Mùa xuân nào ta về quê hương?
gữi NTN, phạm hoài hương, uyên nguyên, pháo thủ, phát, trường, quế, TTLan, Hoàng Yến, Nhật Tân, langpham Dung, Ngọc Trai, Xuân Lan, Các, Sơn, Quý, Hạnh, Khánh, Duy Sâm, Thân, Tho, Sĩ Trường, Xuân Tâm, Văn Kỳ, Hùng And all..
1- XUÂN MÙA CHINH CHIẾN
Rồi cũng tết cũng mùa xuân viễn xứ
đời chinh nhân sao lắm nổi đoạn trường
xưa những mùa tết ngập lệ đau thương
nơi đồn vắng, hố cá nhân chờ giặc
Đêm giao thừa một mình buồn hiu hắt
ngậm ngùi cùng chiếc bóng chúc tân niên
loay hoay tìm đâu thấy một ai quen
chỉ tiếng nhạn kêu sương ngoài quan tái
Sáng mùng một chờ thư em mòn mõi
đứng lại ngồi trông mây nổi mù bay
cuối quê xa thương mẹ ngóng đêm ngày
chờ thằng con lính, trăm lần lổi hẹn
Nhưng mẹ ơi nơi này xuân nào đến
với những hồn ma lạnh quẩn quanh đây
bên suối ngàn róc rách gió lã lay
têt muôn dặm năm qua buồn muốn khóc
Tàn chinh chiến tưởng không còn chết chóc
đâu ai ngờ thảm tuyệt vẫn muôn phương
xưa banh xác vì bom đạn chiến trường
nay gục úa bên đòn roi đói bệnh
Xưa đồn vắng chờ xuân xuân không đến
nay trong tù không muốn tết vẫn sang
đời gì đâu sao tàn nhẫn bẽ bàng
kiếp lính trận cứ ngậm ngùi cô quạnh
Mùng một tết góp cơm canh trà bánh
nén hương lòng nhớ bạn chết thảm đơn
tuổi hoa niên mà đã bỏ trần gian
nằm với đất bên đường sầu cỏ úa
Nay xứ lạ một lần xuân tới nữa
tết không nhà hiu quạnh vắng người thương
vẫn tỉnh say nơi quán lẽ bên đường
chờ bạn tới cụng ly mừng xuân muộn
Nhưng họ đã chết queo ngoài muôn dặm
kể từ mùa chinh chiến bỏ trường xưa
chỉ còn ta trôi giạt đòi nắng mưa
mấy chục năm cùng xuân nơi xứ lạ !
2 - KHÓC BẠN
cố trung úy trần văn thân
xác đã rã trong nấm mồ hoang lạnh
Hay vật vờ trôi giạt tận phương nao
đến bây giờ ta vẫn chẳng âm hao
ngoài tin thật là mày chét thãm thiết
Đau đớn quá ta nghẹn nghào rên xiết
Tưởng hồn mày như lẩn quẩn đâu đây
Chết oan khiên nên mày đã thành mây
Cho ta ngóng thêm bàng hoàng não nuột
Nhớ buổi trước, hai thằng nghèo xơ xác
Có một thời chung lớp, nên tình thân
Ta mồ côi thiếu manh áo miếng ăn
Mày may mắn đưọc mẹ cha giúp đỡ
rồi hai đứa cùng đều buông sách vở
bước vào đời làm lính giữ quê hương
Đêm tạ từ nhìn dòng nước sông mương
với hẹn hứa một ngày vui tao ngộ
nhưng xuân đến, xuân đi them bở ngỡ
Ta với mày, càng cách trở quan san
đời lính trận phải sống kiếp lang thang
nên chỉ biết nhớ thương qua màn lệ
rồi nước mất, đời sang trang dâu bể
ta trở về quê cũ hứng thương đau
mới đưọc tin mày chết tự năm nao
nơi rừng núi, giữa dòng song oan nghiệt
Chỉ mong được có ngày về Phan Thiết,
Đến bờ sông Mương, hội ngộ cùng mày,
Như lời hứa, lúc hai đứa chia tay
Dù mày đã thành hồn ma dũng liệt
3-THÊM MỘT LẦN XUÂN QUA
Mẹ ơi, thôi thế thêm lần nữa
Con chẳng kịp về để đón xuân
Như những lần xuân qua lỗi hẹn
Xuân này con cũng thế mà thôi
Quê người hiu hắt đời vong quốc
Quê mẹ triền miên cảnh tóc tang
Nên lấy gì vui mà đón đợi
Có chăng niềm thống hận vô vàn
Thương mẹ già nua sầu chiết bóng
Héo mòn đáy mắt ngóng tin con
Để rồi sướt mướt đêm trừ tịch
Rã rượi thân đơn với tủi hờn
Thương mẹ lất lây đời đói rách
Âm thầm gượng sống giữa quê hương
Đợi ngày con mẹ vui tao ngộ
Nhưng đã bao năm chỉ chán chường
Nơi này xuân đến con nào biết
Lầm lũi tỉnh mê bước lạc loài
Nhà chẳng hoa đèn, không pháo nổ
Có chăng rượu đắng để nguôi ngoai
Mẹ ơi thôi thế thêm lần nữa
Con trẻ đành xin lỗi hẹn rồi
Vì non nước đang còn thống hận
Con về sao được hỡi mẹ ơi..
4 - XUAN CHIẾN ĐỊA
viết nhớ Trần văn Thân - Đinh Hoàng Điểu
phùng thế xương, trần tác, nguyễn văn hoa..
