logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
song  
#1 Đã gửi : 26/11/2018 lúc 10:40:14(UTC)
song

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 24,678

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
UserPostedImage
Trường THCS Duy Ninh (tỉnh Quảng Bình), nơi xảy ra vụ học sinh bị tát 231 cái
Một tuần sau khi xảy ra chuyện một giáo viên ở Quảng Bình ra lệnh cho cả lớp học tát một học sinh hàng trăm cái, gây phẫn nộ trong xã hội, công an địa phương hôm 26/11 đã khởi tố vụ án “hành hạ người khác”, theo tin tức trên báo chí Việt Nam.
Vụ việc đã làm bùng nổ nhiều cuộc thảo luận, trong đó không ít người cho rằng nguyên nhân của nạn bạo lực học đường nằm ở chính sách “dốt nát” về giáo dục và bộ trưởng đương nhiệm “cần phải từ chức”.
Các báo trong nước hồi tuần trước đưa tin rằng hôm 19/11, cô Nguyễn Thị Phương Thủy, giáo viên trường trung học cơ sở Duy Ninh tại một xã thuộc tỉnh Quảng Bình, đã chỉ đạo cả lớp “tát liên tiếp” một học sinh nam 230 cái để phạt em này về tội “nói tục”. Bản thân cô Thủy cũng tát em này 1 cái.
Tin cho hay, sau cuộc “trừng phạt”, em học sinh lớp 6 rơi vào tình trạng “mặt mũi tím sưng, không nói được” nên gia đình đã phải đưa em đi cấp cứu ở bệnh viện.
Không lâu sau khi tin được đăng, rất nhiều người đã lên án cô giáo Thủy trên mạng xã hội hoặc trong mục ý kiến của các trang web báo chí. Họ gọi cô giáo là “ác quỷ” hay “quái vật” vì đã ra lệnh cho học sinh thực hiện một “trận đòn man rợ”, đồng thời họ kêu gọi nhà chức trách “khởi tố” và bắt cô giáo “chịu hình phạt thích đáng”.
Cùng lúc, một số người đòi hỏi bộ trưởng giáo dục lên tiếng về vụ việc này nói riêng và các vấn đề khác của ngành giáo dục nói chung.
Tuy nhiên, cho đến nay, chưa có bất cứ tin bài nào trên báo chí Việt Nam cho thấy Bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ đưa ra ý kiến gì. VOA cố gắng liên lạc với ông qua điện thoại, nhưng ông không nhấc máy.

Trong bối cảnh dư luận sôi sục giận dữ không ngừng suốt mấy ngày nay, hôm 26/11, vị trưởng công an huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình, nơi có trường học của cô Thủy, cho báo chí biết công an huyện đã ra quyết định khởi tố vụ án "hành hạ người khác", căn cứ vào một điều trong Bộ Luật Hình sự, để điều tra vụ việc do cô Thủy gây ra.
Quyết định khởi tố vụ án hiện đang chờ Viện Kiểm sát Nhân dân của huyện phê duyệt, vị lãnh đạo công an cho hay.
Bà Nguyễn Hoàng Ánh, một giảng viên đại học ở Hà Nội, và nữ doanh nhân Lê Hoài Anh ở thành phố Hồ Chí Minh, hai trong số nhiều người thường lên tiếng vì tiến bộ xã hội, đặc biệt là đã có những ý kiến mạnh mẽ về vụ việc nói trên, bày tỏ với VOA rằng việc khởi tố là “cần thiết”.
Bà Hoàng Ánh nói:
“Tôi nghĩ cái này rõ ràng đã phạm vào tội làm nhục và hành hung người khác. Việc công an phải khởi tố, tạm giam, sau đó đưa ra tòa thì tôi nghĩ đấy là cách xử lý của xã hội văn minh”.
Bà Hoài Anh có chung suy nghĩ:
“Đó là hành vi bạo hành, hành hạ trẻ em. Tôi không chấp nhận được hành vi đó của một người giáo viên. Ngoài chuyện khởi tố ra, tôi cũng muốn là cô giáo này phải chịu hình phạt về hình sự, tức là phải có án tù. Bởi vì ngoài chuyện đau đớn, thì còn vấn đề nữa là vấn đề tâm lý của cháu”.
Theo các báo, vụ việc đang gây bão trong dư luận không phải là lần đầu tiên hay duy nhất cô Thủy buộc học sinh của mình phải ra tay đánh một số học sinh khác như là một biện pháp phạt. Các bản tin nói thông tin họ thu thập từ nhiều nguồn cho thấy tổng cộng có 11 học sinh trong cùng lớp “đã hứng trọn 901 cái tát rất mạnh”.
UserPostedImage
Cô giáo Nguyễn Thị Phương Thủy, người ra lệnh phạt tát một học sinh lớp 6 gây phẫn nộ trong xã hội
Khi chuyện gây chấn động này vỡ lở trong mấy ngày qua, nữ hiệu trưởng của trường được các báo Người Lao Động và Tiền Phong trích lời nói rằng một mặt bà “thừa nhận toàn bộ sự việc” song mặt khác bà “xin báo chí đừng lên tiếng vì trường sắp được công nhận danh hiệu Trường chuẩn Quốc gia”.

