi với 1 anh công an phường đang loay hoay làm việc và 1 cô bé làm bên Đội an ninh Quận 1. Tôi quay sang hỏi chuyện cô bé:

- Em năm nay bao nhiêu tuổi?

- Dạ 21.

- Còn trẻ vậy. Chắc mới ra trường thôi phải không?

Cô bé gật đầu. Tôi hỏi tiếp:

- Theo em, an ninh được quyền làm những việc pháp luật không cho phép không?

Cô bé chưa kịp trả lời thì anh công an cướp lời:

- Em cứ bình tĩnh! Em phải làm gì thì mới bị người ta đưa vào đây chứ. Sao ngoài đường bao nhiêu người họ không bắt mà lại bắt em? (Câu này quá quen thuộc luôn nè!)

- Em hỏi câu đó với thái độ rất nhỏ nhẹ và bình tĩnh đấy anh. Còn em cũng đang thắc mắc điều giống anh vậy đó. Tiện thể, anh đi mà hỏi họ giúp em luôn là tại sao bắt em vào đây.

Mọi người im lặng khi những người an ninh mặc thường phục bước vào phòng.
Một chị an ninh nói với tôi:

- Chúng tôi nghi ngờ em giấu tang vật phạm pháp trong người. Đề nghị em cho chúng tôi kiểm tra người.

Nghe đến đây, tôi thấy quen quen. Tôi chợt nghĩ đây là chiêu bài vu vạ ghép tội cho tôi đây mà. Thế là tôi nói luôn:

- Được! Nếu các người đã muốn vậy, hãy mang tôi ra trước sự chứng kiến khách quan của người dân, tôi sẽ tự lột đồ cho mọi người cùng chứng kiến.

- Em nói vậy sao được! Em là con gái, còn có danh dự và nhân phẩm. Mang ra đó, họ nhìn em thế nào?

- Đúng là với người phụ nữ, bao giờ danh dự và nhân phẩm của họ cũng rất quan trọng. Nhưng không vì thế mà tôi để mấy người tự ý vu vạ nhằm ghép tội tôi được.

Nói rồi, họ vẫn làm theo ý họ. Họ giữ người tôi lại, bắt đầu lột đồ tôi ra trong sự chứng kiến của những nam an ninh khác và điều đáng ngạc nhiên là họ còn ngang nhiên mang camera ra quay lại. Tôi đoán ra mục đích là họ muốn làm nhục tôi. Vừa chống cự, tôi vừa cảnh cáo họ:

- Mấy người lột đồ tôi đã khó nhưng mặc lại còn khó hơn đấy nhé.

Sau khi trên người chỉ còn bộ đồ lót, họ mới dừng lại. Camera vẫn tiếp tục chĩa về phía tôi. Tôi quay lại phía sau lưng là tấm gương, chỉnh sửa lại tóc tai rồi quay lại hướng camera với thái độ bình thản & điềm nhiên, tôi nói lớn:

- Quay đi! Quay xong nhớ up lên mạng cho tôi và mọi người thấy được sự đê tiện của các người nha!

Xong, họ lại bỏ ra ngoài hội ý.

Tôi đau nhức và mệt mỏi vì bị đánh, vì bị làm nhục, vì cố gồng sức mà chống cự lại, tôi nằm xuống dưới nền đất nhắm mắt để suy nghĩ về sự dã man của họ. Lúc trước khi theo đạo Công giáo, tôi từng tuyên bố rằng tôi thà chết chứ không bao giờ để họ chà đạp nhân phẩm như vậy. Nếu là trước đây, chắc là tôi sẽ lao đầu vào tường chết mẹ cho rồi. Cơ thể bắt đầu cảm thấy lạnh và buồn nôn, tôi chạy vào nhà vệ sinh. Trong khi tôi đang nôn mửa như vậy mà có 1 chị phụ nữ nói là bên y tế Quận 1 đến hỏi tôi đã chồng con gì chưa rồi bắt tôi cởi quần lót ra cho chị ấy khám. Tôi hỏi lý do, chị ấy nói là nôn ói liên quan đến vấn đề tiêu hóa. Tôi bảo là chỗ ấy đâu liên quan đến tiêu hóa, chỉ liên quan đến tiết niệu thôi và từ chối không cho khám gì hết. Chị ấy thấy tôi đang trong tình trạng sức khỏe như vậy, chị ra ngoài kiếm cách từ chối yêu cầu của những người an ninh.

