logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
xuong  
#1 Đã gửi : 28/04/2014 lúc 08:00:48(UTC)
xuong

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 8,813

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Chế độ độc tài thì không có dân chủ, vì thế mà mọi vấn đề đất nước đều tuân theo quyết định chủ quan của nhà

nước. Rồi dẫn đến việc cung và cầu không bao giờ gặp nhau. “Cung” ở đây là các quyết sách do chính phủ ban

hành, còn “cầu” chính là ý nguyện của nhân dân.

Vì không có các cơ cấu dân chủ hoạt động, nên không có tự do bàn bạc. Chuyện tham nhũng và lãng phí xẩy ra là

điều hiển nhiên rồi. Ngay cả việc sử dụng tiền thuế của người dân làm sao cho hiệu quả và hợp lý cũng không có

nốt. Lợi dụng điều này, những kẻ cầm quyền đưa ra các chủ trương và quyết định có lợi cho cá nhân và phe nhóm,

trong khi lợi ích của nhân dân thì không hề được đếm xỉa đến. Từ đó mà dẫn đến sự lãng phí và sai mục đích

nghiêm trọng. Ví như khi đất nước đang gặp khó khăn, lẽ ra nên dùng tiền để cứu trợ cho dân và giải quyết việc làm

thì họ lại cho xây dựng khách sạn nghỉ dưỡng hay trụ sở làm việc nguy nga. Hoặc nhà nước cho triển khai những dự

án to lớn, rồi lại bỏ hoang cho cỏ mọc mà không sử dụng. Trong khi đó biết bao người dân lao động thì không có

chỗ ở. Những dự án mà có thể hoạt động thì cũng không mang lại hiệu quả và lợi ích tối ưu. Ấy là chưa kể những

chính sách lẽ ra phục vụ cho mục tiêu ngắn hạn thì người ta lại sử dụng cho dài hạn, và ngược lại.

Tài nguyên đất nước vì vậy mà bị phí phạm nghiêm trọng. Tài nguyên đất nước có thể được chia làm hai loại chính:

Tài nguyên thiên nhiên và tài nguyên con người.

Về tài nguyên thiên nhiên: Bị khai thác bừa bãi và bán cho nước ngoài với giá rẻ mạt. Ví dụ: Tài nguyên có giá trị 1

đồng, nếu biết sử dụng hợp lý thì có thể thu về cho đất nước 1000 đồng. Nhưng họ lại chỉ bán lấy nửa đồng rồi đút

túi, và cho rằng như vậy là thiên hạ đệ nhất cao kiến. Những lợi ích từ khai thác tài nguyên cũng ít được sử dụng cho

việc xây dựng và phát triển đất nước.

Về tài nguyên con người: Đó là sự lãng phí tài năng. Con người không được sử dụng đúng năng lực. Lâu nay trong

xã hội Việt Nam người ta vẫn truyền miệng câu “Thứ nhất con ông cháu cha, thứ hai tiền bạc, thứ ba nhân tài” để chỉ

việc tuyển dụng vị trí làm việc. Những người tài được sử dụng rất ít, nếu có thì cũng không thể phát huy năng lực, vì

họ không thể hoà nhập được với cái bộ máy nhà nước tham nhũng và hành hạ người dân đó. Và rồi họ cũng chỉ có

thể tồn tại một cách thoi thóp, cơ chế xin cho và mệnh lệnh hành chính đã giết chết tư duy sáng tạo nơi con người.

Từ đó mà dẫn đến hiện tượng chảy máu chất xám, những người tài đành phải bỏ nước ra đi hoặc vào làm việc cho

các công ty nước ngoài. Đó là sự lãng phí rất lớn, một tội ác đối với đất nước.

Trong bối cảnh xã hội dân chủ, thì người ta dù làm việc ở vị trí nào cũng đều có thể phục vụ tốt cho xã hội, không

nhất thiết là nhà nước hay tư nhân, tổ chức hay độc lập. Điều quan trọng là mỗi cá nhân luôn phát huy được tốt nhất

năng lực bản thân. Đãi ngộ mà họ được hưởng bao giờ cũng xứng đáng với năng lực làm việc. Trong khi đó, hệ

thống pháp luật dân chủ luôn bảo hộ cho quyền sở hữu trí tuệ của con người.

Nói vậy là để thấy được cái sự lãng phí trong việc sử dụng tài nguyên con người ở xã hội ta, một đất nước còn tồn

tại chế độ độc tài Cộng Sản.

Khi mà người ta sử dụng bất hợp lý nguồn lực đất nước, thì cũng giống như chuyện ngứa một đàng gãi một nẻo vậy.

Ví như cô gái nọ đang ngứa ở háng, cứ nhảy lò cò lên hết cả, vậy mà anh chàng người yêu không biết, lại cứ nhắm

vào chỗ cánh tay mà gãi đến độ tóe máu.

Quyền lực nằm hết cả trong tay nhà nước độc tài, từ đó mà dẫn đến việc họ nghĩ ra những chuyện trời ơi đất hỡi để

mà bòn rút tiền của nhân dân.

Những đất nước dân chủ phát triển, thì họ có cấu trúc bộ máy nhà nước khoa học để phục vụ con người. Đồng tiền

của người dân luôn được sử dụng đúng mục đích và thời điểm. Do đó mà mang lại hiệu quả kinh tế cao nhất, lại còn

ít bị thất thoát nữa. Kết quả là nền kinh tế của họ phát triển một cách nhanh chóng và lành mạnh.

Còn như cái anh nhà nước Việt Nam ta hiện giờ thì lại khác. Lúc đang vụ thu hoạch lúa, cần buôn Vịt để cho nó nhặt

thóc rơi vãi thì lại đi buôn Bò kéo xe. Thành ra vừa lãng phí, vừa gây nên nhiều bất công xã hội.

Minh Văn

Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2025, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.051 giây.