logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
nga  
#1 Đã gửi : 02/10/2015 lúc 06:13:35(UTC)
nga

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 16-07-2013(UTC)
Bài viết: 1,657

Cảm ơn: 1 lần
UserPostedImage
Văn bản chính quyền cho phép nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa dự hôn lễ con trai

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa một tù nhân lương tâm, sau khi ra tù được một năm, một tuần ông tổ chức đám cưới cho con trai đầu vào ngày 25/9. Tối ngày 23/9 an ninh đã đến hỏi tôi: Anh có được mời không, anh có đi không… Tất nhiên tôi không trả lời, bởi họ không thể giấu nổi cái thứ tình cảm quỷ ám và nghiệp vụ vô duyên để dò hỏi thông tin cho những kẻ chỉ huy cấp cao thực hiện mưu hèn kế bẩn. Ngày 24/9 an ninh liên tục đến nhà không thấy tôi ở nhà, họ hỏi người nhà, tôi đi chơi gần hay đi chơi xa. Tôi hỏi một số anh chị em thì cũng được an ninh quan tâm như thế.


Mặc cho sự quan tâm của AN, hầu hết số người được mời rất nhiệt tình đều sẵn sàng đi dự đám cưới (trừ một số người bận không thể đi được). Vì anh chị em ai cũng hiểu, ngoài tình cảm con người với con người, còn một thứ tình cảm đặc biệt cao quý. Đó là tình cảm đối với những người dám hy sinh dấn thân tranh đấu cho sự thật công lý, cho dân chủ nhân quyền, cho một xã hội văn minh, cho sự toàn vẹn lãnh thổ - lãnh hải của Tổ quốc. Tình cảm đặc biệt đó vượt lên trên sự sợ hãi và nó trở nên nhạy cảm đối với chế độ độc tài đảng trị.


Sáng 25/9, một số anh em ở Hà Nội đi xe buýt, một số anh chị em đi xe con, có 3 xe mỗi xe có 5 chỗ ngồi (kể cả lái xe) đến Hải Phòng lúc 11h30. Vì phải chờ nhau và bị lạc đường khoảng 12h30 chúng tôi mới tìm đến được nơi tổ chức đám cưới. Mọi chiêu độc, mưu hèn kế bẩn của công an thực hiện đối với đám cưới đã được nhà văn Nguyễn Tường Thụy tường thuật và nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa bổ sung chi tiết qua việc đối thoại với chủ nhà hàng Bùi Xuân Chiến. Nên ở đây tôi chỉ bàn đến sự nhạy cảm của đám cưới.


Các đám cưới bình thường không có vấn đề nhạy cảm XHCN thì chỉ sau khi khách đến ăn cỗ xong gần như ít ai nhắc đến. Đàng này đối với đám cưới con trai nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa ở Hải Phòng đã một tuần trôi qua vẫn được dư luận bàn tán xôn xao và dư âm chắc còn dài dài.


Nhiều người chưa từng biết ông Nghĩa, hỏi thăm: Ông là ai và tại sao đám cưới con trai ông lại được đảng nhà nước quan tâm đến thế.


Nhìn bề ngoài đám cưới không ít người dân nghĩ ông là người có chức quyền cao trong giới cầm quyền của chế độ. Có lẽ sự nhìn nhận của người dân bình thường ít quan tâm đến thế sự họ thấy không có một đám cưới nào từ trước đến nay lại có hàng trăm công an, cả thường phục và sắc phục, trật tự, dân phòng vòng trong vòng ngoài đông như quân Nguyên, thậm chí mặc cả áo nhân viên nhà hàng đóng vai tiếp tân áp sát từng mâm cỗ, (chưa kể những viên an ninh mặc thường phục lợi dụng khi khách của hai họ đến đông đúc len lỏi ngồi vào các mâm). Mặt khác, đám cười lại có rất nhiều khách, nhiều thành phần từ mọi miền đến dự (cả nhà sư, mục sư, nhà văn, nhà báo, nghệ sĩ ưu tú…). Khách đi đến đâu được bộ phận an ninh bám sát "bảo vệ" đến đó.


Trên stt FB của Đào Tu Non ghi rõ: "Hình ảnh những vị khách không công an, an ninh Tp Hải Phòng, côn an, an ninh Tp Hà Nội, cùng công an, an ninh bộ công an khách không mời mà đến cũng tham gia dự tiệc ngồi cạnh biển hiệu nhà hàng tình chiến bên ngoài có 2 an ninh công an đứng mặc áo thun lâu, viền cổ đỏ trà trộn giả làm nhân viên phục vụ nhà để theo dõi nghe ngóng bà con dân oan cùng các nhà hoạt động dân chủ”.