Chợt nhớ năm nào trên chiến địa
chúng mình hiu hắt đón xuân chơi
một thằng bộ binh đời như bỏ
một đứa nhảy dù cũng tả tơi
bó gối trong căn hầm tránh đạn
chia nhau một cốc cà phê đen
hít dăm ba điếu quân tiếp vụ
ấy têt cô đơn của lính quèn
rừng vẫn vô tình buồn ủ rũ
gục đầu tắm đạn pháo thương đau
chim đàn cũng bỏ ta về phố
mặc kẻ chinh nhân vạn cổ sầu
rồi cũng chia tay người mỗi ngã
bao mùa xuân tới vẫn tha phương
tan hàng mới đươc tin bạn đã
chết rục năm nao giữa chiến trường
thương bạn xót ta buồn lại khóc
một thằng bất hạnh, đứa điêu linh
chết không mồ mả nơi đèo lũng
sống mất quê hương kiếp ký sinh
thắp nén hương lòng nơi gác lạnh
cốc cà phê nóng điếu thuốc đen
mời bạn về trong đêm trừ tịch
để lại cùng vui tết lính quèn
5 - MÙA XUÂN NÀO
TA VỀ QUÊ HƯƠNG
mùa xuân nào ta về quê hương ?
để cùng đi thăm khắp nẻo đường
và tìm lại những miền đất mất
từ biên cương ra tới đại dương
anh sẽ nhổ từng cây cột mốc
mà giặc Tàu đã lấn sang ta
ải Nam Quan, Lảo Sơn, Bản Giốc
lại trở về xum họp một nhà
anh sẽ tới thủ đô Hà Nội
để tìm về đất cũ Thăng Long
ôi thắm thiết tình quê tình nước
mấy ngàn năm chung giống Tiên Rồng
anh sẽ tới những vùng kỷ niệm
nơi bạn tù vùi nấm xương khô
giờ hiu hắt phận đời lính chiến
ai nhớ ai xa cách đôi bờ
anh sẽ đứng trên cầu Bến Hải
để chiêu hồn đồng đội năm nao
đã gục trước xe tăng đại pháo
từ giới tuyến tới tận Hạ Lào
và vào Huế nhớ Tết Mậu Thân
giòng Hương giang nước chảy bao lần
núi Ngự Bình khóc buồn dâu bể
làm viễn khách khắc khoải bâng khuâng
thăm Dục Mỹ, những ngày huấn luyện
dây tử thần, tuột núi, vượt sông
tuổi hoa niên vẫy vùng cung kiếm
xa bao năm vẫn nhớ nức lòng
Về Phan Thiết về thăm cố hương
thăm lầu nước bên bờ sông Mường
Phan Bội Châu trường xưa bạn cũ
giờ còn trang lưu bút thương vương
nhưng làm sao chùi khô nước mắt ?
cảnh điêu tàn đổ nát nghĩa trang
xưa vì đời vì người banh xác
tội tình chi nay chịu phủ phàng ?
mùa xuân nào ta về quê hương ?
về Sài Gòn về khắp phố phường
theo bước voi Quang Trung Đại Đế
triệu bàn tay giải phóng non sông
mùa xuân nào ta ra Hà Nội
cắm ngọn cờ chính nghĩa Việt Nam
xóa sạch hết lăng, cung tàn tích
của một thời ô nhục lạc lầm ..
6 - EM CÓ NGHE
TIẾNG SƠN HÀ GÀO THÉT
em có nghe tiếng sơn hà gào thét ?
đang võ vàng giữa điệu nhảy tango
máu dân tộc loang chảy khắp đôi bờ
nhuộm hồng thắm thêm màu môi ca sĩ
em có nhói vì tiếng người rên rĩ
của đồng bào ngư phủ giữa trùng khơi
biển Đông nay đã đổi chủ đồi đời
Hoàng-Trường Sa cũng không còn của mẹ
em có thương những chàng trai lính trẻ
mới hôm nào vì nước đã vong thân
họ như em, vừa chớm tuổi phong trần
đã gục chết hay trở thành tàn phế
em có thấy đau lòng nhìn sự thế
đang úa vàng khắp sông núi quê hương
đâu đâu cũng khấp khểnh nổi tang thương
vì hơi hám lũ Tàu phù xâm lược
em làm sao sống an bình cho được
khi quanh mình đầy dân đói dân rên
nơi xứ người những cô gái lênh đênh
đang nhục tủi bán xác cho trăm họ
em phải khóc khi đã nhìn thấy rõ
vở kịch đời trên sân khấu Việt Nam ?
những bộ mặt rạng rở trước hám-ham
tàn nhẩn bước trên xác người co quắp
không có gì quý hơn là độc lập
lời ' bác ' còn vang ' trong quần, chúng ta '
cớ sao đảng dám bán hết sơn hà
cho Tàu đỏ để chia nhau hưởng thụ
những lời kể chắc vẫn còn chưa đủ
đang đợi chờ người tuổi trẻ hôm nay
trăm lần xin đừng hờ hững sa lầy
để ôm hận như đàn anh đi trước
vì các em là linh hồn của nước
không có em không cứu nổi sơn hà
không có em dân tộc sẽ thành ma
không còn nữa những đền đài lăng miếu
tổ tiên ta : Hai bà Trưng, ba Triệu
ông Ngô Quyền, Đinh Bộ Lĩnh chăn trầu
Trần Quốc Toản bóp cam giữa sân chầu
Nguyễn Thái Học, cô Giang.. đều tuổi trẻ
cha anh trước đã chung lòng ước thệ
hiến dâng đời cho tổ quốc non sông
các em giờ cũng hồ thỉ tang bồng
xin tiếp nối bước cha anh cứu nước
Xóm Cồn Hạ Uy Di
Mồng một tết Mậu Tuất 2018
Mường giang