logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
song  
#1 Đã gửi : 24/01/2021 lúc 04:46:12(UTC)
song

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 24,173

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
Có những cơn gió mang theo hơi lạnh thở ra khói.

Những cành cây trơ trọi vắng bóng những chú sóc chạy nhảy và tiếng hót của các loài chim.

Mặt trời lặn sớm buổi chiều trên nền mây xám.


Và… còn rất nhiều thứ quanh đây thay đổi để tôi biết thời tiết Virginia đã vào Đông. Mùa Đông năm nay ít tuyết, hoặc chưa nhiều khi chưa hết tháng một, hay là nó lạ lùng do ảnh hưởng của virus? Nhưng dù lý do gì, mùa Đông Virginia thiếu tuyết cũng mất đi vẻ đẹp vốn có của vùng Đông Bắc Hoa Kỳ.


Hai hôm nay trời rất lạnh nhưng nắng chan hòa như mời gọi những bước chân xuống phố. Một năm qua, loanh quanh lui tới trong căn nhà quen thuộc tới nỗi nhắm mắt đi bộ (thể dục trong nhà) vẫn không đụng vô tường. Ngoài kia nắng đẹp, cơm trưa đã xong, thử dạo chơi một chút, thưởng thức không khí thiên nhiên một chút để cảm nhận sự mới mẻ của cuộc sống ra sao.


Không suy nghĩ lâu, tôi bắt đầu chọn y phục thích hợp để đi dạo, không phải chỉ lui tới mấy bộ quần jeans áo thun với áo khoác có mũ (hood) mặc đi chợ mỗi tuần. Một năm rồi, váy đầm, chemise, v.v.. vẫn treo thẳng thớm như vừa mới ủi vì không có dịp để “diện”. Khăn quàng cùng bộ với mũ, vừa giữ ấm vừa làm đẹp chẳng mấy khi lấy ra; cũng như những đôi giày ống (boots) vẫn nằm nguyên trong hộp. Còn mỹ phẩm trang điểm nữa, bộ Lancome con gái mua tặng tôi nhân sinh nhật năm ngoái, chưa dùng một món. Một năm virus hoành hành khiến mình trở nên lười mặc đẹp, chỉ được mỗi việc ở nhà siêng nấu ăn ngon. Nói chuyện với bác sỹ qua video, tôi thành thật kể lâu nay ở nhà ăn nhiều nhưng ít tập thể dục.




Chưa đến 10 phút lái xe ra công viên gần nhà. Chỗ đậu xe vắng không như trước đây. Người đi bộ và dẫn theo trẻ con cũng ít hơn. Bước ra khỏi xe, tôi ngửi được mùi ngan ngát của lá cỏ tươi. Mặc dù luôn có một hộp “face mask” để trong xe, nhưng chỗ thiên nhiên trong lành như vậy tôi không cần dùng tới. Lần đầu tiên sau nhiều tháng tôi diện lại áo quần đẹp, cả áo khoác, khăn quàng, mũ len và đôi bốt da đúng kiểu mùa Đông. Phải chi có người ghi giúp tôi tấm hình để thấy mình có giống “người đẹp nhờ lụa” không? Cho tay vào túi áo khoác, tôi chầm chậm rảo bước, lòng bình an và vui vẻ như vừa được làm mới “dung nhan”.


Nắng bắt đầu nhạt dần trên lối đi. Hơi lạnh cũng theo gió về lất phất quanh mặt. Tôi nhìn hàng thông cao vút với những trái khô mọc thành chùm ở đầu nhánh lá. Thông luôn là biểu tượng của vẻ đẹp vùng lạnh giá; dù cho lá vàng và trái già có rụng nhiều chăng nữa, thông bốn mùa vẫn mãi xanh tươi như câu hát “stay evergreen and young as the seasons go…” trong bài Evergreen Tree với giọng ca của Cliff Richard thời học sinh tôi rất thích. Tôi khẽ ngân nga, “till the leaves turn blue on the evergreen tree.” Thời gian qua hơn năm mươi năm, tôi vẫn yêu điệp khúc “On the evergreen Tree. On the evergreen Tree...” 


Khi không còn thấy vạt nắng trên đầu những ngọn cây là biết chiều xuống, và màu chiều sẽ lan tỏa rất nhanh. Tôi đã đi dạo gần hai tiếng đồng hồ, không mỏi chân cũng nên trở về rồi.


Về đến nhà hơn bốn giờ chiều. Nắng thật sự đã tắt, trả lại bầu trời mùa Đông màu xám nhạt còn vương vài cụm mây xanh, mây trắng của một ngày nắng đẹp. Khu nhà nơi tôi ở bao quanh bởi những hàng thông, đang chờ đón ngày tuyết rơi sắp tới. Không gian tĩnh lặng và êm ả như trong lòng tôi sau buổi dạo chơi cùng thiên nhiên. 


Hồ Thị Kim Trâm
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.038 giây.