logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
song  
#1 Đã gửi : 25/06/2018 lúc 09:14:22(UTC)
song

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 24,273

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
Người trong nước và cả người Việt hải ngoại, suốt tuần qua hẳn đã có nhiều đêm mất ngủ vì tình hình cả nước xuống đường chống Luật Ðặc Khu cho Trung Cộng thuê đất 99 năm và vụ “An Ninh Mạng” vừa được Quốc Hội đảng cử, dân bầu, “ngủ gật” thông qua tuần trước.
Người yêu nước mất ngủ vì lo âu vì chuyện vong quốc, giới cầm quyền mất ngủ vì sợ hãi vì thế nước, lòng dân đang sôi sục, không biết ngày mai có còn giữ nỗi cho đảng sống còn và duy trì được tài sản cơ ngơi cá nhân hay không?

Suốt trong thời gian cầm súng cho đảng Cộng Sản quốc tế, Bắc Việt vẫn luôn luôn đưa ra khẩu hiệu “có áp bức thì có đấu tranh,” “đẩy thuyền cũng là dân, lật thuyền cũng là dân,” nhưng ngày nay họ lại tìm cách biện bạch cho mình, vu vạ cho làn sóng phẫn nộ đang mỗi ngày mỗi trào dâng, sẵn sàng nhận chìm chế độ bất nhân, tàn ác.
Tuy bên trong, họ hẳn là đang lo sợ, nhưng bề ngoài qua những ống loa tuyên truyền của đảng, họ vẫn tỏ ra khinh miệt quần chúng và đánh giá các cuộc biểu tình là sản phẩm của ô hợp, bệnh hoạn, như qua một thông báo trên VNExpress ngày 14 Tháng Sáu cho rằng những kẻ gây rối ở Bình Thuận thú nhận bị kẻ xấu kích động và “Theo cảnh sát địa phương, trong số những người quá khích tham gia đập phá, nhiều thanh niên là người địa phương không công ăn việc làm, nghiện hút, có tiền án tiền sự. Họ khai được người lạ cho tiền, cung cấp gạch và xăng để ném vào trụ sở…”
Báo đảng loan tin chuyện ở khu vực huyện Thanh Oai (Hà Nội) xuất hiện nhiều đối tượng lạ từ nơi khác đến, gõ cửa nhà dân tại các xã Xuân Dương, Tân Ước, Liên Châu để dụ dỗ người dân đi “biểu tình thuê.” “Mức giá thông thường mà những kẻ này đưa ra với người dân nơi đây là từ 200,000 đến 300,000 đồng cho mỗi người một ngày. Nhóm này gồm hơn 10 người cả nam lẫn nữ tuổi đời khoảng 25-30. Ở Hưng Yên cũng đang xuất hiện một vài kẻ như trên.”
Công an ở nước này đông như rươi, ăn chực nằm chờ để nghe ngóng truy tìm phản động, mà không phát hiện mỗi một toán người đi gõ cửa từng nhà đi thuê mướn người biểu tình, trong một thời điểm mà công an cần cảnh giác như mấy ngày nay.
Theo báo chí của chế độ Hà Nội, ngoài Will Nguyễn, bốn thanh niên tham gia biểu tình bị cáo buộc đập phá xe máy, xe buýt bị khởi tố, bị cho là mỗi người đã nhận từ 300 ngàn- đến 400 ngàn đồng (khoảng $15) từ người lạ mặt để hành động như trên.
Luận điệu này làm cho chúng ta nhớ lại giọng lưỡi của Thứ Trưởng Ngoại Giao Việt Nam Nguyễn Thanh Sơn, vào Tháng Bảy, 2013, trong dịp hàng ngàn người Việt hải ngoại đã đổ về thủ đô Washington DC tham gia cuộc biểu tình về tình hình nhân quyền tồi tệ tại Việt Nam, khi Tổng Thống Barack Obama tiếp Chủ Tịch Trương Tấn Sang. Y cho rằng “những biểu tình chống đối của bà con cô bác ở bên ngoài đối với chủ tịch nước vừa qua chỉ là những hiện tượng… Có những người chỉ vì đồng tiền, có những người chỉ vì mưu cầu cuộc sống, có những người chỉ vì có một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động đó…”
