logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
phai  
#1 Đã gửi : 19/05/2016 lúc 06:48:43(UTC)
phai

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 13,123

Cảm ơn: 4 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Bỏ phiếu bầu cho ai, những người có tên trong danh sách kia là ai, họ ở đâu, làm gì, ai là người ghi tên của họ vào cái danh sách mà người dân phải bỏ phiếu bầu. Những người ấy sau khi được bầu sẽ làm gì, họ có liên hệ gì tới lợi ích của người dân, họ biết gì tới những nỗi khổ của dân, họ là những người ăn sung mặc sướngvì có chức có quyền, vì chiếm đọat của cải của dân, đẩy người dân vào cảnh cùng quẫn... Không, chúng ta không biết họ là ai, chúng ta không bầu cho ai hết. Họ phải đứng trước mặt chúng ta, phải nói họ là ai, họ đang làm gì và họ sẽ làm gì. Họ có phải là những quan lại giàu sụ chỉ nhờ ăn hút bổng lộc từ tham ô, hối lộ không. Họ có bao nhiêu nhà, bao nhiêu xe, bao nhiêu đất. Con cái họ học ở những nước nào...

Chủ nhật, ngày 22/05 tới chính quyền các cấp sẽ lại làm cái việc vô ích và gian dối, không có gì thay đổi từ bao nhiêu năm nay, đó là việc bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân.

Từ sáng sớm, loa phóng thanh sẽ réo tên từng nhà, từng người, phải nhanh chóng đi bỏ phiếu. Không ai được vắng mặt. Danh sách đã được in sẵn. Ra tới bàn bỏ phiếu sẽ có cán bộ ban, hay tổ bầu cử nhắc trước bầu cho ai, và gạch tên ai. Gia đình nào đi bỏ phiếu chậm sẽ bị nhắc tên liên tục trên loa phóng thanh. Sẽ có lực lượng của chính quyền vào tận nhà, ốp từng người. Gia đình nào không đi bỏ phiếu sẽ bị coi không phải là gia đình văn hoá, con cái sẽ bị ghi vào lý lịch thuộc gia đình kém tiến bộ, sau này sẽ khó xin đi đại học, khó được tuyển vào các trường quan trọng, khó kiếm việc làm, không bao giờ được biên chế vào công chức...

Sẽ có rất nhiều thủ đoạn để thúc ép mọi người đi bỏ phiếu. Tổ bầu cử nào huy động được số đông cử tri đi bầu nhất sẽ được ghi điểm thi đua, được khen thưởng, cán bộ phụ trách, bí thư đảng uỷ xã thôn phường, tổ trưởng dân phố, trưởng thôn, tổ trưởng tổ bầu cử, công an, thôn xã phường, đại diện Mặt trận tổ quốc thôn xã phường, v.v... sẽ được ghi thành tích vào lý lịch để xét đề bạt lên lương, lên chức.

Nhưng bỏ phiếu bầu cho ai, những người có tên trong danh sách kia là ai, họ ở đâu, làm gì, ai là người ghi tên của họ vào cái danh sách mà người dân phải bỏ phiếu bầu. Những người ấy sau khi được bầu sẽ làm gì, họ có liên hệ gì tới lợi ích của người dân, họ biết gì tới những nỗi khổ của dân, họ là những người ăn sung mặc sướngvì có chức có quyền, vì chiếm đọat của cải của dân, đẩy người dân vào cảnh cùng quẫn... Không, chúng ta không biết họ là ai, chúng ta không bầu cho ai hết. Họ phải đứng trước mặt chúng ta, phải nói họ là ai, họ đang làm gì và họ sẽ làm gì. Họ có phải là những quan lại giàu sụ chỉ nhờ ăn hút bổng lộc từ tham ô, hối lộ không. Họ có bao nhiêu nhà, bao nhiêu xe, bao nhiêu đất. Con cái họ học ở những nước nào...

Không, tất cả họ, những người có tên trong danh sách đều là đảng viên cộng sản, đều là những người có quyền có chức, họ chính là những người tham nhũng, những người làm ra nạn tham nhũng đang tàn phá đất nước này, đang làm cho cuộc sống dân nghèo ngày càng kiệt quệ. Họ được bầu vào cơ quan cao nhất cuả đất nước không phải để phục vụ dân mà để nhận được tiền bồi dưỡng mỗi lần đi họp, được xe đưa, xe đón mỗi lần ra Hà Nội, để ngủ gà ngủ gật, rồi ấn nút, hoặc giơ tay mà không hiểu gì. Họ ngồi xe mỗi lần gọi là đi gặp dân, nhưng họ chỉ gặp những người dân được chính quyền chọn lọc trước và mớm trước cách trả lời. Họ chỉ đến, ăn uống linh đình với chính quyền rồi về.

