logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
ta  
#1 Đã gửi : 21/02/2018 lúc 11:24:29(UTC)
ta

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 16-07-2013(UTC)
Bài viết: 429

Hàng năm, từ ngày rằm Tháng Chạp âm lịch trở lên, dấu hiệu báo tin Xuân về sớm sủa nhất trên phố Bolsa là những khu chợ hoa lớn nhỏ, lác đác ở những tụ điểm thương mại đông người vãng lai. Các nhà buôn nhỏ có một chỗ quen thuộc trên một khoảng bờ lề, bắt đầu ra bày ra những loại hoa hương sắc bền bỉ như hoa lan, hoa sống đời năm nay có màu hoàng yến rất đẹp, hoa mai rừng forsythia vàng tươi, từng bó lớn ngâm trong nước, những nhánh tầm xuân nhú một chút đỏ huyền hoặc trên đầu những cái nụ nhung mềm mầu nâu nhạt, những chậu hoa nhiệt đới ba màu vạm vỡ, hứa hẹn tuổi thọ. Người sắm Tết thong thả đi ngắm hoa song chưa vội mua, chỉ là tìm cơ hội so sánh nơi này với nơi kia, ước lượng thị trường dồi dào hay khan hiếm, chọn sẵn cho mình những thứ hoa và kiên nhẫn đợi chừng ngoài hai mươi sẽ mang về nhà để đón Xuân năm mới.
Chợ hoa chỉ thực sự rộn rịp sau ngày đưa ông Táo về Trời. Bây giờ, khách hàng đã có thêm cúc đại đóa màu vàng tươi, cúc lai giống hai màu tím thẫm và vàng sẫm, cành đào, cành mai, hoa glailleul, hoa huệ ta/huệ tây, hoa thủy tiên mỹ, hoa thủy tiên Á Đông củ đã gọt sẵn, cây phát tài cắm trong nước hoặc bện chân rết,…
Người đi chợ hoa đã thực sự săm soi từng cành, từng chậu hay từng bông, cầm lên, đặt xuống, lựa để riêng ra một chỗ thoáng rồi đứng lui ra ngắm nghía. Không ưng ý chậu nào, cành nào thì trả nó về chỗ cũ. Vô tình chứng kiến, quả thật tôi tận mắt thấy vẻ tươi đẹp của những thứ được chọn, được nâng niu và những thứ bị chê, bị bỏ lại không khác nhau là mấy một khi chúng đã qua kỳ tuyển lựa của chủ nhân bán buôn sành sỏi.
Thế nhưng người mua có đôi mắt khác, tâm cảm khác khi tới lượt họ chọn cho chính mình một dáng hoa ngày Tết để chưng trong ngôi nhà của họ hoặc để đem tặng một ai đó, muốn hoa là sứ giả chuyển tới người nhận thông điệp thẩm mỹ hoàn hảo của người cho. Tôi không biết N. đã ngắm nghía, đã bưng lên/đặt xuống, đã xê dịch bao nhiêu chậu thổ lan để cuối cùng, mang cho tôi chậu thổ lan màu thiên lý, các búp hoa bụ bẫm, tươi mát, gối lên nhau, là tuổi dậy thì đẹp đến nao lòng mà tôi không bao giờ biết được liệu nó có phải là chậu lan đẹp nhất ở chỗ nó được chọn mua hay không?