Sự thật thì chỉ những người quan tâm đến thế sự, nhất là những người đang tranh đấu cho tự do dân chủ và nhân quyền mới biết rõ bản chất sự quan tâm đặc biệt của đảng nhà nước CSVN đối với đám cưới có một không hai từ trước tới nay. Bởi đám cưới đó là đám cưới con trai của một tù nhân lương tâm.


Vì sao gọi là tù nhân lương tâm?


Bản thân ông Nguyễn Xuân Nghĩa trước đây đã từng là văn, nhà thơ, nhà báo quốc doanh ở đất cảng. Vì yêu công lý và sự thật, không chấp nhận ngòi bút của mình bị bẻ cong trước cường quyền đen tối ông đã từ bỏ môi trường bút nô để được độc lập viết lên những suy nghĩ, chính kiến của mình. Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa luôn bày tỏ lương tâm của mình đối với những bất công trong xã hội, ông đã từng tham gia nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược và là người viết và treo khẩu hiệu có nội dung: "Bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải cho Việt Nam – Tự do dân chủ cho nhân dân Việt Nam – Đa nguyên, đa đảng cho Việt Nam” ở cầu vượt Lạch Chay Hải Phòng và cầu Lai Cách Hải Dương. Ông bị công an nhà nước Cộng sản Việt Nam bắt giam và tòa án của nhà cầm quyền nhân danh nhà nước CHXHVN xét xử ông về tội “Tuyên truyền chống phá nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” với bản án 6 năm tù giam và 3 năm quản chế.


Gia đình ông và bản thân ông vẫn khẳng định ông không có tôi. Việc bắt giam, xét xử ông không công khai rồi bỏ tù ông một cách phi lý, nhưng còn tồi tệ hơn từ khi ông Nghĩa bị bỏ tù, liên tục bị công an trại thi hành công vụ đối xử với ông một cách dã man tàn bạo. Ông bị chuyển từ nhà tù này sang nhà tù khác làm khó cho gia đình người thân thăm nuôi.


Chỉ cần suy nghĩ một chút, người bình thường ai cũng có thể thấy những người cầm quyền của chế độ không thực chất được nhân dân bầu chọn ra, họ không có tính chính danh, họ luôn luôn đặt quyền lợi của cá nhân, phe nhóm, đảng phái lên trên quyền lợi của Tổ quốc và Nhân dân. Nhưng họ lại luôn luôn nấp vào Tổ quốc, nấp vào Nhân dân để tồn tại. Họ không có tâm, không có tầm, sợ mất quyền lực không chính danh, mất những đặc quyền đặc lợi bất chính, mất sự cai trị độc tài độc tôn. Chính vì lẽ đó họ rất sợ những người có chính kiến khác, sợ bản chất của họ bị phơi bày trước số đông, sợ sự thật, sợ các tổ chức độc lập, đối lập hình thành.


Mặc dù họ đã áp đặt được những điều luật mù mờ và có cả một bộ máy cảnh sát tư tưởng, kiểm soát bất đồng chính kiến nhưng họ vẫn luôn luôn lo sợ. Bởi họ không thể áp đặt hoàn toàn ý muốn của họ bằng luật pháp phi lý (như cấm các quyền tự do sinh hoạt cá nhân, đi lại thăm hỏi, chia sẻ niềm vui nỗi buồn, giúp đỡ, động viên nhau lúc khó khăn hoạn nạn) để hạn chế, cô lập triệt hạ tư tưởng đối lập. Không có lý lẽ cho sự cai trị đen tối, nhà cầm quyền phải sử dụng một hệ thống công cụ bạo lực đã được súc vật hóa, côn đồ hóa bất chấp luật pháp, chà đạp lên luật pháp của chính mình để thực hiện cho được những mưu hèn kế bẩn.


Đây cũng chính là một trong những lý do nhà cầm quyền cộng sản không bao giờ muốn thay đổi chương trình giáo dục, không muốn đất nước có một luật pháp văn minh, để sánh vai với các cường quốc năm châu. Mặc dù con cái họ thì hầu hết đều cho đi học ở các nước dân chủ văn minh, con cái của dân nghèo phải học chương trình giáo dục bất hợp lý do nhà cầm quyền áp đặt trong nước để thực hiện chính sách ngu dân.


Thật đau lòng cho những người cha, người mẹ có lương tri nếu biết, có hiểu vì sao con mình sinh ra nuôi dạy, có ăn có học lại trở thành những kẻ côn đồ, phải đi làm những điều bất nhân như thế!