Vâng, đó chính là những người mà ban tổ chức bắt chúng ta phải bầu, chúng ta bị chính quyền bắt phải bỏ phiếu bầu. Không, những người bảo vệ quyền lợi của dân, nhất là dân nghèo không phải là những người đang có quyền có chức, không phải là những người đảng viên, những người đang lợi dụng quyền chức để chiếm đất của nhân dân, đang biến tài sản công thành tài sản của cá nhân họ, cho vợ con họ, cho con cháu họ. Họ đang lợi dụng chức quyền để đưa hết họ hàng, thân quen nhà họ vào chật cứng các cơ quan nhà nước để hàng ngày, sáng cắp ô đi, tối cắp về, nhưng ăn hết tiền thuế của dân.

Không, đó chính là những kẻ đang hàng ngày bày đặt cho tay chân thân tín, dựng lên hết dự án này tới dự án khác, rồi tự ký duyệt cho nhau, bằng cách đó nhân danh nhà nước, bịa ra lợi ích công cộng, để chiếm đọat ruộng vườn của các bạn. Họ trả tiền thu hồi đất cho các bạn bằng những đồng tiền chết đói, nhưng họ bán đi cho những nhà đầu tư gấp tới hàng trăm lần. Họ làm giầu bằng cách tước đoạt đất đai của bạn, đẩy bạn vào cảnh màn trời chiếu đất.

Đó chính là những ông bí thư, chủ tịch tỉnh, bán rừng, bán đất cho Trung Quốc có âm mưu xâm lược. Đó là những ông bí thư, chủ tịch xã ăn chặn từng đồng tiền từ sổ đỏ tới những khoản đóng góp nhiều vô kể. Họ là những con người ăn chặn từng kg gạo cứu đói, bớt xén từng đồng tiền cứu tế.

Không, những con người mà mấy ông bà trong ban tổ chức bầu cử đang xúi dục thúc ép chúng ta bỏ phiếu cho họ, chính là những tên đẻ ra cái luật đất đai là tài sản nhà nước, để biến đất đai của ông bà tổ tiên các bạn bao đời khai phá bằng mồ hôi và xương máu, thành tài sản nhà nước, biến các bạn thành kẻ phải thuê lại nhà nước chính những mảnh đất, những thửa ruộng do chính cha ông các bạn khai phá, trồng cấy từ hàng bao đời. Và nhân danh lợi ích quốc gia, họ tước đoạt đất đai cuả bạn, đất mồ mả cha ông bạn bất cứ lúc nào họ muốn.

Không, nhất định chúng ta phải đòi lại bằng được quyền sỡ hữu đất đai của cha ông chúng ta để lại. Không ai được quyền tước đoạt. Bán hay không bán, bán với giá bao nhiêu là quyền của chúng ta, quyền của chủ nhân,chúng ta không thuê của ai cả. Bạn là chủ nhân, nếu bạn không muốn bán, họ không có quyền đuổi bạn đi. Đất mồ mả tổ tiên bây giờ không người nào có quyền ép bạn phải bỏ đi ở chỗ khác. Người ta ép bạn nhận tiền đền bù theo giá mà bạn không thể mua lại được chỗ ở và bạn bị tách ra khỏi nguồn sống, bạn trở thành người không nhà, không nghiệp, không kế sinh nhai, con cái bạn không còn tiền để trả tiền học, bạn không có tiền để học.

Những người có chức vị cao nhất trong danh sách chính là những kẻ tham nhũng nhất trong những kẻ tham nhũng. Họ là những người giầu có nhất, ăn sung mặc sướng nhất bằng mồ hôi, xương máu của các bạn. Họ là những kẻ đang gây ra cho đất nước này những tệ nạn xấu xa nhất. Chúng ta không thể bỏ phiếu bầu cho những kẻ như vậy làm đại diện cho chúng ta.