Những người an ninh vẫn cố ép chị ấy làm. Tôi từ trong nhà vệ sinh đi ra khuyên chị là không nên làm những việc trái pháp luật và trái đạo đức lương tâm như vậy. Những người chỉ đạo kia sao họ không làm việc đó đi mà đẩy qua cho chị và chính họ đã dám lột đồ quay phim tôi thì việc gì mà họ không dám làm nữa. Chị ấy tháo bỏ găng tay đưa cho những người an ninh và ra ngoài. Phía an ninh lại bỏ ra ngoài. Tôi ngồi bệt xuống đất mà trong đầu chưa hết khỏi sự bàng hoàng. Tôi mong là họ đừng làm. Vì tôi sợ khi họ gây ra điều đó, tâm hồn tôi sẽ bị tổn thương nghiêm trọng và hận thù sẽ hiện diện trong tôi – có thể sẽ hủy diệt chính bản thân tôi và sau nữa mới đến họ. Tôi không biết làm sao để ngăn điều đó đừng xảy ra. Tôi thừ người và bất chợt hát Kinh hòa bình và rồi tôi cầu nguyện. Họ quay lại với 2 cô y tế mới trong khi tôi vẫn đang hát lời Kinh hòa bình. Họ yêu cầu tôi ngoan ngoãn hợp tác nhưng bị tôi từ chối.

Họ cưỡng chế, khiêng tôi đặt nằm trên bàn rồi bắt đầu khống chế tay chân để lột hết đồ trên người tôi. Tôi cố gắng dùng hết sức chống cự lại họ khiến có mấy lần họ bị tôi đá văng vào tường. Họ cũng có bị tôi cào cấu vào tay và bị tôi nắm tóc kéo nữa. Nhưng sức 1 người không thể nào làm lại 4 người họ, cuối cùng họ cũng lột sạch đồ trên người. Họ còn dùng tay chọc vào chỗ kín khiến tôi đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Xong, họ cưỡng chế để mặc đồ lại cho tôi. Tôi nhất định không chịu để cho họ mặc lại. Tôi nói:

- Cứ để y nguyên như vậy cho tôi đi về. Đã dám làm mà còn sợ sao? Tôi không ngại thì mấy người ngại điều gì?

Họ cố sức lắm mới mặc được quần lại cho tôi nhưng không mặc được áo, họ bèn lấy áo khoát của tôi trùm ngược vào người tôi rồi kéo dây kéo phía sau lại. Rồi họ bỏ ra ngoài. Có giọt nước mắt còn lăn trên mắt. Tôi nghĩ đến cái chết. Rồi tôi lại nghĩ về những lời trong Kinh hòa bình, tôi nghĩ đến cuộc đời khổ nạn của Chúa Jesus và tôi lại mỉm cười.

Trong lúc những con người đó tự viết, tự làm biên bản gì đó với nhau, tôi đã nghe cô bé an ninh nói:

- Chú Hải bảo làm như vậy.

Chú Hải mà cô bé nói đến có phải chăng là Lê Minh Hải (an ninh TP) – người đã từng cho đàn em làm với chị Tạ Phong Tần như với tôi ngày hôm nay.

Khoảng 12h, họ quay lại cưỡng chế tôi về công an phường Phú Thạnh, Q. Tân Phú (nơi tôi cư ngụ). Trên xe tôi nhớ về những gì bạn tôi kể về sự tàn ác của Ai Cập trước ngày thay đổi, tâm cảm thấy rất bình an mà nói thẳng với tay an ninh rằng:

- Hôm nay tao rất vui vì đã 2 lần chiến thắng tụi bây. Thứ nhất là dù bọn bây cho rất nhiều người và tốn rất nhiều công sức để canh giữ hòng ngăn chặn tao từ nhà. Nhưng không, tao vẫn đi đến được nơi tao muốn đến. Thứ hai là bọn bây dùng những trò đê tiện này làm tổn thương tâm hồn tao để đánh vào tâm lý sợ hãi, khiến tao phải bỏ cuộc. Nhưng tao cũng nói cho bọn mày biết. Đúng là bạo lực và những trò đê tiện này có thể làm người ta đầu hàng trước bọn mày đấy, nhưng đó chỉ là những kẻ yếu đuối mà thôi, còn với những người như tao thì những trò đó chỉ làm ý chí và tinh thần mạnh mẽ lên mà thôi. Tụi bây cũng nên chuyển hết những lời này của tao đến những thằng nào chỉ đạo tụi bây làm những trò này và nhớ nói thêm rằng:

