logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
xuong  
#1 Đã gửi : 23/06/2015 lúc 08:54:45(UTC)
xuong

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 8,813

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Họ lầm lũi, lam lũ, vẻ mặt nhàu nhĩ, trên tay là những tập đơn (và ở phòng trọ là những gánh, những chồng đơn), hễ được ai hỏi đến thì họ víu lấy, tha thiết trình bày, mắt ánh lên những hi vọng như vớ được chiếc phao, mà chẳng biết rằng chỉ có phép mầu mới cứu được họ.


Họ là những người từng bị kích động cướp sạch tài sản tích lũy bao đời của những gia đình bị đảng quy là “địa chủ”, dưới chiêu bài; “Người cày có ruộng”. Tài sản vừa được chia sau khi cướp đã phải nộp ngay vào hợp tác xã, và khi nó sụp đổ thì thay vì được trả lại đất, họ đã phải làm thuê cho đảng trên chính mảnh đất của mình dưới cái gọi là “sở hữu toàn dân”.


Họ là tầng lớp từng góp con ra trận với lời kêu gọi của đảng: “Đánh đuổi đế quốc Mĩ, giải phóng Miền Nam”, hi vọng được "thực sự làm chủ" trong cái thiên đường "làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu”. Bao thế hệ thanh niên một đi không trở lại, bao người mẹ mất con, bao người vợ mất chồng, bao đứa trẻ mất cha, và hệ lụy của chiến tranh còn kéo dài đến tận ngày nay. Thử hỏi trong hàng ngũ lãnh đạo có mấy con cháu ra trận, có mấy người hi sinh?


Nên họ chính là những người góp xương máu làm nên chế độ này.

UserPostedImage
Ảnh 1. Chị Nguyễn Minh Tân, dân oan Quảng Nam sau khi tự thiêu


Họ cũng là nạn nhân từ những vùng quê thuộc một chính quyền bị thua trong cuộc chiến 21 năm huynh đệ tương tàn.


Giờ đây con cháu họ bị xử tù, xử tử oan, chết oan trong đồn công an.


Giờ đây ruộng đất, nhà cửa của họ bị cưỡng chiếm, bị trả giá rẻ mạt từ cái “sở hữu toàn dân” mơ hồ ấy.


Từ khắp các vùng đồng bằng, miền núi, vùng biển, miền Nam xa xôi, họ kéo về Hà Nội khiếu kiện, bấu víu vào hi vọng mong manh về công lý, cái thứ chẳng có thật ở chế độ này.


Mỗi người đi mang theo tiền của và hi vọng của cả gia đình. Họ vạ vật ở Hà Nội vài tuần, vài tháng, vài năm, có khi vài chục năm. Mỗi ngày tiền thuê nhà trọ 30.000đ chưa kể tiền ăn và đi lại, tiền in ấn, tiền photocopy…
UserPostedImage
Ảnh 2: Những người dân oan tại số 1 Ngô Thì Nhậm.


Ở số 1 Ngô Thì Nhậm giờ đây người ta không nhận đơn TỐ CÁO, loại đơn không hạn chế thời gian và cơ quan nhận đơn phải tiến hành điều tra rồi báo cáo lên Thủ tướng. Dân oan đến đây bị yêu cầu chỉ được nộp đơn KHIẾU NẠI, thứ đơn có thời hạn và bị chuyển lại về địa phương, tất nhiên địa phương sẽ có quyền trả lời rằng “Vụ việc đã được xử lý xong từ ngày…”, và rằng: “Đã hết thời hạn khiếu nại”…. Thế là gia đình lại vay mượn để tiếp tế cho người nhà tiếp tục ở lại Hà Nội với những tờ đơn tiếp theo… Mỗi tờ đơn thắp lên một tia hi vọng, cả một gánh đơn là bao nhiêu hi vọng của những người dân oan?


Mình chợt nghĩ đến căn bệnh ung thư. Mỗi người bệnh coi như đeo một bản án tử hình mà còn kèm theo với đó là phần lớn, (có khi là toàn bộ) tài sản của gia đình, bởi cái lẽ “còn nước còn tát”, “có bệnh thì vái tứ phương”…. Thì những người khiếu kiện này cũng vậy, cái vòng luẩn quẩn đưa về địa phương ấy làm gì có lối thoát, vậy là mỗi gia đình mất nhà mất đất mất con lại kèm thêm mất tiền của và công sức đi khiếu kiện trong vô vọng.


Ở Việt Nam này ngoài những triệu con bệnh ung thư vì ô nhiễm môi trường, vì thực phẩm độc hại từ hóa chất nhập của Trung Quốc, còn có bao nhiêu triệu gia đình “ung thư” vì cơ chế?


Mình bỗng lúng túng, ngượng ngùng và rơi nước mắt khi những người dân oan khẩn khoản trình bày rồi đưa những tập hồ sơ khi mình chót hỏi thăm vài câu, bởi lực bất tòng tâm, mình thì làm được gì cho họ?


Theo Facebook Nguyễn Thúy Hạnh
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2025, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.046 giây.