Trên mạng xã hội, nhiều người lên án sự đối phó của bà hiệu trưởng, xem đó không khác gì hành vi “che giấu tội bạo hành” và cho rằng chính bà hiệu trưởng cũng phải bị “kỷ luật” hoặc “hạ chức”. Ở một khía cạnh khác, họ chỉ trích bà vì “chạy theo thành tích”.
Từ vị trí một giảng viên có thâm niên hơn 30 năm và am hiểu nền giáo dục Việt Nam, bà Nguyễn Hoàng Ánh phân tích với VOA về yếu tố “căn bệnh thành tích” trong vụ việc này:
“Thể chế của chúng ta dung túng cho chuyện đấy. Trường nào cũng ra sức tìm cách bao che những sai phạm của mình vì danh hiệu, vì huân chương. Tất cả những người dám nói lên gì đấy đều bị kỳ thị. Cô giáo có thể nóng nảy, tát người ta một cái, nhưng mọi người phản ứng ngay, thì cô sẽ không sai phạm nữa. Nhưng đằng này cô tát 1 cái không sao, ngày mai cô tát 2 cái, xong rồi lâu dần cô tát 10 cái”.
Cũng liên quan đến vấn đề thể chế trong ngành giáo dục, bà Hoàng Ánh lưu ý đến điều mà bà gọi là “cơ chế đánh giá sai” đang được áp dụng với giáo viên.
Bà nói:
“Giáo viên được đánh giá dựa trên những con số như số học sinh giỏi, số em không vi phạm, số em không nói tục… Vì thế người ta sẽ chạy theo những chỉ tiêu đấy. Không có giáo viên nào được tôn vinh về những điều như học sinh đánh giá là cô nhân ái. Chúng ta không có cơ chế nào như vậy cả. Nhưng cái này không phải chuyện riêng của ngành giáo dục. Nói thẳng thắn ra thì Luật Thi đua - Khen thưởng của Việt Nam là sai rồi”.
Nữ giảng viên đại học lâu năm khẳng định đã đến lúc Bộ Giáo dục và Đào tạo “phải chủ động” xem xét lại việc đánh giá thành tích của giáo viên nói riêng và của ngành giáo dục nói chung. Bà đề xuất “nên học” cách đánh giá của các nước tiên tiến để có kết quả thực chất và tránh “bệnh thành tích”.
Trong khi đó, dư luận xã hội và báo chí điểm lại hàng loạt các vụ bạo lực học đường hoặc hành hạ, xâm hại học sinh trong vài năm nay, như giáo viên bắt học sinh uống nước giặt giẻ lau bảng, liếm ghế, ăn ớt hay thậm chí nhúng đầu học sinh vào hố xí v.v… Từ đó, họ đòi hỏi Bộ Giáo dục-Đào tạo phải có những thay đổi mạnh mẽ, không loại trừ cả việc thay thế lãnh đạo.
UserPostedImage
Bộ Trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phùng Xuân Nhạ
Góp tiếng nói về điều này, nữ doanh nhân Lê Hoài Anh nói với VOA:
“Để xảy ra một loạt các vụ trong ngành giáo dục như thế này, kể cả các vụ điểm giả, bằng giả ở Hà Giang, Sơn La v.v…, tôi nghĩ người đứng đầu ngành giáo dục nên từ chức. Không thể nói là ‘tôi không biết”, ‘đấy là do cấp dưới làm'. Đó chính là từ chính sách và những vấn đề về theo dõi, giám sát. Người đứng đầu ngành giáo dục và các sở giáo dục phải chịu trách nhiệm. Tôi đòi hỏi ông Bộ trưởng Bộ giáo dục phải nên từ chức”.
Song song với các ý kiến mổ xẻ, chỉ trích chính sách của ngành giáo dục, nhiều người trong đó có giảng viên đại học Nguyễn Hoàng Ánh cũng nhắc nhở về một thực tế là lâu nay một phần lớn các phụ huynh vẫn làm theo tôn chỉ “yêu cho roi cho vọt”, và điều này được xem như là một nguyên nhân quan trọng của nạn giáo viên đối xử bạo lực hoặc xâm hại học sinh.
Trong một bài đăng trên Facebook cá nhân, nữ tiến sĩ Khuất Thu Hồng, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển Xã hội, viết: “Mình không nghĩ là trách nhiệm chỉ thuộc về ngành giáo dục. Triết lý phát triển xã hội nói chung đã sai rồi, đó là nguyên nhân sâu xa của sự bế tắc về tinh thần, sự xuống cấp về đạo đức và của bạo lực xã hội nói chung và bạo lực nhà trường nói riêng”.
Theo VOA
song  
#2 Đã gửi : 26/11/2018 lúc 10:42:55(UTC)
song