Đồng bằng sông Cửu Long khô kiệt, cá chết trên sông trên biển, không phải chỉ do thiên tai, mà do những con người đang nắm giữ quyền lực trên đất nước này chỉ bo bo thu vén cho quyền lợi của chính họ. Họ đã bỏ mặc cho kẻ thù dân tộc làm mưa làm gió. Họ đã cho những kẻ âm mưu xâm chiếm nước ta thuê đất trên khắp các nơi hiểm yếu, chỉ để lấy tiền cho vợ con họ ăn xài, nhà lầu, xe hơi và du học nước ngoài. Họ đã để cho những chủ nhà máy nước ngoài thả hoá chất độc giết chết cá sông, cá biển, huỷ hoại môi trường sống của chúng ta. Họ đã để mặc cho nhà cầm quyền Trung Quốc đâm chìm tầu thuyền, bắt, đánh, phạt tiền cuả ngư dân ngay trên hải phận của Việt Nam. Họ chính là những người đã bán hàng nghìn km2 đất biên giới cho giặc Tàu. Họ, chínhnhững người nắm quyền lực cao nhất của chế độ, chính bộ chính trị đảng cộng sản, đứng đầu là Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, chủ tịch nước Trần Đại Quang, Thủ tướng chính phủ Nguyễn Xuân Phúc và bà chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Thị Kim Ngân là những người phải chịu trách nhiệm về tất cả những thảm hoạ đó cuả đất nước. Họ không xứng đáng để lãngh đạo đất nước, không xứng đáng được bầu.

Họ là những thủ phạm đẩy hàng triệu bà con đồng bằng sông Cửu Long vào nguy cơ đói khát, hàng triêụ đồng bào miền Trung vào cảnh mất nghề mất nghiệp, không còn kế sinh nhai, hàng ngàn đồng bào mất đất, mất nhà, hàng chục năm trời chầu trực kêu oan, nhưng chính họ là những người giả điếc, cho cảnh sát xua đuổi, bắt giam và hành hạ những người nghèo đói túng quẫn.

Không, không sổ sách nào có thể ghi hết tội cuả những người đang nắm quyền của chế độ này.

Không, chúng ta không thể bầu cho những con người như vậy. Chúng ta không thể để những kẻ có quyền có chức, những kẻ tham nhũng đang cướp đoạt cuộc sống của chúng ta và huỷ hoại đất nước của chúng ta. Chúng ta sẽ không đi bầu. Đảng đã cử thì hãy để đảng tự bầu. Không phải việc của dân.

Ngày chủ nhật này chúng ta sẽ không đi đâu cả. Tất cả bà con sẽ chuẩn bị sẵn đồ ăn cho cả ngày, và chúng ta sẽ đóng cửa nhà, cài khóa từ bên trong, treo hoặc dán bên ngoài cửa: “Gia đình có chuyện buồn, xin miễn gọi cửa, Cám ơn”. Bất kể chính quyền giở thủ đoạn gì, chúng ta nhất định không ra khỏi nhà. Hãy để cho chính quyền huy động công an, quân đội đến phá cửa, đập nhà, chúng ta nhất định không ra. Chúng ta sẽ bám nhà cho hết ngày chủ nhật.

Nếu tất cả chúng ta, tất cả mọi gia đình trên cả nước cùng làm như vậy, thì cuộc bầu cử phải thất bại, chúng ta sẽ thấy chính quyền công bố kết quả bầu cử gian dối như thế nào. Họ sẽ bịa ra số cử tri đi bầu. Họ sẽ bịa ra số đại biểu trúng cử, số phiếu được bầu cuả mỗi đại biểu. Chúng ta sẽ chứng kiến sự gian dối thối nát cuả chính quyền

Chúng ta sẽ không bầu ra cái Quốc hội đảng cử đó. Đó là Quốc hội của đảng, không phải của dân. Luật pháp và chính sách do Quốc hội đó làm ra không có giá trị với dân và không có hiệu lực với dân. Người dân chúng ta không có nghĩa vụ chấp hành các luật lệ đó.

Chúng ta sẽ không đi bầu, và chúng ta sẽ không thừa nhận một Quốc Hội do đảng dựng lên ngoài ý chí của chúng ta.

20/05/2016

Bùi Quang Vơm
phai  
#2 Đã gửi : 19/05/2016 lúc 06:51:53(UTC)
phai

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 13,123

Cảm ơn: 4 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Nhật Báo Wall Street Journal vạch trần trò hề bầu cử của CSVN

UserPostedImage
Nữ ca sĩ Mai Khôi, ứng cử viên độc lập bị loại

Chỉ vài ngày trước chuyến công du lịch sử của Tổng Thống Hoa Kỳ Barack Obama đến Việt Nam vào tuần tới, nhật báo Wall Street Journal hôm qua (18 tháng 5) có bài viết vạch trần trò hề bầu cử của đảng cộng sản đương quyền tại Việt Nam.

