logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
nga  
#1 Đã gửi : 04/12/2014 lúc 06:25:51(UTC)
nga

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 16-07-2013(UTC)
Bài viết: 1,657

Cảm ơn: 1 lần
Đêm ngày 5 tháng 12, chắc sẽ có 2 người không thể nào ngủ được, đó là hai mẹ con tử tù Hồ Duy Hải. Họ không nhìn thấy nhau, nhưng những giọt nước mắt chảy xuống sẽ có cùng một cảm xúc của đau thương và hy vọng.


Anh Hải chắc hẳn phải khóc ngàn lần, và cám ơn tạo hóa đã ban tặng cho anh một bà mẹ tuyệt vời. Người mẹ rất đỗi bình thường như hàng triệu người mẹ Việt Nam trên đất nước này, nhưng giữa nguy khốn, bà hóa thân thành Phật Bà Quán Thế Âm, hóa thân thành Mẹ Maria, hóa thân thành một kẻ điên khùng bất chấp tính mạng… để lăn xả vào giòng tuyệt vọng, kéo đứa con mình khỏi án tử hình.


Người đàn bà với khuôn mặt không có gì đáng nhớ ấy đã khiến thế giới phẳng của những người viết và đọc tiếng Việt phải xao xuyến. Chỉ trong một vài ngày, gần như hình ảnh của một phụ nữ chan chứa lệ với tấm biểu ngữ kêu oan cho con mình đã được chuyền đi từng trang facebook, trở thành một sự kiện nóng bỏng đến mức giới truyền thông nhà nước cũng phải quan tâm và cùng lên tiếng đòi xét lại vụ án của tử tù Hồ Duy Hải.


Nếu là một kịch bản phim, thì đó là một bộ phim nghẹt thở cho đến phút cuối. Ngay khi những dòng chữ viết tay của ông Lê Quang Hùng, Phó Chánh Án tòa án Nhân Dân tỉnh Long An xác nhận việc ngưng thi hành án vào chiều ngày 4 tháng 12, mọi thứ bùng nổ thành một niềm vui chung của đám đông. Trong rất nhiều ngày, Tòa án uy nghi của tỉnh Long An vẫn lạnh lùng im lặng trước tiếng kêu gào lạc giọng của bà mẹ về những điều oan ức bị gán trong cáo trạng, dẫn đến án tử của con mình. Trong những bản video ghi lại, tràn ngập người xem trên You Tube, cho thấy bà Nguyễn Thị Loan bị xô đẩy bởi công an gác cổng, bị miệt thị bởi các bài báo chủ trương tuân phục các án lệnh mà không tìm hiểu.


Mỉa mai thay, bà mẹ đó đã làm tất cả, tìm đủ mọi chứng cứ cho thấy kết quả điều tra bị đánh tráo, lẫn các kết luận sai về mẫu máu, tóc vân tay… của con mình để xin trình lên tòa án, xin được xét lại những điều kỳ lạ đang áp đặt cho con bà. Một người đàn bà nhỏ nhắn, yếu đuối đã hành động như thay một bộ máy tư pháp để chỉ xin những người có trách nhiệm ghé mắt qua. Bà Loan đã trãi qua nhiều đêm rất dài không ngủ, bà đã khóc cạn nước mắt. Đổi lại, bà chỉ nhận được một câu trả lời từ phía tòa là muốn con mình được xử tử bằng súng hay tiêm thuốc độc.


Từ câu chuyện của người tử tù Nguyễn Thanh Chấn cho đến Hồ Duy Hải, quy trình tố tụng của tòa án Việt Nam đang bộc lộ những mảng tối ghê sợ. Ép cung, tra khảo, thay đổi kết quả điều tra… tất cả mọi thứ lộ dần. Con người không tìm thấy công lý trước tòa án của quê hương mình, mà chỉ thấy sự sợ hãi và nhận thức rõ thêm thân phận mình không là gì. Lúc này, đang có bao nhiêu án oan đang rãi khắp các trại giam Việt Nam? Bao nhiêu tử tù đang cay đắng vì không thể tìm thấy công lý cho mình? Đêm 5 tháng 12, Hồ Duy Hải có thể đã khóc trong trại giam vì hạnh phúc tạm thời, nhưng có bao nhiêu tù nhân đang câm lặng rơi nước mắt đau tủi cho phận mình?


Có tin rằng, lệnh hoãn thi hành án ngày 4 tháng 12, không phải đến tay bà Loan đầu tiên, mà đến trước ở giới truyền hình. Thậm chí, người ta đã định chỉ đến giờ phát hình buổi tối mới công bố như một show diễn gây xúc động, tạo bất ngờ cho bà Loan. May thay sự đồi bại giả định đó đã không diễn ra.