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 24,678

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
Từ 231 cái tát nhớ về một cú đạp

UserPostedImage
Từ đầu năm nay ông Phùng Xuân Nhạ đã bị cáo buộc dối trá trong khoa học.

Ngoài bóng đá, mạng xã hội vừa râm ran vụ cô giáo lệnh cho 23 học sinh tát một bạn học cùng lớp sáu cả thảy 230 cái. Rồi cô bồi thêm cái thứ 231. Quảng Bình quê ta ơi, nếu ai hỏi vì sao thì ta biết trả lời thế nào?
Thì cô giáo Thuỷ ấm đầu đã giải thích rồi đấy. Cô chịu “áp lực thi đua quá lớn” nên phải tát thôi. Lớp cô phụ trách đứng cuối bảng xếp hạng của trường và cô nghĩ phải tát học sinh để còn lên hạng. Cô hiệu trưởng cũng được báo chí dẫn lời nói cô mong báo chí đừng đưa tin vụ này vì trường đang phấn đấu đạt chuẩn quốc gia. Còn một học sinh cùng lớp với bạn bị tát nói trước đó đã có tới gần 10 bạn khác bị tát như thế rồi.
Bạo lực học đường, dù là từ thầy cô hay từ bạn bè, đáng tiếc đã trở thành chuyện thường ngày ở huyện. Không ăn à. Bốp. Biếng học à. Bốp. Bướng à. Bốp.
Thời tôi đi học, chuyện cô giáo dùng thước kẻ vụt vào tay học sinh, véo tai nhấc lên hay ném phấn vào mặt là điều bình thường. Dĩ nhiên không phải trường nào cũng thế và thầy cô nào cũng thế. Nhưng nó không phải là điều gì hiếm hoi. Có lẽ chính các thầy cô cũng được giáo dục bằng những cái vụt, cái tát, cú ném. Cả ở nhà, ở trường và trong xã hội. Vậy mong gì hơn họ sẽ hành xử khác đi.
Cùng lúc thiên hạ ồn ào vụ cô giáo Thuỷ, ở Thanh Hoá ba thanh niên đã đánh và đạp ngã một nữ nhân viên ở sân bay Thọ Xuân trong vụ đòi chụp ảnh chung với nhân viên hàng không mà không được đáp ứng. Báo Người lao động đưa tin một trong ba tên côn đồ là con trai cựu chủ tịch huyện Thọ Xuân Lê Văn Biền.
Chuỗi vụ việc này làm tôi nhớ lại chuyện mà một anh bạn tôi bảo là mặt người biểu tình đập hỏng dép Biti’s “nâng niu bàn chân Việt” của một đại uý công an. Chính quyền Hà Nội sau đó kết luận “không có căn cứ xác định anh Nguyễn Chí Đức bị lực lượng làm nhiệm vụ đảm bảo an ninh trật tự đánh, đạp khi tham gia biểu tình”.
Còn chính anh Nguyễn Chí Đức được Đài Á châu Tự do dẫn lời nói: “[S]au sự việc này thì tôi quá buồn. Tôi chả còn gì để mất cả. Họ đã xúc phạm danh dự của tôi, mà họ lại là đồng chí của tôi. Họ đổi trắng thành đen, làm tôi rất buồn. Tôi đã muốn giảm nhẹ sự việc nhưng mà bây giờ họ viết lên báo khẳng định tôi không bị đánh.”