T. thì cười cười nói với tôi: “Em nhờ bà chủ chọn giùm em cây lan đang nụ này để tặng chị, hy vọng khi hoa nở, chị sẽ bằng lòng.” Tôi nhận quà, trân trọng tấm lòng và thời giờ bạn cho mình nhưng nhìn cành hoa gầy gò, cao lêu đêu, vài cái nụ vừa hé màu nâu gụ, không hình dung được mai mốt nó đẹp xấu ra sao? Có chút gì trong món quà ngày Xuân của T. khiến tôi liên tưởng mấy câu thơ duyên phận của một thi sĩ tiền chiến tôi không còn nhớ tên:
“…Chồng chị là ai/Nào chị có biết/Đợi đến ngày mai/Nhìn qua kẽ liếp…”
“Người quân tử” T. tặng tôi để cùng đón Tết Mậu Tuất hôm nay đã nở hết trong phòng khách, những bông lan năm cánh nâu viền màu vàng mơ xòe ra, đều tăm tắp, như năm ngón tay ôm kín một lòng bàn tay toàn màu vàng, xum xuê, vững chãi, trên mười cái nhánh thanh tú chia đều đặn một thân lan thẳng đứng vút lên cao gần một thước tây. Chao ôi là đẹp! Uy nghi. Đường bệ.
Nhớ lại khu chợ hoa hôm trước trên đường Bolsa, khách hàng cầm lên, đặt xuống, khen ít, chê nhiều, tôi tự hỏi nếu hoa có linh hồn, chúng có tủi thân không? Có sẵn lòng vui buồn cái vui buồn của người đi chợ hoa không? Lại còn hình ảnh những cái xe tải kìn kìn chở hoa thừa sau phiên chợ Xuân ế ẩm thẳng ra bãi rác Saigon-Hà Nội nữa, những đời hoa bị tung, ném, vùi dập ấy có nhỏ lệ khóc thương phận bạc không?
“…Khi sao phong gấm rủ là/Giờ sao tan tác như hoa giữa đường?” (Kim Vân Kiều)
Ví hoa với đàn bà như người xưa thường xót xa ví von, nay coi bộ đã lỗi thời rồi! Hỏi như trên và tự trả lời để hiểu tôi đang sống ở thời đại nữ giới mặc jeans, mặc short ở mọi lứa tuổi, cắt tóc ngắn và dũng cảm thi đua bên cạnh nam giới ở Thế Vận Hội mùa đông trên các đường băng với sức mạnh khiếp đảm và tài năng đáng nể phục.
Tờ nhật báo OC Register vốn thường được xem là hiếm khi có cái nhìn mỹ cảm với sinh hoạt của cộng đồng người Việt địa phương, số ra ngày 18 Tháng Hai 2018, phóng viên nhiếp ảnh Greb Mellen đã ghi lại nhiều chi tiết khách quan nhưng đầy tình tự trong khu chợ Xuân tổ chức tại công viên Mile Square, thành phố Fountain Valley. Dưới mắt ông, bên cạnh hội chợ Xuân ở Costa Mesa đã hoàn toàn ổn định và thu hút đông đảo khách nhàn du, hội chợ Xuân ở Mile Square Park được cộng đồng thích thú với cảm giác mùa Xuân về gần hơn với “mái ấm” của họ.
Cảm ơn ông Mellen đã dùng chữ “home” làm rung động tấc lòng người lữ thứ trong tôi. Em Dylan Nguyễn, 19 tuổi, cư dân Huntington Beach, chia sẻ khi được nhà báo hỏi: “Cảm tưởng giống như ở quê nhà vậy.” Tôi đoán em là một trong nhóm chừng 5, 6 bạn trẻ, phục sức thoải mái, đứng chuyện trò vui vẻ, có lúc nhún nhẩy theo điệu nhạc bên cạnh sân khấu nhạc hội nắng chan hòa và không còn một ghế trống trước khán đài. Tuổi trẻ hiện diện ở bất cứ đâu trong các tổ chức cộng đồng luôn cho tôi nỗi vui mừng vì biết các em vẫn gắn bó cách này hay cách khác với cội nguồn, vượt qua thời gian và nghịch cảnh.
Anh Sean Lý cùng gia đình đi hội chợ Xuân MSP, mang theo một con trai lên 4. Anh nói: “Chúng tôi hẹn gặp nhau hàng năm ở đây, vào cửa miễn phí. Mong rằng ban tổ chức giữ mãi truyền thống này.”