Bản lĩnh của cả đám bọn mày kém lắm, thua cả 1 phụ nữ như tao nên mới dùng những thủ đoạn bỉ ổi này. Tao vui vì tụi bây đã làm như vậy. Bất cứ 1 cuộc vận động thay đổi xã hội nào cũng có những sự mất mát, hy sinh. Với những việc làm của bọn mày hôm nay chỉ cho tao thấy dấu hiệu của sự thay đổi thực sự đang đến rất gần. Chính bạo lực sẽ giết chết bọn bây!

Lúc đầu, khi tôi bắt đầu nói, họ đòi đánh tôi nhưng sau đó chỉ im lặng.

Source: Facebook Hoàng Vi


Source: RFA

Sửa bởi người viết 04/01/2013 lúc 10:22:26(UTC)  | Lý do: Chưa rõ

phai  
#3 Đã gửi : 04/01/2013 lúc 12:14:28(UTC)
phai

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 13,123

Cảm ơn: 4 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Blogger Nguyễn Hoàng Vi tố cáo công an vi phạm pháp luật

UserPostedImage
VRNs (04.01.2013) – Sài Gòn – Sáng nay, tại Sài Gòn, blogger Nguyễn Hoàng Vi, sau khi được luật sư tư vấn, đã gởi đơn tố cáo “lực lượng an ninh TPHCM, đội an ninh Q1 và công an P. Nguyễn Cư Trinh – Q1 đã có những hành vi vi phạm Hiến pháp và pháp luật nước CHXHCN Việt Nam” đến các cơ quan chức năng của Sài Gòn và Quốc hội.

Trong đơn tố cáo, Hoàng Vi tường thuật lại những việc làm vi phạm pháp luật của ngành công an, hôm 28.12.2012, ngày xét xử phúc thẩm 3 bloggers Sài Gòn.

Vì những hành vi vi phạm pháp luật đó, Hoàng Vi yêu cầu: “Quý cơ quan chức năng có thẩm quyền nghiêm trị những hành vi vi phạm Hiến pháp và pháp luật nước CNXHCN Việt Nam của những tổ chức và cá nhân liên quan đến vụ việc trên” và những biện pháp cụ thể khác.

Nhất là Hoàng Vi kêu gọi mọi người giúp đỡ, để không một phụ nữ nào bị xúc phạm nhân phẩm như vậy nữa. Hoàng Vi viết: “Tôi kêu gọi tất cả những cá nhân và tổ chức cùng quan tâm, giúp đỡ và lên tiếng bảo vệ cho trường hợp của tôi, để những hành vi tương tự sẽ không tiếp tục tái diễn đối với những công dân khác”.

VRNs xin chuyển nguyên văn Đơn tố cáo này đến quý vị.

———
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM

Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

—————–

TPHCM, ngày 04 tháng 01 năm 2013.

ĐƠN TỐ CÁO

V/v bắt giữ tùy tiện, tra tấn và làm nhục công dân (Nguyễn Hoàng Vi)

Kính gửi:

- Ông Nguyễn Chí Thành – Giám đốc Công an TP.HCM.

- Viện kiểm sát nhân dân TP.HCM.

- Thanh tra Công an TPHCM.

- Đoàn đại biểu Quốc hội TP.HCM.

- Hội Phụ nữ TP.HCM.

- Ủy Ban Các vấn đề xã hội Quốc hội.

- Các cơ quan Truyền thông báo chí trong và ngoài nước.

- Bà Lê Hiền Đức – Công dân chống tham nhũng.

Tôi tên: NGUYỄN HOÀNG VI

Sinh ngày: 03/04/1987.

CMND : 025121325

Cấp ngày: 23/06/2009, Nơi cấp: CA.TPHCM.

Thường trú: 107/22 Phan Văn Năm, P. Phú Thạnh, Q. Tân Phú, TPHCM.