“Mình không muốn mơ mộng vì ở hoàn cảnh thế này, một đất nước như thế này ở mặt bằng thế giới, mình cũng chỉ là người bình thường thôi,” anh Đức được dẫn lời nói tiếp. Anh cũng nói thêm bố mẹ anh đã thốt lên “quân phát-xít” khi xem video quay cảnh anh bị đạp vào mặt.
Và vấn đề chính là ở chỗ “quân phát-xít” đấy đấy. Trong một xã hội mà người ta chỉ được phép lên đồng về những vấn đề nhất định, trong một khoảng thời gian và không gian nhất định, xã hội đó luôn có nhiều vấn đề bị đắp chiếu. Những người tài cũng không muốn tham gia hoặc không được trọng dụng để giải quyết những vấn đề mà người ta muốn che đậy.
Hãy nhìn lãnh đạo ngành giáo dục “nờ nờ nẫn nộn” mà người ta vẫn hay trêu “ăn thì nắm, nàm thì nười mà suốt ngày cứ ní nuận, ní nuận”. Từ đầu năm nay ông Phùng Xuân Nhạ đã bị cáo buộc dối trá trong khoa học. Giáo sư Nguyễn Tiến Dũng, người đưa ra cáo buộc, nói với VOA hồi tháng Hai năm 2018: “Theo tôi, một người đã là giả khoa học thì không xứng đáng với một chức vụ nào hết. Nếu hội đồng thẩm định công nhận chuyện ông Phùng Xuân Nhạ là một người giả khoa học, thì theo tôi ông ta sẽ không đủ tư cách để giữ một chức vụ quản lý nào hết”.
Thậm chí còn có cáo buộc người ta làm giả giấy tờ để đủ tuổi ở lại Bộ Chính trị và rồi từ bộ trưởng công an leo lên chủ tịch nước. Cáo buộc này đầy rẫy trên không gian mạng nhưng báo chí cũng không được và không dám vào cuộc để làm rõ trắng đen hay minh oan cho ông chủ tịch nay đã lìa trần. Trong một xã hội có những chuyện tày đình như thế mà người ta nhắm mắt làm ngơ thì việc làm bậy ở học đường và nhiều chuyện chướng tai gai mắt khác đương nhiên có thể xảy ra. Nhà đã dột từ nóc rồi làm sao có thể chỉ đem xô, chậu đi hứng mà mong nóc sẽ tự lành.
Nguyễn Hùng (VOA)
song  
#3 Đã gửi : 26/11/2018 lúc 10:44:25(UTC)
song

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 24,678

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
Những cái tát

UserPostedImage
Đã có dư luận kêu gọi Bộ Trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phùng Xuân Nhạ từ chức sau vụ cô giáo cho tát tai học sinh tại trường Duy Ninh.