Ở Mỹ, Nguyễn Thanh Sơn không dám gán cho người biểu tình chống Cộng là bọn thất nghiệp, không nhà, xì-ke, ma túy mà cho những người đi biểu tình là vì tiền và cần “thu nhập” thêm!
Cũng có thể, Ban Tuyên Huấn đảng đưa ra những bằng chứng mơ hồ để lừa dân và bôi bác mục đích cao cả của cuộc đấu tranh, nhưng từ trong bản chất người cộng sản với lối suy nghĩ ai thuê thì làm, có tiền thì tiến. Nghe nói Quốc Hội CSVN, mỗi khi cần thông qua những nghị quyết thuận lòng đảng, ngược lòng dân đều có đãi đằng và phong bao cho mỗi thành viên.
Hồ Chí Minh trước sau cũng chỉ là một tên thừa phái của đảng Cộng Sản Pháp rồi sau đó là Quốc Tế Cộng Sản. Từ mùa Hè năm 1923 đến cuối năm 1924, tức là thời gian kể từ khi Hồ rời đảng Cộng Sản Pháp để bí mật đến Liên Xô, theo sự điều động, phân công của đảng Cộng Sản Pháp và của Quốc Tế Cộng Sản vào hoạt động trong bộ máy của Quốc Tế Cộng Sản, làm cán bộ của Ban Phương Đông. Đến Liên Xô vào đầu năm 1923, nhưng mãi đến Tháng Mười Hai năm đó, Hồ mới được chứng nhận tạm thời thuộc biên chế Ban Phương Đông của Quốc Tế Cộng Sản và rồi mãi đến ngày 14 Tháng Tư năm sau (năm 1924), mới chính thức làm cán bộ của ban này. Lịch sử đảng cho thời gian này là lúc đắc chí nhất của Hồ Chí Minh, “tay sai quốc tế Cộng Sản.”
Kế hoạch, đường lối, tài nguyên, vũ khí, quân dụng trong hai cuộc chiến tranh đánh Pháp và Mỹ, không phải của VNDCCH, vì dân Việt Bắc nghèo không đủ cơm ăn, áo mặc và thuốc men, cơ sở vật chất còn nghèo nàn lạc hậu. Tập đoàn Cộng Sản quốc tế do Liên Xô và Trung Cộng cầm đầu và yểm trợ toàn diện. Điều này đã được Lê Duẫn xác nhận trong câu thú tội không hổ thẹn, được khắc trên đền thờ của y, trong ý thức “chỉ đâu đánh đó!”
“Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc…”
Những người lính đánh thuê hôm nay vẫn nghĩ rằng thiên hạ có những người biểu tình thuê và chúng sẵn sàng thuê mướn những côn đồ, xì-ke, ma túy lẫn lộn trong quần chúng để dễ nhận diện những người cầm đầu cuộc tranh đấu. Và cũng vì giá cho thuê sông núi hiện nay quá lớn, làm mờ mắt, thui chột lương tri, đảng Cộng Sản quên hết hậu quả trăm năm cho con cháu, quên hết tổ quốc, giang sơn.
Ngoài lối tư duy “đâm thuê, chém mướn,” những người Cộng Sản Việt Nam vẫn còn thói quen khinh miệt, nhưng tiền hậu bất nhất, câu trước chửi câu sau. Cái “bọn” mà chúng gọi là “chạy theo đế quốc để kiếm bơ thừa sữa cặn,” được Nguyễn Thanh Sơn trở giọng gọi là “bà con cô bác” khi sang đây, và đất California được coi là vùng cấm địa của các viên chức Cộng Sản, bốn mươi ba năm nay, không treo nỗi được một ngọn cờ đỏ sao vàng, mới đây được Nguyễn Đức Kiên – phó chủ nhiệm Ủy Ban Kinh Tế của Quốc Hội bắt quàng làm họ gọi “ở California mình có Little Saigon!” Ai là “bà con cô bác” với Nguyễn Thanh Sơn, đất Cali nào là Cali “mình” của Nguyễn Đức Kiên!
Trong sách giáo khoa xưa, có câu chuyện thằng bé cho tay vào hũ kẹo, tham lam vốc lấy một nắm đầy, không thể nào rút tay ra được. Đã đến lúc, dân như nước tức, đang làm vỡ bờ, đảng Cộng Sản cầm quyền phải tính chuyện bỏ của chạy lấy người.
Chính nghĩa không ở trong tay những tên lính đánh thuê!
“Chân lý ấy không bao giờ thay đổi!” 

Tạp ghi Huy Phương

Ai đang xem chủ đề này?
Guest (2)
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2025, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.055 giây.