Đối với những người hiểu biết và có lương tri thì hành động của những công cụ bị súc vật hóa, côn đồ hóa thật đáng thương hại.


Xin trích Facebook của anh Hải Thanh Nguyễn: “Các cháu An ninh, Công an, Côn đồ, Dư luận viên… yêu mến!


Các cháu, bác biết lắm, các cháu phần lớn con nhà lao động, chỉ vì miếng ăn mà chấp nhận làm bất cứ việc gì.


Bác thông cảm.


Nhưng các cháu ạ, những đứa tội ác ngập đầu, chúng lót ổ ở nước ngoài cả rồi, nguy cơ mới lấp ló ở chân trời thì cả nhà chúng đã tìm đường trốn hết.


Các cháu thì sao? Liệu có bao nhiêu cháu đủ tiền, đủ thế lực để kiếm một chỗ trú thân, và còn gia đình, bố mẹ, vợ con, anh chị em… nữa.


Làm gì cũng nên nhìn trước nhìn sau, giữ cho mình một chỗ lùi, các cháu ạ.


Lòng dân… ai biết thế nào.”


Đám cưới đã một tuần trôi qua nhưng dư luận cư dân mạng cũng như quán nước, vỉa hè… vẫn không ngớt bàn tán xôn xao. Có người nói “bố mẹ những viên công an làm chuyện thất đức, vô phúc thì chúng nó mới làm những chuyện bất nhân như thế”; người thì “đến trùm xã hội đen như Khánh Trắng còn biết dạy con, đừng làm những việc như bố”; Người thì nói “cái đám công cụ ấy nó thể hiện văn hóa của giới cầm quyền, văn hóa đảng chứ gia đình ông bà, cha mẹ có ai đi dạy con làm những điều như thế”…


Càng nói thì càng buồn, càng chán ngán, càng thật vọng về cái văn hóa cai trị dân của “đỉnh cao trí tuệ” được gọi là lãnh đạo. Nhưng tôi vẫn tin tưởng rằng với thời đại thông tin thì chính cái văn hóa đó nó không đạt mục đích làm cho người dân sợ hãi khi đa số hiểu biết sự thật và cũng chính nó thôi thúc nhanh quá trình tự diễn biến. Đồng thời tôi cũng tin chắc rằng trong đám công cụ không phải ai cũng u mê, cũng bị súc vật hóa và đến một lúc nào đó người ta cũng khát khao quyền làm người.


Hà Nội, ngày 2/10/2015.

Vũ Mạnh Hùng
nga  
#2 Đã gửi : 03/10/2015 lúc 09:33:03(UTC)
nga

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 16-07-2013(UTC)
Bài viết: 1,657

Cảm ơn: 1 lần
Chuyện buồn trong hôn lễ

UserPostedImage
Vỏ xe của khách dự lễ cưới bị công an đóng đinh

Cuộc vui nào cũng qua; dư âm còn lại mãi

Trong mắt mình ai đến cũng đều mang một vẻ tội nghiệp: đường sá, công an, an toàn cho bản thân và phương tiện. Một nhóm bị xô đẩy trước ngõ Maria Thúy Nguyễn rồi mới đến được đây, một nhóm trong chiếc xe taxi bị chặn, khiến người lái xe hoảng hốt không hiểu tại sao, một chiếc xe ô tô con bị đinh găm thủng vỏ, một cháu bị đánh cắp mũ bảo hiểm, một nhóm bị dựng dậy giữa khua trong nhà trọ cho công an kiểm tra CMND, một nhóm phải nằm lại trên nền gạch nhà mình với những chiếc chiếu mỏng bẩn thỉu - những chiếc chiếu đã nghĩ không còn bao giờ phải dùng lại thay cho đệm.


Họ có có đủ tiền cho một căn phòng tại nhà nghỉ, có điều hòa, có nóng lạnh và những chiếc đệm êm ái... nhưng họ phải ngủ trên chiếu trong tình trạng như vừa kể bởi vì họ quá nhạy cảm với TRẬT TỰ NGÔN LUẬN của nhà cầm quyền, và chỉ có ngủ lại đây, họ mới chứng minh được họ chỉ trong vai người đi dự đám cưới, không bị bắt giữ hoặc cưỡng bức trở về nhà. Tội nghiệp nhất dành cho những người nông dân nghèo ở tận các vùng quanh Sài Gòn. Sau vài giờ chia vui với gia đình mình, họ tất tả ra đi, quần áo, mũ nón xộc xệch, bước sát vào nhau để có cảm giác mạnh mẽ, an toàn mà nhìn từ phía sau vẫn thấy cô đơn, yếu ớt...


