logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
phai  
#1 Đã gửi : 11/08/2014 lúc 06:33:05(UTC)
phai

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 13,123

Cảm ơn: 4 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Tuy Hòa ngày 10/08/2014,
Bố của con!


Ròng rã đợi chờ 1 tháng trời cuối cùng cũng tới ngày để được đi thăm bố yêu quý của con. Bố biết không, mỗi lần đi thăm bố là mỗi lần mẹ con con mong ngóng, chờ đợi, đếm từng ngày với tâm trạng hồi hộp, lo lắng và cả hy vọng nữa. Hy vọng lần thăm này sức khỏe của bố sẽ khá hơn lần trước hoặc ít ra là sẽ không tệ đi. Nhưng lần nào cũng vậy, sau mỗi chuyến thăm bố về, nỗi lo lắng, xót xa lại nhân lên. Sức khỏe của bố ngày càng xấu đi bố ạ.


Như thường lệ, ba mẹ con phải chuẩn bị, sửa soạn cho chuyến thăm từ mấy ngày trước. Me nấu sẵn cho bố những món bố thích: thịt kho mặn, canh khổ qua nhồi thịt và mấy thứ khác. Chỉ là những món ăn dân dã thôi, nhưng nó chứa đựng tình yêu thương, sự săn sóc của mẹ dành cho bố.


Bố biết không, mỗi khi làm những món đó mẹ đều rất công phu chọn lựa vì mẹ nghĩ là mỗi tháng chỉ được đi thăm có một lần, tức là bố chỉ có 1 bữa ăn ấy là tươm tất, ấm cúng thôi. Mấy mẹ con thao thức, hồi hộp đến mất ngủ từ đêm hôm trước.


Sáng sớm hôm sau, con cùng mẹ dắt chiếc xe Honda “cà tàng”, người bạn đồng hành với gia đình ta bao lâu nay, lên đường đến trại tù thăm bố.


Bố ơi! Hôm nay là ngày 15 tháng 7 âm lịch, ngày Vu Lan báo hiếu rồi bố ạ. Thế mà bố của con vẫn ở đang bị đọa đày trong chốn lao tù chỉ vì không chịu sống quỳ, chỉ vì biết hiếu nghĩa với non sông. Không biết đến bao giờ, anh em con mới được tự tay rót mời bố chén nước sau bữa cơm đạm bạc ngay tại ngôi nhà đơn sơ, ấm áp của chúng ta. Một cử chỉ “báo hiếu” thật nhỏ bé mà khó thế này sao bố? Nghĩ tới đây, con không ngăn được nước mắt bố ạ.


Bây giờ vẫn đang mùa gió nồm bố ạ! Gió to quá làm chiếc xe “cà tàng” cứ lắc đảo như muốn hất tung hai mẹ con xuống đường.


Con với mẹ chạy xe ròng rã gần hai tiếng đồng hồ để đến trại giam. Tới nơi đã gần 2 giờ chiều. Mẹ nóng ruột, cứ đi lại không yên, rồi ngó mắt trông bố. Nhưng người ta yêu cầu mẹ ngồi trong phòng thăm gặp chứ không cho mẹ đứng ở cửa trông ra ngoài, dù chỉ cách có vài bước chân để được nhìn thấy bố.


Tới gần 3h30 chiều, công an mới dẫn bố ra.


Bố ơi! Bố yếu hơn lần trước con gặp. Lần này, bệnh phù nề của bố còn nghiêm trọng hơn.


Bố kể trong tù bố chỉ ăn cơm với canh rau muống thôi. Con biết bố là một người ăn uống không kén chọn. Hồi ở nhà món gì bố cũng ăn được, dở hay ngon bố đều ăn hết, không chê gì mà vô đây bố không nuốt được đủ biết là đồ ăn tệ đến mức nào. Không có thức ăn bố phải ăn muối. Nước sạch trong trại lại thiếu trầm trọng nên tình trạng phù nề tay chân của bố không giảm đi tý nào. Bữa cơm tù chỉ có rau muống với muối thì sao mà không ốm đau bệnh tật, không suy kiệt cho được. Lẽ nào người ta không muốn bố trở về đoàn tụ với mẹ con con, với bạn bè đồng đội của bố? Nghĩ tới đây con đau lòng lắm bố ạ. Và sợ nữa. Chẳng lẽ, người ta phải bằng mọi giá để trả thù những người không chung lý tưởng, không chịu khuất phục như bố và những người như bố hay sao?


Bố ạ! Con không hiểu tại sao mỗi lần thăm nuôi lại phải làm bản tường trình. Sao việc đó lại quá cần thiết và quan trọng với họ như thế. Chả lẽ, cho mấy công an ngồi giám sát, ghi ghi chép chép cuộc nói chuyện của bố với mẹ con con vẫn còn chưa đủ? Con có cảm giác như gia đình ta là tội phạm trong mắt họ. Không có dù chỉ là một giây phút riêng tư, để chúng ta nói với nhau một lời động viên khích lệ, hay một cử chỉ yêu thương thôi. Thật xót xa bố ơi!


Bố của con! Từ hôm thăm bố tới giờ, mẹ khóc suốt. Bệnh tình của mẹ ngày một thêm trầm trong bố ạ. Giá như có thể gánh được phần nào bệnh tật hay nỗi khổ đau của bố mẹ, anh em con nhất định sẽ gánh. Lần nào đi thăm bố về mẹ con con cũng thêm phần lo lắng. Thương bố lắm bố ơi! Con cũng không đủ can đảm viết tiếp thêm nữa. Con sợ lắm! Sợ rằng bố không đủ sức chống chọi được với bệnh tật, không đủ sức để chiến thắng những âm mưu hiểm ác trong chốn lao tù. Nhưng, con người ta luôn phải giữ niềm tin, không được đánh mất hy vọng chừng nào còn có mặt trên thế gian này. Con tin rằng bố sẽ chiến thắng. Vì bố là chính nghĩa.

Con mong rằng trong chốn ngục thù, bố cảm nhận được dòng tâm tư này của con.


Con yêu bố!

Con trai của bố
Ngô Minh Tâm
_______________________

(*) Ngô Minh Tâm là con của Tù nhân lương tâm Ngô Hào
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.043 giây.