Để diễn tả một sự nhục nhã đến bất ngờ người ta nói: “như một cái tát vào mặt”. Nhưng khi có tới 231 cái tát vào mặt một đứa trẻ học lớp sáu do bạn cùng lớp tát theo lệnh của cô giáo thì những cái tát ấy không còn là một sự nhục nhã cá nhân, nó trở thành nỗi sĩ nhục cho nguyên một nền giáo dục, bất cứ nền giáo dục ấy của nước nào.
Câu chuyện xảy ra tại Trường Trung học cơ sở Duy Ninh thuộc xã Duy Ninh, huyện Tân Ninh, tỉnh Quảng Bình khi em Hoàng Long Nhật lỡ nói tục trên sân trường, đội cờ đỏ nghe thấy và ghi lại. Giáo viên chủ nhiệm của em là cô Nguyễn Thị Phương Thủy đã bắt cả lớp học lần lượt lên tát vào mặt em Nhật, mỗi em phải tát đúng 10 cái nếu tát nhẹ phải tát lại.
Cái tát cuối cùng, như một phát súng ân huệ, do cô Thủy thực hiện, và kết quả là em Nhật phải nhập viện.
Trước tiên người dân lên án, sỉ vả và yêu cầu khởi tố cô giáo Thủy vì hành động độc ác phản giáo dục của một người có trách nhiệm uốn nắn, dạy dỗ và làm gương cho lớp mầm non, lại có hành vi của một kẻ côn đồ ngay trên bục giảng. Hành vi này cho thấy nền giáo dục không còn cấp nào để mà xuống, và sự thể hiện của cô giáo lộ ra cái cốt lõi của giáo dục Việt Nam từ bao nhiêu năm qua không thoát ra được các lớp học trường làng của những ông giáo phong kiến thời xưa, dạy cho học trò với chiếc roi kè kè bên tấm phản.
Nhưng ông giáo ngày xưa dù có vụt roi vào tay học trò cũng không có một chút thù hận, sân si như hành vi của cô giáo Thủy.
Lòng thù hận của một cô giáo bị đồng nghiệp dè bỉu, nhà trường phê bình và điểm thi đua của riêng cô đánh mất vì có một em học sinh bị đội cờ đỏ báo cáo là chừi tục trong sân trường.
Thành tích một cách mù quáng này thể hiện qua lời của Phạm Thị Lệ Anh, Hiệu trưởng Trường THCS Duy Ninh, khi trả lời báo chí về vụ việc đã thừa nhận toàn bộ sự việc và “xin báo chí đừng lên tiếng vì trường sắp được công nhận danh hiệu Trường chuẩn Quốc gia mức độ II. Nếu không, toàn bộ công sức của tập thể nhà trường đổ xuống sông, xuống biển chỉ vì hành động sai trái của một cá nhân.”
Còn nói về nguyên nhân dẫn đến hành động của mình, Nguyễn Thị Phương Thủy cho rằng: “Do nhà trường xây dựng chuẩn mức độ II, các tiêu chí thi đua rất ngặt nghèo, trong lúc lớp 6.2 của cô chủ nhiệm thường xuyên bị xếp chót bảng nên rất áp lực.”
Thành tích là tất cả. Nó biểu hiện cho thành công của một ngôi trường, từ đó sẽ có huy chương này bằng khen nọ, bất kể sự học thật sự của các em trôi nổi về đâu. 231 cái tát vào mặt một em học sinh lớp sáu là những cái tát vào thành tích của Bộ Giáo dục và Đào tạo chủ trương và bắt cả ngành thực hiện. Chính sách thi đua lập thành tích lâu nay bị dư luận lên án xem chừng không đủ lung lay nay bị một lúc hơn hai trăm cái tát không biết nó có tỉnh ra hay không. Tỉnh ra để thấy rằng hai chữ thành tích không khác gì một con nợ luôn đeo bám vào những con người đang hoạt động trong ngành giáo dục, nơi không có chỗ dành riêng cho nó, ngoại trừ ông Bộ trưởng Giáo dục không cảm thấy phản giáo dục khi tiếp tục theo đuổi nó.
