logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
song  
#1 Đã gửi : 07/05/2019 lúc 01:23:31(UTC)
song

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 23,720

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
Bỗng sáng nay vào ngày 30 tháng 4 lúc 2 trưa, tại Tacoma có những hạt nắng  vỡ vụn ngoài trời, chen lẫn với bước chân chim vừa xôn xao vừa đong đưa trên hè phố của vùng trời hiu quạnh.

Tôi nhặt một hạt nắng đang bò ngổn ngang như những con rắn vàng bò trước sân nhà.

Tôi ngắt hạt nắng vỡ làm đôi, một nửa hạt nắng, tôi đặt nhẹ vào lòng bàn tay Tiểu Mể, một nửa hạt nắng kia còn lại, tôi tung theo gió, để nắng về trời, tụ lại thành mây.

Bỗng chốc có mưa ngâu giăng buồn lê thê với bước chân chim, tiếng nói nhạt nhòa và giọng nói ai đong đưa, vỡ vụn, xôn xao, trên những hạt sương mai hình thù như hoa súng trắng, mọc bơ vơ trên giòng Lại Giang, quê nhà, trong âm vang "thương dân nghèo khốn khổ", dọc theo giòng sông đã nghẽn tự bao giờ.

Tôi pha vội cho mình một tách cà phê cô đơn, ngồi một mình một cõi. Tâm tư òa vỡ!

Cà phê hơi đắng, tôi lấy thêm một mảnh đường nhỏ, bỏ vào ly.

Tôi khoáy cho đường mau tan, bỗng chốc dưới đáy ly bóng dáng vàng nhạt của một chiều buồn vang vọng!

Phải rồi giòng sông xưa Lại Giang Quê Nhà đã vỡ vụn. U hoài!

Người tình mang màu mắt xa xưa đã thật sự đi từ quá khứ hoang đường, trong một buổi chiều có tình buồn lảng vảng đâu đây trong tách cà phê quạnh hiu của một sáng ngồi một mình, không bạn bè.

Phải rồi, tôi phải ngập ngừng lắng nghe ai đó như dìu hiu, vang vọng tiếng nói vừa ngỡ ngàng vừa vụn vỡ của Tiểu Mể đang vang vọng trong tôi!

Phai rồi! Bước chân chim quen quen! Bước chân chim từ quá khứ của một ngày xa lơ xa lắt, bao giờ cũng quanh quẩn trong tôi như khói suơng, như âm vang lời chia tay của một chiều tiễn biẹt.

Hồi đó, tôi thường đi lửng thửng phía sau, để được nhìn thấy, con chim nhỏ xíu, đang tung tăn như con sáo. Tiểu Mể bao giờ cũng nhìn về phía sau, mỉm cười với nắng hạ, đầu mùa.

Rồi Tiểu Mể lớn dần theo năm tháng tuổi thơ.

Tôi đứng yên nhìn theo dáng Tiểu Mể vừa nhẹ bước phiêu bồng.

Tôi nhắm mắt để những bước đi của Tiểu Mể, trong một chiều rất cổ tích. Phải rồi tiếng nói, dáng đi đưa tôi về nơi đó mà Tiểu Mể thì hoang vắng dị thường.

Tôi lịm đi trong men tình dịu vợi để quên đi bóng dáng xưa và giờ đây là tiếng chân xôn xao của Tiểu Mể bao giờ cũng chập chùng, xa và rất xa nhưng cũng gần như hôm qua. Vụn vỡ mà đôi khi như tôi đang dìu em bước từng bước một... của một ngày nắng đi hoang, nên mưa ngâu giăng mù mịt trên đường về nhà Tiểu Mể, khi tan trường.

Hồi đó! Tiểu Mể đẹp như một thiên sứ, còn tôi quạnh hiu như một người cổ tích đơn côi.

Tôi nuốt hết bóng dáng của Tiểu Mể, bỏ vào ly cà phê, khoáy lên đẻ hình dáng Tiểu Mể được tan nhanh trong bọt biẻn có sắc màu tim tím. Tôi nuốt trọn bước chân xôn xao, với tiếng lòng đang chìm nghỉm trong giọt nhớ để hồn tôi quỳ xuống dưới chân Tiểu Mể như những năm xưa nhưng Tiểu Mể vẫn để tôi một mình trong một chiều rất lạ! Hụt hẩng. Có dáng ai đang leo lên dốc vìng trời Hill Top.

Tạ ơn Tiểu Mể đã để lại trong tôi vết tích bao giờ cũng hằn sâu lên nỗi nhớ triền miên.

Phải rồi tôi đã đưa Tiểu Mể về con đường xưa, giòng sông Lại Giang cũ đó, cũng như đêm nay tôi đang đợi em trong một khoảnh khắc, nhớ thương vời vợi.

Tôi cám ơn Tiểu Mể đã cho tôi uống từng giọt đắng, của ngày hôm qua và mãi mãi trong tôi Thành Phố  Tacoma Buồn vì thiếu dáng Tiểu Mể đang lững thững leo lên dốc mà hồn tôi vẫn mải miết chờ Tiểu Mể dưới chân đồi.

Tôi ngất đi với bước chân chim đang xôn xao trên hè phố!

Tôi cám ơn bước chân xôn xao của Tiểu Mể dã cho tôi nhớ lại Nỗi Buồn Vạn Kiếp! và bước chân xôn xao,  đong đưa như hoa súng nở thành bông tim tím cả một vùng sông lộng gió.

Tôi lại vội vã cúi đầu ĐA TẠ Tiểu Mể đã làm những giọt nước mắt rụng rời trong ly cà phê sáng nay. Vô cùng quạnh hiu.

Có lẽ tôi vẫn còn mơ thấy dáng Tiểu Mể trong vai gày tuổi mộng.

Và tôi cũng đã nhớ Tiểu Mể  trong cội nguồn xa xưa... và xương tuỷ còn đọa đày đâu đó trong đêm nay!

Và tôi vẫn còn nhớ Tiểu Mể trong vai gày tuổi nhớ.



30/04/19
Duy Xuyên
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.058 giây.