THAY CHO LỜI CÁM ƠN, XIN MỌI NGƯỜI, ĐẾN ĐƯỢC HAY KHÔNG ĐẾN ĐƯỢC CHIA SẺ NHỮNG DÒNG NÀY

Ông chủ nhà hàng Chiến Tình nói gì?


Vào lúc 5h chiều nay, ông chủ nhà hàng Chiến Tình (nhà hàng hai gia đình chúng tôi hợp đồng phục vụ đám cưới cho hai cháu ngày 25/9) đến tư gia tôi thanh lý hợp đồng. Lo sợ có trục trặc trong việc nhận số tiền 50 triệu VNĐ còn lại khiến ông chủ nhà hàng phải tường thuật đúng sự việc. Tên anh là Bùi Xuân Chiến (kéo tên vợ đi sau thành Chiến Tình) Sau đây là những câu đối thoại giữa tôi và ông chủ nhà hàng:


* Tôi: - Cỗ rất ngon. Ai cũng khen. Nhưng chú nói cháu phân công nhiều nhân viên không được đào tạo phục vụ bữa cưới của con chú. Khách của chú kêu họ cho thêm chút muối, chút nước chấm, số nhân viên này không tự đi, lại gọi nhân viên khác. Họ mặc áo có chữ 'NHÀ HÀNG CHIẾN TÌNH sau lưng. ..


* Anh Bùi Xuân Chiến: (lúng túng): - Họ không phải nhân viên của nhà hàng. Họ là... công an. Cháu tưởng chú biết rồi.


* Chú... Bây giờ cháu nói chú mới biết. Tại sao cháu để công an vào phục vụ?


* Họ đòi


* Cháu kể rõ đầu đuôi chú nghe!


* Vào khoảng 8 giờ nhân viên bảo vệ của cháu vào nói với cháu rằng: lạ lắm, sao có rất nhiều thanh niên to, khỏe, mặt mũi hằm hằm, người ngồi bên kia đường, người lượn lờ xung quanh... Lúc ấy cháu đang chỉ đạo trong bếp, chạy ra và trộm nghĩ: có khả năng chú rể này làm con người ta có chửa, không cưới, cưới cô khác, nên cô ta thuê đầu gấu đến phá đám cưới... Cháu yêu cầu nhân viên cảnh giác, đề phòng đám người đó ném cứt, đổ nước đái vào nhà hàng. Cháu lo lắm. Lúc sau có một người cao tuổi hơn vào gặp cháu, cho cháu xem thẻ công an và yêu cầu cháu làm theo họ nói...


* Là những việc gì?


* Là để cho công an mặc áo nhà hàng, vào đứng bên trong hội trường, bên cạnh nhân viên tiếp tân. Mấy nhân viên tiếp tân của cháu là nữ, họ lo sợ quá, xin nghỉ làm. Cháu cũng lo lắm. Cháu chưa hợp đồng đám cưới nào như thế!


* Họ có đề nghị cho thuốc gây ỉa chảy mang nhãn Trung Quốc vào đồ ăn không?


* Không! Không! Họ có xuống nhà bếp, cháu ngăn lại. Cháu nói: Không ai được xuống nhà bếp, ngoài người làm bếp. Cháu nói đây là nguyên tắc tối thiểu của nhà hàng.


* Một điều nữa chú than phiền là trong hợp đồng có ghi nếu đặt hàng 50 mâm trở lên, sẽ có thêm 5 mâm dự phòng. Tại sao, mấy khách đến muộn của chú nhà hàng không dọn 5 mâm dự phòng lên?


* (Lúng túng) Lúc đó cháu hết người


* Không do tác động của công an?


* Không trả lời.


* Tại sao lúc cô đăng ký có hai khách ăn lên hát, cháu không cho?


* Công an dặn cháu từ trước, nhưng cháu thay đổi quyết định khi thấy nội dung bài hát vô thưởng vô phạt. Hai ca sĩ cây nhà lá vườn của chú hát hay quá.


* Họ có những bài tủ, rất hay, cháu không biết đâu.


* Bài gì chú?


* Trả lại cho dân, Việt Nam tôi đâu.


* Cô không đăng ký để cháu hỏi ý kiến công an xem họ nói sao?


