logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
co  
#1 Đã gửi : 05/01/2017 lúc 11:22:33(UTC)
co

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 30-07-2013(UTC)
Bài viết: 1,345

‘Cho dù phải bỏ tiền túi mua đá lạnh để ủ vào bộ phận sinh dục của nghi can, hay là mua kim để chích. Chuyện tung chưởng, dùi cui là quá bình thường.’

Trong vụ đánh chết người do một nhóm công an gây ra tại huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định mới đây, hai anh công an đã bị người dân bao vây, bắt phải quỳ chịu tội cạnh thi hài của nạn nhân. Trong ngày thứ Tư, 4 tháng Một, trang Facebook của tuoitresaigon có đăng bài viết của một người trong nhóm công an đã tham gia vụ đánh chết anh Phạm Đặng Toàn, 29 tuổi, ở thôn Định Thiện, xã Phước Quang, huyện Tuy Phước. Nạn nhân đã có mặt tại một sòng bài bầu cua cá cọp. Dưới đây là lời trần tình của anh công an được giấu tên, cho thấy những hoàn cảnh cũng bi đát không kém của kẻ trót bước vào một nghề nghiệp quá bạo động, tất cả chỉ vì phải phục vụ một chế độ cộng sản quá độc ác.

Con người phải có nghề, lớn lên tôi may mắn kiếm được một nghề. Tôi làm công an. Lúc đầu, tôi nghĩ đơn giản, không nghĩ hạnh phúc xa xôi. Có những thứ căn bản là được rồi: tất cả những thứ mang trên người đều được phát, có tiền lương đủ ăn.

Vào nghề rồi, càng có kinh nghiệm thì càng nhiều sức ép. Cấp trên giao chỉ tiêu: phải đưa về được bao nhiêu án, phải thu tiền phạt đủ chỉ tiêu nộp ngân sách, đặc biệt là khoản thu nhập riêng cho sếp phải đủ.

Tôi làm bên điều tra, tiền nộp cấp trên không bắt buộc cố định, nhưng án thì phải phá bằng được nên tôi phải dùng mọi thủ thuật để hoàn thành nhiệm vụ, cho dù phải bỏ tiền túi mua đá lạnh để ủ vào bộ phận sinh dục của nghi can, hay là mua kim để chích. Chuyện tung chưởng, dùi cui là quá bình thường.

Bạn tôi làm bên giao thông, không phải dùng thủ thuật như tôi, nhưng áp lực số tiền cống nộp cho cấp trên hàng tháng: một tháng mấy chục triệu. Nó than là mỗi lần nhận tiền "dân cho" cũng nhục, nhưng không có thì bị chuyển đi làm hậu cần, vệ sinh, thậm chí cho ngồi chơi hưởng lương.

Tôi không có trình độ vì làm công an chủ yếu là học luyện thể lực, đau hết cả thân xác. Học chữ ít nhưng vào đầu chẳng được bao nhiêu. Hơn nữa toàn là mấy môn của Marxist, Angele, Lenin, Hồ Chí Minh. Thú thật, tôi học mà không hiểu. Phương pháp để đạt điểm là nói cha mẹ bán lúa non, đến gặp giáo viên, và không yêu cầu gì nhiều, xin cho con đạt điểm 5 là tốt rồi.

Giờ ra đi làm, sếp thì ra chỉ tiêu mà không cần biết trong cộng đồng có tội phạm nhiều hay ít, trên đường người đi lại nhiều hay ít, án phải có, tiền phải đủ. Vì vậy công an như tôi, phải làm mọi cách cho có sản phẩm để báo cáo, sinh ra bực bội nên việc đánh người không thể tránh. Đảng dạy, chiến đấu quên thân. Vì vậy khi đánh người, chúng tôi quên hết nhân bản, phẩm giá. Trong đầu chỉ nghĩ là go go go, alle alle alle!

Làm cái gì nhiều đều cho ra sản phẩm. Giờ đã đánh chết người, cảm thấy có gì đó bất ổn, nhưng nghĩ cho cùng thì cũng do cấp trên. Mà tôi nghe nói cấp trên không chỉ có một cấp, mà cấp trên lại có cấp trên nữa của nó. Nên giờ tôi cũng không biết được là do cấp nào. Tôi chỉ biết chung chung đoàn, đảng là cha mẹ của công an. Công an ép dân, nhưng đoàn đảng ép công an.

Vụ việc vừa rồi, do chúng tôi rãnh rang năm mới, tổ chức nhậu, sếp la mắng bắt đi làm. Chúng tôi quyết định đến đám "bầu cua" kiếm thành quả. Khi đến nơi, chúng tôi ra lệnh chứ không đánh, nhưng chắc là mấy người đó chơi nhỏ nên không sợ mà chửi lại chúng tôi. Máu nghề nghiệp lại lên, chúng tôi tung cho mấy chưởng. Một người chết.

Xin đừng đuổi việc, trừng phạt tôi, vì tôi phải làm theo chủ trương. Nếu đuổi thì đuổi những thành phần ép công an chúng tôi: Mark Le Lú gì đó. Đuổi tôi thì như bắt cóc bỏ dĩa mà thôi. Chúng tôi đước giáo huấn là công an phải bảo vệ chính quyền mà.

Khổ quá, ước gì hồi trước tôi làm công nhân!
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2025, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.047 giây.