Những cái tát này làm cho xã hội bừng tỉnh vì đã sống quá lâu trong một môi trường thụ động và an phận. Vai trò phụ huynh bị cha mẹ xem thường và tâm lý giao trọn gói cho thầy cô khiến học sinh tê liệt không dám phản ứng. Mỗi lần các em bị đánh một cách bất thường trong lớp cha mẹ thường cho rằng thầy cô giáo luôn luôn đúng, câu thành ngữ “Thương cho roi cho vọt” đã trở thành xương thịt của không ít người mặc dù bây giờ họ đã biết rằng từ lục địa này tới lục địa khác chỉ sau vài giờ bay, không như thời của cha ông họ, những người nghĩ ra câu nói này, từ Hài nội vào Sài gòn phải mất hàng tháng trời đằng đẵng.
Tuy nhiên những cái tát này trên hết phải dành cho luật pháp nước CHXHCN Việt Nam, bởi hệ thống pháp luật xứng đáng được nhận những cái tát như thế.
Đây không phải là lần đầu tiên xảy ra sự việc cô giáo bắt học sinh tát tai tập thể một học sinh khác.
Trước đây câu chuyện cô giáo cho hơn 40 bạn cùng lớp tát vào mặt học sinh từng xôn xao dư luận nhưng hệ thống pháp luật hình như không để ý tới. Cô giáo D.T thuộc Trường Tiểu học Ninh Sở, huyện Thường Tín, Hà Nội đã cho 43 học sinh trong lớp tát vào mặt em Đỗ Tuấn Linh vì em này đã cãi nhau với một em lớp trưởng. Cô cho biết đây là biện pháp kỷ luật là cho các em ý thức sự sai trái của mình.
Mới đây nhất tại thành phố Hồ Chí Minh, để hạn chế mất trật tự, nói chuyện riêng trong lớp, một cô giáo trường tiểu học Trần Văn Ơn, quận Tân Bìn đã áp dụng hình phạt bắt học sinh tự tát vào mặt theo cấp số cộng.
Do phụ huynh học sinh quá bức xúc các cô giáo vi phạm đã bị nhà trường kỷ luật nhưng chưa có một cô giáo nào bị khởi tố áp dụng bộ luật hình sự Việt Nam về tội chà đạp nhân phẩm và ngược đãi, bạo hành trẻ vị thành niên.
Cơ quan điều tra của công an, Viện kiểm sát hoàn toàn làm ngơ trong những vụ này với lý luận cho rằng một vài cái tát tai không đủ để khởi tố vụ án. Họ quên rằng sang chấn tinh thần và những vết thương không thể lành trong tâm hồn của trẻ sẽ làm cho chúng sống trong mặc cảm và sợ hãi đám đông suốt đời chưa phải là hành vi cần khởi tố hay sao?
Một đứa trẻ dù bị chính cha mẹ chúng đánh vẫn bị khởi tố tại các nước tiên tiến, không lẻ trẻ con Việt Nam ít giá trị nhân phẩm cần bảo vệ hơn trẻ con các nước khác?
Hai trăm ba mươi mốt cái tát nhìn theo lăng kính tích cực sẽ là những cái tát không chỉ dành riêng cho cô giáo mà còn dành chung cho tất cả chúng ta, những công dân không từng tát tai ai bao giờ nhưng lại an lòng chấp nhận những cái tát vô cớ vào đời sống tinh thần của mình và gia đình, con cái.
Nhà báo Mặc Lâm (VOA)
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2025, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.122 giây.