* Đồ ăn, thức uống chú thấy hoàn hảo. Công an nhiều như quân Nguyên nhưng họ không gây náo loạn, làm mất an ninh trật tự. Nhưng còn cái này nữa: nhân viên bảo vệ của cháu không làm tròn nhiệm vụ. Cháu lại đây, nhìn vào máy tính... Đây là 2 cái đinh cắm vào lốp xe. Cháu mở được nhà hàng, chú biết cháu phải là người có máu... mặt, nhưng nhân viên bảo vệ của cháu hèn quá. Họ đã để cho công an cắm hai cái đinh vào lốp xe của khách ăn nhà chú


* Cháu... Bây giờ mới biết


* Cháu cũng nhận ra hai cái đinh này không phải loại đinh của đinh tặc. Đinh của bọn đinh tặc cấu tạo để rải xuống đường, đinh này là đinh thường, cấu tạo để đóng bằng búa vào gỗ, cho nên cháu không nên nói đinh này xe dính dọc đường mà phải thừa nhận nhân viên bảo vệ của cháu đã để cho họ đóng vào ngay trong ga ra nhà hàng...


* Cháu sẽ hỏi nhân viên bảo vệ.


* Trong trường hợp không thể ngăn cản công an được, họ phải lén cho chú biết đề phòng trường hợp xảy ra tai nạn giao thông đáng tiếc cho khách


* ...


* Thôi, chuyện quan trọng đã xong, bây giờ sang chuyện khác. Chú nghĩ đám cưới hoàn hảo. Cháu nhận tiền đi


* (Cười rất vui). Đám cưới có cả nhà sư, nhà sư chụp ảnh bằng Iphone lia lịa... nhà sư quen biết hết người bên nhà chú. Lần đầu tiên cháu thấy...


* Chú quen cả linh mục, mục sư. Nếu họ không bị ngăn chặn cháu còn thấy lạ hơn


* Chú là ai?


* Phản động! Theo cách gọi của công an


* Đám cưới con trai cuối của chú, chú dành cho cháu chú nhá. Sắp chưa?


* Tất nhiên. Để chú hỏi khách của chú có ai bị ngộ độc thực phẩm không đã


* Cháu cam đoan, không có ai.


* Dù sao chú cũng cám ơn 3 đối tượng đã giúp cho đám cưới nổi tiếng là nhà hàng, khách mời và đối tượng phải cám ơn nhiều lần là công an.

Kịch bản không thành


Tôi có một nhận xét qua những lần quan sát công an Việt cộng giám sát đám đông nhân dân ngẫu nhiên hay có chủ đích "Tập trung đông người".


Các lưu ý của họ thường tập trung vào người có các tờ giấy to, nhỏ cầm trên tay. Nếu ai giơ ra trước ngực hoặc lên cao một tờ giấy có vài ba chữ viết nào đó, thậm chí có các chữ: 'Đảng cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm' thì lập tức họ xông đến, gạt mọi người ra ngoài, giằng xé hoặc thu giữ ngay tắp lự mà không cần đọc nội dung ra sao. "Đảng cộng sản muôn năm" hay "ĐMĐCS" cũng như nhau. Lúc này, não bộ của các nhân viên an ninh chỉ có toàn đất sét.


Trong tiệc cưới con trai tôi, tôi đã làm một trắc nghiệm. Tờ giấy tôi giăng ra trước ngực cho mọi người chụp hình chỉ mang nội dung chính quyền địa phương nhà nước độc tài cho phép tôi đi khỏi nơi quản chế một ngày để dự lễ cưới con trai. Sức nặng tố cáo không lớn, nhưng trong đó có con dấu, có quốc huy... của chính quyền cộng sản. Vậy mà một nhân viên an ninh đã xông đến giật nó. Nếu không có mẹ con chị Thúy Nguyễn và nhiều người (không được biết trước kịch bản) cản lại, hắn đã giật được tờ giấy đó và hình ảnh cướp giật một văn bản mà chính phía bên hắn ban ra, có quốc huy, có con dấu nhà nước bên hắn đã nhan nhản trên mạng từ trong nước ra hải ngoại và quốc tế. Nếu hắn xé nát tờ giấy ngay lúc đó thì càng tệ cho hắn. Nếu hắn mang về báo cấp trên thì hắn chẳng có công cán gì cả. Văn bản của phía bên hắn trao cho tôi, chứ đâu phải của tôi... (Chưa nói đến việc tôi rất dễ làm mặt hắn bị ướt vì một ly rượu uống dở đang nằm trên bàn tiệc ngay đó mà luật của chúng không khép tội tôi được. (Ai lại đi bênh một thằng cồn đồ xâm nhập vào nhà hàng, cướp giật văn bản chính quyền ban cho công dân, lúc công dân tự hào mang ra khoe với mọi người?


Một cái bẫy lộ như vậy mà chúng suýt dính.

Qua sự kiện này, hẳn mọi người đều thấy lũ công an toàn đầu đất.

Nguyễn Xuân Nghĩa
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2025, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.188 giây.