Tôi trình bày sự việc như sau:

1. Khoảng hơn 8h sáng ngày 28/12/2012, khi tôi ngồi chơi ở công viên Bách Tùng Diệp đối diện Tòa án Nhân dân TPHCM thì vô cớ bị rất đông công an mặc sắc phục, trật tự đô thị và những người mặc thường phục đòi kiểm tra giấy tờ. Sau đó những người này bắt tôi về đồn Công an P. Nguyễn Cư Trinh – Q1.

2. Trên xe và trong đồn công an, những người an ninh mặc thường phục đã cướp mất 2 cái điện thoại và toàn bộ giấy tờ tùy thân, tiền bạc của tôi và họ đánh đập tôi rất dã man.

Sau khi đánh tôi, họ bỏ ra ngoài hội ý gì đó với nhau. Khi quay lại, một chị an ninh mặc thường phục bắt tôi phải cởi hết quần áo để khám xét người mà không hề có bất cứ một lệnh nào hết. Tôi không đồng ý, chị ta và một vài người nữa cưỡng chế lột hết quần áo tôi ra (chỉ chừa lại đồ lót) trong sự chứng kiến của các anh an ninh mặc thường phục khác. Và điều ngạc nhiên là họ ngang nhiên quay phim lại cảnh lột đồ và cảnh tôi chỉ còn bộ đồ lót trên người rất lâu.

Quay phim chán chê, họ lại bỏ ra ngoài hội ý tiếp với nhau. Tình trạng sức khỏe lúc đó của tôi không được tốt: vừa đau, vừa mệt, vừa đuối sức, cơ thể tôi bắt đầu trở nên lạnh run và nôn mửa liên tục, họ không thèm quan tâm.

Sau một lúc hội ý với nhau, họ trở vào bắt tôi phải lột hết đồ lót để tiếp tục khám người. Tôi vẫn không đồng ý. Họ cho 4 người cưỡng chế thô bạo, khiêng tôi đặt nằm lên bàn làm việc trong phòng làm việc, lột hết những mảnh vải cuối cùng còn sót lại trên người tôi. Sau đó, họ – gồm 4 người phụ nữ – người nắm tay, nắm chân kéo 2 tay 2 chân tôi dang ra, rồi dùng tay chọc vào chỗ kín của tôi trước sự chứng kiến của các nam an ninh khác khiến tôi rất đau đớn về thể xác lẫn tinh thần. Tôi chỉ biết đau đớn thét lớn, nhưng những người còn lại không có bất cứ phản ứng gì.

Xong mọi việc, những người an ninh mặc thường phục tự làm giấy tờ, biên bản gì đó với nhau mà không cho tôi biết nội dung. Trong lúc đó, cô bé an ninh Q1 đã nói với những người khác là: “Chú Hải bảo làm như vậy”. Tôi sực nhớ có lần những người bạn của chị Tạ Phong Tần từng kể cho tôi nghe về những việc làm sai trái của tên Lê Minh Hải, trong đó có việc làm nhục chị Tạ Phong Tần như đã làm với tôi.

Khoảng hơn 12h trưa, họ đưa tôi về công an P. Phú Thạnh – Q. Tân Phú và tiếp tục giam giữ tôi tại đó đến gần 19h mới cho ra về.

Qua sự việc trên, tôi tố cáo lực lượng an ninh TPHCM, đội an ninh Q1 và công an P. Nguyễn Cư Trinh – Q1 đã có những hành vi vi phạm Hiến pháp và pháp luật nước CHXHCN Việt Nam:

- Bắt cóc và giam giữ tùy tiện trái pháp luật đối với tôi từ hơn 9h30 sáng đến gần 19h cùng ngày 28/12/2012.

- Đánh đập, tra tấn, xâm phạm và xúc phạm một cách nghiêm trọng đến quyền bất khả xâm phạm thân thể, danh dự và nhân phẩm của tôi.

Vì vậy, tôi đề nghị:

- Quý cơ quan chức năng có thẩm quyền nghiêm trị những hành vi vi phạm Hiến pháp và pháp luật nước CNXHCN Việt Nam của những tổ chức và cá nhân liên quan đến vụ việc trên.

- Đại diện của các cơ quan, tổ chức có liên quan phải công khai xin lỗi và bồi thường những thiệt hại, tổn thương về sức khỏe, tinh thần, danh dự và nhân phẩm của tôi.

