logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
xuong  
#1 Đã gửi : 17/09/2019 lúc 11:43:49(UTC)
xuong

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 8,813

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Ước muốn cuối cùng

Ba dắt về

Một thanh niên Mỹ tóc vàng hoe

Giới thiệu cả nhà

Là người bạn mới sang

Làm cùng phòng trong tòa lãnh sự

Anh cúi chào lí nhí

Ánh mắt anh chạm vào mắt chị

Chị mỉm cười tinh nghịch nói : Hello!

Anh bất ngờ cất tiếng : Chào cô !

Bằng tiếng Việt phát âm lơ lớ

Bài học vở lòng ở bộ ngoại giao

Trước khi sang nhiệm sở

Anh xin ba cho ở trọ

Mướn một phòng nhỏ trên lầu

Buổi chiều ăn cơm chung mẹ nấu

Hai người từ đó quen nhau

Chị dạy cho anh biết thêm tiếng Việt

Anh trả công bằng giờ học Anh văn

Tuy cũng có khoảng cách ngăn

Là chiếc cầu thang lên gác

Anh đi làm về

Lên lầu ngó chừng xuống bếp

Thấp thoáng bóng hồng mỗi bữa cũng vui

Tiệc Giáng sinh chị giúp mẹ nấu bún riêu

Đãi bạn mới

Cho quên nỗi buồn xa xứ

Tô bún riêu gạch cua đậm đỏ

Dĩa rau thơm kinh giới ngò gai

Muỗng mắm tôm trộn lẫn ớt bầm cay

Anh húp cạn tô

Luôn miệng khen ngon

Cay xé miệng ..còn xin thêm tô nữa

Sinh nhật chị

Đám choai choai trang lứa

Đàn hát om sòm phòng khách vui ghê

Anh đi làm về

Mừng chị một bó hoa hồng

Đêm đến tiệc tan chị trở về phòng

Mân mê từng nụ hoa hồng hàm tiếu

Lật qua lật lại tấm thiệp mừng

Như trân quí tình yêu vừa chớm

Những ngày đầu tháng Tư bi thảm

Miền Trung chìm trong hoảng loạn

Từng tỉnh mất dần

Anh bay về Sài Gòn và không lần trở lại

Gọi cho ba điện thoại

Xin giúp cả nhà di tản

Ba chẳng bằng lòng

Anh hỏi xin cưới chị

Ba cũng trả lời không

Chiến cuộc lan dần mất cả miền Nam

Ba đi vào tù

Căn nhà bị tịch thu

Mẹ và chị trắng tay về quê nương náu

Sống lây lất qua ngày không có ngày mai

Anh thì như cánh chim trời

Một lần bay đi không lần trở lại

Vài năm sau chị lấy chồng

Vài tháng sau mẹ mất

Ba thì tù đày miền Bắc xa xôi

Chị sinh một đứa con trai

Và mang thai thêm đứa nữa

Vợ chồng chị vượt biên

Trên con tàu nhỏ

Tàu chết máy cả tuần lênh đênh trên biển cả

Thức ăn cạn dần nước uống cầm hơi

Cái thai hành chị ngất xĩu mê man

Nằm co quắp trong khoang

Khi tỉnh dậy

Biết mình ở trong trạm xá

Một đảo nhỏ Mã lai

Chị cố sức tàn

Nhờ người y tá gọi điện thoại cho anh

Theo địa chỉ ngày xưa anh dặn

Rồi ngất đi vì cái thai hành

Khi tỉnh dậy

Thấy anh đứng ở đầu giường

Mặt phờ phạc mấy ngày đêm không ngủ

Anh của ngày xưa bây giờ ủ rủ

Anh chào chồng chị

Xin phép được hỏi han người bạn cũ

Không ngờ chị đã có chồng

Bây giờ sức khỏe đang cơn trầm trọng

Anh can thiệp với văn phòng Cao ủy

Xin chuyển chị về bịnh viện thủ đô

Mổ khẩn cấp đứa con sinh thiếu tháng

Con bé ra đời yếu như sợi bún

Anh xin phép chồng chị

Cho anh giúp đỡ người bạn cũ trong lúc ngặt nghèo

Một số tiền nho nhỏ

Giúp bước đầu khi sắp định cư

Rồi anh bay về Mỹ

Gia đình chị được định cư tiểu bang Cali

Thường liên lạc gọi thăm người bạn cũ

Vài năm sau họ trả xong món nợ

Mà ân tình trọn kiếp cũng không quên

Mẹ anh vẫn thường gọi thăm chị

Vì bức hình chị treo đầu giường phòng anh

Đã hai mươi năm ảnh cũng phai màu

Cũng hai mươi năm anh chưa hề lấy vợ

Vài năm sau anh bị ung thư gan

Mẹ gọi chị ..anh đang hấp hối

Chị xin phép chồng bay thăm anh lần cuối

Anh yếu rồi nhìn chị thiết tha

Cái đầu trọc lóc xác xơ

Qua nhiều lần hóa trị

Anh thều thào : Thèm một bát bún riêu

Có giá sống rau muống bào kinh giới

Và muỗng mắm tôm ớt bầm cay xé miệng

Chị cầm tay anh nói không thành tiếng

Nước mắt chảy dài rớt xuống áo anh

Ừ phải rồi ! Nếu đừng có chiến tranh !

Bây giờ đã trể rồi.. ngàn năm vĩnh biệt

Anh ra đi với cái nhìn tha thiết

Bốn mươi sáu tuổi đời ..tình đến thác còn vương

Hồ Thanh Nhã .
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.094 giây.