Trong bài viết mang tựa đề "Một nước Việt Nam phi dân chủ đang chờ đón Tổng Thống Obama," tác giả Stuart Rollo từ Đại Học Sydney chỉ ra rằng, chuyến thăm của ông Obama diễn ra chỉ một ngày sau ngày bầu cử ở Việt Nam. Cuộc bầu cử được Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ mô tả là "không tự do và cũng không công bằng." Bài báo mô tả Quốc Hội Việt Nam hiện có 500 đại biểu, nhưng chỉ có 4 đại biểu không do Đảng Cộng Sản Việt Nam đề cử. Theo tác giả, mặc dù Hiến Pháp Việt Nam cho phép mọi công dân được ra ứng cử, họ phải trải qua một tiến trình chọn lựa do đảng cộng sản thao túng, có thể loại trừ họ qua những thủ tục hành chính mập mờ hoặc những buổi họp kiểu "đấu tố" với thành phần tham dự toàn là cán sự đảng chỉ biết bỏ phiếu theo lệnh trên. Bài báo nhắc tới trường hợp ca sĩ Mai Khôi, một trong những người tự ra ứng cử. Cô bị một lãnh đạo đảng bộ địa phương ngăn cấm đề ra nghị trình vận động tranh cử trước cuộc họp, và rồi trong cuộc họp cô bị các đảng viên có mặt đánh giá là không phù hợp để làm đại biểu chỉ vì cô không đưa ra nghị trình làm việc.

Tác giả bài báo mô tả cảnh tượng mà ca sĩ Mai Khôi phải trải qua là "siêu thực kiểu Kafka". Nhiều ứng cử viên khác cho biết họ bị lên án, thường là bởi những người mà họ chưa bao giờ gặp mặt, vì những lý do quái lạ như "từng làm người bán hàng rong" hoặc "không chào hỏi khi thấy chúng tôi đi qua". Tác giả nhận định rằng chuyến công du lịch sử của Tổng Thống Obama là cơ hội "chỉ xảy ra một lần trong một thế hệ", để Hoa Kỳ tăng sức ép đòi Việt Nam cải tiến nhân quyền và quyền công dân.
SBTN
phai  
#3 Đã gửi : 19/05/2016 lúc 07:03:59(UTC)
phai

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 13,123

Cảm ơn: 4 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Bầu cử cái quái gì khi quyền làm người bị tước đoạt

Ở cái thể chế chính trị có tự do dân chủ, người dân cầm lá phiếu tự do bầu chọn người có đủ tài đức đại diện mình để điều hành đất nước. Nếu họ làm xong nhiệm kỳ mà trái với lời hứa ban đầu thì lần sau tái cử mình bỏ phiếu cho họ đi đong. Còn nơi cái nhà nước CHXHCN do độc đảng độc tài cai trị, đảng dùng cánh tay nối dài Mặt trận tổ quốc (cò mồi) chọn lựa ứng cử viên do đảng đưa ra làm nghị gật cho đảng rồi bắt dân bầu, đó không phải là bầu cử mà bầu bí quyết gian xảo như đảng bầu bí ông Trọng ngồi thêm trên ghế TBT vừa rồi.

Đi bầu là nghĩa vụ của người công dân trong một chính quyền biết lo cho dân vì dân thì cầm lá phiếu không phải cầm nỗi nhục trong tay như bầu cử thời nhà Sản.

Có gì xấu xa cho bằng đi bầu cái kẻ cướp quyền làm người của mình, bịt miệng không cho nói, khâu tai không cho nghe, trói tay không cho viết bày tỏ chính kiến, bắt bỏ tù mình khi mình biểu tình chống giặc cướp biển đảo Tổ tiên để lại.

Có gì đau xót hơn khi cầm lá phiếu bầu những tên ma cô du đãng cướp nhà, giật đất đuổi mình nằm đường hàng chục năm mà đi khiếu kiện không ai thèm giải quyết.

Có gì nhục nhã hơn khi bầu đi bán lại toàn một lũ bồi đình Bắc phương, để họ hè nhau vỗ tay giặc phát biểu tại Quốc hội, rồi sau đó phủi đít ra đi giặc lại tuyên bố hoạch toẹt Hoàng Sa, Trường Sa là thuộc về thời cổ đại của đất nước giặc.

Có gì thương cho đồng bào ruột thịt của mình hơn khi đi bầu băng đảng thông đồng với chủ thầu đưa người Trung Cộng vào chiếm việc để đẩy bà con anh chị em mình không có việc làm phải đi chui nước ngoài làm lao nô.