Nếu phải cảm ơn ai đó cho phần đầu của vở kịch công lý này, thì đó là đám đông vô danh trên thế giới phẳng. Họ đã làm tất cả để cứu sống một mạng người, đã cùng rơi nước mắt và khổ đau cùng một bà mẹ quê chưa bao giờ giáp mặt trước đó. Trong những đêm đầu tháng 12, đến tận 2 giờ sáng vẫn có những status mới trên facebook truyền tin, kêu gọi, nhắc nhau ký tên vào bản petition đòi xét lại vụ án Hồ Duy Hải. Hành động của viên phó chánh án hay ông chủ tịch nước rất thức thời khi quyết định hoãn phiên xử tử, nhưng mặt khác, đó cũng là một chiến thuật, tránh một cuộc khủng hoảng cho một hệ thống đã lụn bại trước sự tức giận của đám đông ngày càng lớn và khó kiểm soát.


Nhưng câu chuyện vẫn chưa dừng ở nơi đây. Hoãn thi hành án, tức làm giảm sự căng thẳng của vấn đề, nhưng chưa có nghĩa là công lý đã được thực thi. Mọi thứ vẫn còn ở phía trước. Đêm vẫn còn rất dài trên quê hương này, và trong trái tim lương thiện của mỗi con người Việt Nam vẫn cần thắp lên một tia sáng cho hy vọng và công lý. Có lẽ chúng ta vẫn sẽ còn thấy bà Nguyễn Thị Loan ôm biểu ngữ đứng trước tòa nhiều ngày tháng nữa, cho đến khi sự thật được tìm thấy. Hãy cảm ơn bà mẹ đó, và ngưỡng mộ như đó là mẹ mình. Vì khi bị bao vây giữa đêm đen tuyệt vọng, ơn trên đã ban tặng cho chúng ta một thiên thần với tên gọi là mẹ.


Kể cả những viên công an đã xô đẩy bà Loan trước cổng tòa án, các tác giả bài viết phụ họa cho án tử của Hồ Duy Hải, thậm chí cả những nhân viên đã làm sai quy trình trong vụ án của Hồ Duy Hải… hãy tự cám ơn đời mình, vì một lần được chứng kiến điều kỳ diệu từ người mẹ đó.

Tuấn Khanh
http://nhacsituankhanh.w...-dem-dai-tren-que-huong/
nga  
#2 Đã gửi : 04/12/2014 lúc 06:43:11(UTC)
nga

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 16-07-2013(UTC)
Bài viết: 1,657

Cảm ơn: 1 lần
Hãy cứu Hồ Duy Hải

UserPostedImage
Mẹ và dì ruột của anh Hồ Duy Hải. Photo by Nguyen Lan Thang

Tôi chưa từng nghe ở đâu một vụ án kỳ lạ đến như vậy, vụ án Hồ Duy Hải bị quy là giết hai mạng người ở Bưu điện Cầu Voi, Thủ Thừa, Long An... Một vụ án mà dấu vân tay thu tại hiện trường không phải của Hải, con dao và cái thớt được mua tạm ngoài chợ để làm vật chứng kết tội Hải giết người... Sự việc đã xảy ra từ năm 2008 làm gia đình này 6 năm trời điêu đứng thưa kiện khắp nơi, và vừa mới rồi tòa án địa phương thông báo cho mẹ của Hải là họ sắp tiêm thuốc độc vào thanh niên này.

Hồ sơ tài liệu vụ án Hồ Duy Hải bây giờ được nhiều blogger đăng tải đầy rẫy trên mạng, bạn không cần phải là luật sư cũng có thể thử đọc và dễ dàng thấy được sự phi lý của bản án này. Với những phân tích rất chặt chẽ khách quan, luật sư Trần Hồng Phong, người theo đuổi vụ án này từ đầu đã có đơn đề nghị giám đốc thẩm vụ án, vậy mà phía Tòa án nhân dân tối cao và Viện kiểm sát nhân dân tối cao đều từ chối và trả lời ngắn gọn là "đã xử đúng người, đúng tội" mà hoàn toàn không trả lời được bất cứ điểm vô lý nào đã nêu trong đơn. Dư luận ở Long An từ lâu đã đồn rằng, Hải phải chết thay cho người khác vì vụ đó dính dáng đến nhiều người ở trên cao to lắm.
UserPostedImage
Mẹ tử tù Hồ Duy Hải kêu cứu cho con mình

Họ đồn đoán như vậy cũng phải thôi vì dường như cả một hệ thống từ công an, tòa án cho đến viện kiểm sát đều có động thái bao che cho vụ việc này. Bà Loan mẹ của Hải kể rằng từ năm 2008 khi lần đầu tiên được gặp con trong trại giam, Hải đã tỏ ra rất sợ sệt không dám trao đổi gì với mẹ, ánh mắt thì như van lơn cầu khẩn giữa một rừng công an kè kè đứng đằng sau.

