logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
song  
#1 Đã gửi : 09/08/2016 lúc 12:05:25(UTC)
song

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 24,366

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
Em chắc chỉ khoảng tầm đôi mươi, em còn trẻ lắm, nhỏ xiú như đứa em út cuả chị. Nhìn em ngồi vạ vật nơi góc hành lang, ngủ gà ngủ gật, khuôn mặt chất chứa sự căng thẳng và mệt mỏi, lòng chị bỗng trào dâng cảm giác thương xót em, nước mắt chị trào ra, đẩy lùi mọi giận dữ - bực bội chị định trút vào em trong nỗi uất ức bị giam cầm...

Chị ngồi xa xa ngắm nhìn em, chị từng nghĩ chị sẽ đến bên cạnh em, hỏi thăm em và mời em ăn bữa cơm cùng chị, nhưng chị đã không thể làm thế, chỉ bởi vì ánh mắt em luôn tha thiết nhìn chị, đó là một ánh mắt biết nói, tia nhìn của em chất chứa sự hối lỗi, có cả sự cảm thông và hoảng hốt lo sợ… Có lẽ em sợ chị sẽ mắng nhiếc em, có lẽ em sợ rơi vào tình cảnh phải đối phó với chị, phải đẩy chị lùi lại bậc cửa, em sẽ khó nhọc và bối rối trong việc cản ngăn không cho chị ra khỏi nhà, có lẽ vì thế nên ánh mắt ấy tràn ngập sự van lơn và buồn lắm…

Chị tự hỏi em học tới lớp mấy, gia đình em ở đâu, ba mẹ em, bạn bè em có biết em đang co ro nơi góc hành lang chật hẹp? Sao em lại lựa chọn công việc khốn khổ này? Lương tháng của em nhiều không, nó có đủ để bù đắp cho nỗi tủi nhục của em, nó có đủ để mua một nhân cách đang bị người ta lợi dụng và chi phối?
UserPostedImage
Bạch Cúc - tác giả bức thư

Càng nhìn em chị càng thấy thương em xiết bao, tuổi của em đáng lẽ phải được tung tăng, thả bay ước mơ với hoài bão về một sự nghiệp tươi sáng. Ấy vậy mà em lại ngồi đây với vai trò người gác cửa, tay cầm chiếc điện thoại trong nỗi mòn mỏi khắc khoải. Chiếc chiếu em trải nằm tạm trước hiên nhà cũng đã ố đen xen lẫn màu vàng úa, có lẽ chiếc chiếu này đã theo em trong những năm tháng đủ dài, đã dầm mưa dãi nắng cùng em với một công việc khổ nhục và hèn kém. Chị muốn phủ lên dáng em co quắp trong đêm dài một chiếc chăn mỏng, ấy vậy mà chị lại không thể, bởi chị biết em sẽ từ chối theo bổn phận, và chị không muốn phải tiếp tục rơi nước mắt vì em trong khoảnh khắc đau lòng ấy…
Em ơi, suy nghĩ lại đi em, chẳng bao giờ là muộn để quay đầu làm lại. Em có thể chọn cho mình một công việc khác, tuy cực nhọc nhưng không bao giờ là hèn kém, em có thể được tự do, được tự hào ngẩng cao đầu với giọt mồ hôi và bàn tay lấm bùn đất của mình. Em sẽ không bao giờ phải cúi đầu, phải hổ thẹn và lấm lét nhìn người em đang canh giữ, em sẽ từ bỏ chuỗi ngày chán chường chạy theo những bóng người, phải nhắn tin báo cáo mọi hoạt động riêng tư, xâm phạm quyền tự do của người khác…

Về đi em, hãy trở về với gia đình và ngôi nhà ấm cúng của riêng mình, sao em lại ngồi đây bên hiên nhà một người không quen biết, ngồi canh gác những người chẳng oán thù, chẳng nợ nần gì với em để rồi em phải nhận lãnh sự tức giận hay lòng thương xót của họ.

Em ơi, cuộc đời còn dài lắm, sẽ có rất nhiều những đổi thay, rồi sẽ tới một ngày ai trong chúng ta cũng buộc phải đối diện với tòa án lương tâm của chính mình. Ngày ấy không còn xa xôi nữa, ngày ấy ở nơi trên đất nước này, người ta sẽ phân xử công minh, rõ ràng giữa công và tội. Đến ngày ấy chị không biết em sẽ thế nào, em sẽ ra sao, liệu em và gia đình có còn cơ hội để ngẩng đầu vui sống?

Chị viết cho em, viết cho người gác cửa như viết cho một đưá trẻ lầm lỡ lạc đường. Em ơi quay đầu về đi em, đừng lo lắng sợ hãi, dù thế nào em cũng phải giành lại nhân cách và lòng tự trọng của chính mình, xin em hãy thắp sáng ngày mai bằng hành động của mình hôm nay, chị thương em!

Bạch Cúc
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2025, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.039 giây.