Có gì đáng đi bầu khi miền Tây ruộng đồng phì nhiêu sãi cánh cò bay, mà con gái phải bỏ đồng ruộng lên phố sắp hàng cởi truồng cho người nước ngoài chọn vợ, có gì tang thương cho nông dân hơn khi đồng ruộng bị xâm mặn lại khô hạn vì cái đập 4 tốt thượng nguồn chơi lá bài cảnh cáo tập đoàn con hoang 16 chữ vàng, hết hữu nghị biên giới này tới hữu nghị song phương kia.

Có gì chua cay hơn khi đi bầu trong bụng đói vì không dám ăn cá chết, không dám uống nước sợ chất độc môi trường, rồi đứng sắp hàng bầu cho kẻ lưu manh ngồi trên nước mà không dám hở môi nguyên nhân vì đâu.

Có gì tự hào khi bầu cho những kẻ chỉ biết lo tham nhũng, lo xây tượng đài, đốt pháo bông trong lúc dân lầm than đói khổ, nợ công chất ngất như núi cao. Trong nước xã hội băng hoại mất đạo đức nhân tính, quan chỉ lo việc đạp lên trên đầu dân để sống vinh thân phì gia. Quan đưa con cháu ra nước ngoài du học mua bất động sản để ở lại. Dân đi du lịch ngoại quốc thì trộm cắp từ siêu thị tới quán hàng trong đó có con của quan và phi công tiếp viên (tổ lái).

Có gì hổ thẹn hơn khi đi bầu để rồi cái ban tuyên giáo phạt vạ, đình bản tờ báo Tiếp thị chỉ vì bài thơ “Lời than thở của các loài cá”, trong lúc Ba Đình gian xảo tuyên truyền là tự do báo chí gấp vạn lần tư bản. Mới than thở cho loài cá đã bị phạt nặng, nếu thở than cho con người trong cái chuồng XHCN báo như thế này toàn ban biên tập sẽ bị bể đầu gảy tay với côn an ngụy trang dân phòng côn đồ do đảng chỉ đạo.

Có gì tởm lợm hơn khi bầu kẻ tổ chức liên hoan cờ xí đầy đường làm mất cản trở giao thông làm ăn của dân lao động thì không sao. Còn người dân như ông Huỳnh Ngọc Chênh ngồi tọa kháng đơn độc giữa đường Nguyễn Huệ không người (đóng lại để sửa) thì bị lôi kéo đi với cái tội làm mất trật tự.

Có gì dơ dáy tay chân hơn khi cầm lá phiếu bầu công an du côn để rồi đi biểu tình ví cá bị đàn áp trấn lột bắt bớ giam cầm.

Có gì mất mặt cho bằng khi quyền bầu cử được định đoạt bởi Mặt trận tổ cò, hội liên hiệp phụ nữ, đoàn thanh niên... trong cái tổ chức đảng cử dân bầu.

Có gì ô nhục hơn khi người dân ngoài đảng tự ra ứng cử bị đảng dùng báo chí loa đài, TV, dư luận viên tuyên giáo thi đua bôi nhọ đánh hội đồng tới cái dưới lai quần đàn bà cũng mở ra mà đếm để đấu tố bao nhiêu sợi tóc đen tóc bạc, trong lúc ông Trọng bạc tóc còn tự diễn tự bầu thì báo đảng không ai đè đầu ông ra mà đếm.

Thôi thì thay vì đi bầu mẹ đi chợ đây:

Mẹ đi xuống chợ Ba Đình
Khỉ già, bò cạp rập rình tranh ngôi
Loay hoay mẹ chẳng thấy gì
Bớ quân cướp chợ ngồi ghì trên ngai
Đầu nô lệ tim tay sai
Thi đua bầu bán tiền tài dân lo
Công an đội lốt mặt mo
Vào ra Cóc hội mặt to bất tài
Đóng kịch bảy mươi năm dài
Ai ơi có thấy một loài cộng nô
Bán đất bán đảo cơ đồ
Dân lầm than phải tự lo lấy mình
Đảng cộng sản đảng bất minh
Làm thân cá quậy ngâm mình trong ao
Đồ ăn Trung Cộng thải cho
Thượng vàng hạ cám khỏi lo đói lòng
Uống nước đục, cá kêu trong
Ăn chất thải tình mênh mông láng giềng
Đảng đánh trống ngợm khua chiêng
Ta ngồi gãi háng năng siêng nguyện cầu
Cầu cho băng cướp đầu lâu
Theo chân cá chết rúc đầu vinh quang...

20/05/2016

Lê Hải Lăng
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2025, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.179 giây.