Tôi gặp bà Nguyễn Thị Loan là mẹ và bà Nguyễn Thị Rưỡi là dì ruột của Hải trong một thánh lễ cầu nguyện cho Công lý và Hòa bình ở nhà thờ Thái Hà. Hai người phụ nữ này trong 6 năm trời ròng rã đã chạy hết các cửa quan trên để kêu oan cho con mình. Những ai từng mang nặng đẻ đau thử đặt địa vị mình vào người phụ nữ này, nuôi con đằng đẵng hơn 20 năm để rồi một ngày nó sẽ phải chết oan vì lỗi của người khác. Sáu năm khóc thương con giờ người mẹ này đã hết nước mắt, chỉ còn tiếng nấc nghẹn ngào tủi nhục thỉnh thoảng làm bà run lên trong buổi lễ cầu. Trong sự tuyệt vọng cuối cùng để cứu con, bà Loan lại lặn lội ra Hà Nội kêu oan lần nữa, nơi bà đã lăn lộn biết bao nhiêu năm mà chỉ gặp những cánh cổng vô tình.
UserPostedImage
Anh Nguyễn Lân Thắng chụp cùng mẹ và dì của anh Hồ Duy Hải

Bà Nguyễn Thị Rưỡi, dì ruột của Hải cho tôi xem cánh tay thâm tím vì những kẻ mà ai cũng biết là ai đã tấn công bà khi họ căng băng rôn biểu tình trước cổng Tòa án tối cao. Những ai đã từng có "kinh nghiệm" với hệ thống tư pháp cũng hành pháp Việt Nam chắc sẽ không lạ với việc này. Và đương nhiên việc tấn công, ngăn cản thô bạo quyền biểu tình, quyền bày tỏ chính kiến của người dân ngay trước nơi được gọi thành trì cuối cùng của công lý sẽ chẳng bao giờ được ai đó hàng ngày vẫn phát biểu trên tivi những điều tốt đẹp thèm đếm xỉa tới.
Rất may là lần này ra Bắc, bà Loan gặp được khá nhiều blogger và nhất là được Dòng Chúa Cứu Thế lên tiếng ủng hộ. Mấy ngày nay khắp các kênh thông tin từ hải ngoại cũng như trong nước đang rầm rộ đưa tin về việc này. Lác đác một số tờ báo chính thống dũng cảm cũng bắt đầu lên tiếng.

Trong ánh sáng lung linh của hàng ngàn ngọn nến hiệp thông ở Thái Hà, tôi thấy trong mắt người mẹ này dường như lóe lên một tia hy vọng. Dù chưa làm được gì nhiều nhưng chúng tôi, những người đấu tranh bảo vệ nhân quyền tin rằng nỗ lực của mình sẽ tiếp thêm sức mạnh cho gia đình Hồ Duy Hải để tiếp tục đòi công lý.

Đời người ai sinh ra rồi cũng không tránh khỏi cái chết. Cái chết là lẽ tất yếu của tự nhiên để sự sống lại tái sinh trong những hình hài mới. Chết là hết khổ đau. Chết không đáng sợ, nhưng cái chết từ từ, oan nghiệt mới là điều kinh khủng với những người còn ở lại. Tôi không biết số phận Hồ Duy Hải rồi sẽ ra sao, nhưng nếu Hải phải chết thì cá nhân tôi cũng cảm thấy có lỗi vì không cứu được đồng loại.

Tôi mong muốn tất cả các bạn, những người đọc bài viết này bằng mọi cách hãy lên tiếng mạnh mẽ để những người có trách nhiệm hồi tâm chuyển ý, biết được lỗi phải sửa và không gây thêm tội ác với nhân dân. Nếu ai cũng im lặng và bỏ qua thì rồi có thể một ngày nào đó, con cháu bạn cũng sẽ là một nạn nhân như Hồ Duy Hải.
Nguyễn Lân Thắng, gửi từ Hà Nội (RFA)
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.074 giây.