Phóng viên Mellen chọn thu vào ống kính những màn trình diễn của các thành viên nhóm Bạch Hạc Thái Cực (White Crane Tai Chi) qua nhiều chiêu thức múa gậy, múa kiếm, múa đao, múa quạt, rất đẹp mắt và đầy uy lực. Nhóm đã chọn bản nhạc nền với lời ca, giai điệu, hòa âm, thể hiện trọn vẹn khí thế của các bài quyền cước, phong thái ung dung của người biểu diễn, cốt cách hào hùng của một dân tộc có truyền thống chống ngoại xâm, làm nức lòng khán giả với những tràng pháo tay tán thưởng nồng nhiệt. Em Rochelle Trần, 13 tuổi, múa côn, múa kiếm, múa đao, nhanh nhẹn, chính xác, nghiêm nghị trong vạt áo dài hồng mạnh mẽ tung bay, có lúc gió làm tà áo em quấn quyện với đường quyền nhưng không hề làm em bối rối.
Suốt gần một tiếng đồng hồ, sân khấu hội chợ Tết Mậu Tuất chiều Chủ Nhật trong khuôn viên MSP chợt bùng lên hùng khí của những trang sử tưởng chừng đã mai một, đã ngủ yên cùng với ngày tháng lặng thầm của khối người Việt di tản chấp nhận cuộc sống tha hương bên ngoài lãnh thổ. Một thành viên của nhóm, nghệ sĩ Hương Thơ, mời gọi đồng hương khán giả tham gia phong trào luyện tập thân thể để giữ sức khỏe. “Cho dù trau dồi võ thuật không làm sống lại lịch sử nhưng giúp chúng ta gìn giữ và phát huy bản chất năng động của một dân tộc lấy câu ‘Giặc đến nhà, đàn bà phải đánh’ làm phương châm sống, phòng khi tổ quốc kêu gọi, (cười).”
Lâu lắm tôi mới lại có được một buổi chiều cảm thấy lòng êm ả như khí hậu dịu dàng đang bao trùm khu chợ Xuân nhiều màu sắc xung quanh tôi. Một gia đình ba cha con mặc quốc phục cách tân bằng gấm đỏ, chói chang con đường mòn chạy giữa hai bờ cỏ. Năm nay, nhiều bạn trẻ phái nam, nhất là giới nghệ sĩ, rủ nhau mặc áo dài gấm thêu rồng hay các hoa văn đẹp mắt. Các bé trai nhiều lứa tuổi đi theo cha mẹ cũng tung tăng trong quốc phục, có vẻ thích thú và không phàn nàn. Một cụ bà che ô mầu rượu chát, đi những bước nhanh băng qua khoảng sân rộng khiến một bé gái cũng bắt chước xòe cái ô màu vàng của mẹ, tất tả bước theo một quãng rồi quay lại, chắc sợ lạc. Một cụ ông 98 tuổi, lưng hơi còng nhưng đôi mắt tinh anh và dáng dấp còn linh hoạt, được ông con trai và bà con gái giống cụ như ba giọt nước, phò tá cụ đi hội Xuân. Cụ còn đủ khỏe, đủ tinh tường để tự mình chen vào các gian hàng giải trí đông người, nhìn tận mắt các trò chơi. Hỏi cụ có vui không? Cụ trả lời: “Ở nhà thì buồn nên tôi muốn ra đây, có nắng ấm, được nhìn mọi người, xem cái này, cái kia.” Hai anh em tuổi trên dưới bẩy mươi, thay phiên nhau theo săn sóc bố, lúc viên kẹo, lúc ly nước. Niềm vui của cụ nhỏ thôi nhưng thật đáng quý ở tuổi cụ, đó là một trong muôn vàn ý nghĩa của chợ Xuân MSP như diễn tả của anh Ryan Trần, cư dân Westminster, với phóng viên tờ OC Register: “It’s great, close by and accessible!” Hay anh Edmond Tống: “Đối với cộng đồng chúng tôi, có nhiều lễ hội càng tốt.”
Bùi Bích Hà
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.058 giây.