- Lực lượng an ninh, công an, dân phòng, trật tự đô thị, thanh niên xung phong,… phải chấm dứt tình trạng bắt giữ tùy tiện, tra tấn và dùng nhục hình đối với công dân.

- Tôi kêu gọi tất cả những cá nhân và tổ chức cùng quan tâm, giúp đỡ và lên tiếng bảo vệ cho trường hợp của tôi, để những hành vi tương tự sẽ không tiếp tục tái diễn đối với những công dân khác.

Trân trọng,

Nguyễn Hoàng Vi

Cơ quan tiếp nhận tố cáo:

- Ông Nguyễn Chí Thành – Giám đốc Công an TP.HCM.

- Viện kiểm sát nhân dân TP.HCM.

- Thanh tra công an TP.HCM.

- Đoàn đại biểu Quốc hội TP.HCM.

- Hội Phụ nữ TP.HCM.

- Ủy Ban Các vấn đề xã hội Quốc hội.

- Các cơ quan Truyền thông báo chí trong và ngoài nước.

- Bà Lê Hiền Đức – Công dân chống tham nhũng.
UserPostedImage
UserPostedImage
UserPostedImage
Source: VRNs
xuong  
#4 Đã gửi : 05/01/2013 lúc 11:14:02(UTC)
xuong

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 8,813

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Blogger Nguyễn Hoàng Vi tố cáo công an tra tấn và làm nhục

Trong lá đơn đề ngày 04/01/2013, cô Nguyễn Hoàng Vi, bị bắt giữ trong ngày diễn ra phiên xử ba blogger ở Sài Gòn ngày 28/12 vừa qua, tố cáo công an đã tra tấn và xâm phạm thân thể của cô. Trong lá đơn, blogger Nguyễn Hoàng Vi tố cáo lực lượng an ninh Thành phố Hồ Chí Minh, đội an ninh Quận 1 và công an phường Nguyễn Cư Trinh (Quận 1) đã có những hành vi « vi phạm Hiến pháp và pháp luật Việt Nam ».
Trong lá đơn tố cáo gởi nhiều nơi, trong đó có Giám đốc Công an Thành phố Hồ Chí Minh và Viện Kiểm sát Nhân dân TP HCM, blogger Nguyễn Hoàng Vi, tác giả nhiều bài viết về dân chủ và nhân quyền ở Việt Nam, kể lại vụ công an đã vô cớ bắt giữ cô vào ngày 28/12 tại công viên đối diện Tòa án Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, nơi diễn ra phiên xử phúc thẩm ba blogger Nguyễn Văn Hải ( Điếu Cày ), Phan Thanh Hải ( Anhbasaigon ) và Tạ Phong Tần.

Trên đường đưa cô về đồn Công an phường Nguyễn Cư Trinh, quận 1, cũng như tại đồn công an này, Hoàng Vi đã bị an ninh mặc thường phục lấy toàn bộ điện thoại di động, giấy tờ tùy thân, tiền bạc, và bị đánh đập dã man. Sau đó, công an còn lột hết quần áo của cô và khám xét một cách thô bạo, đồng thời quay phim cảnh khám xét này. Đến 12 giờ trưa, Hoàng Vi bị đưa về Công an phường Phú Thạnh, quận Tân Phú, giam giữ đến tối mới thả về.

Trong cuộc trả lời phỏng vấn RFI ngày 28/12, blogger Nguyễn Hoàng Vi cho biết cụ thể về việc cô bị công an bắt giữ và hành hạ.

Trong lá đơn, Hoàng Vi tố cáo lực lượng an ninh Thành phố Hồ Chí Minh, đội an ninh Quận 1 và công an phường Nguyễn Cư Trinh (Quận 1) đã có những hành vi « vi phạm Hiến pháp và pháp luật Việt Nam », cụ thể là đã bắt cóc và giam giữ tùy tiện, đánh đập dã man, tra tấn, xúc phạm nghiêm trọng thân thể, danh dự và nhân phẩm của cô. Blogger Hoàng Vi yêu cầu nghiêm trị những tổ chức và cá nhân liên quan đến vụ việc, buộc họ công khai xin lỗi và bồi thường cho cô, đồng thời kêu gọi mọi người lên tiếng để tránh tái diễn những hành vi tương tự đối với những công dân khác.
Source: RFI
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.174 giây.