logo
Men for what watch? Watch, watch and call. A tool that is used for timing on breitling replica the wrist. Men wear watches what kind, starting from the basic color and size, have their own right watches, you can follow the watch's color, shape, value, occasions to carefully match their own clothing. For the choice of rolex replica a watch, the first to look at and their identity are consistent with a rural old people wear watches, a bit unrealistic, even if there is, it would have been too ostentatious. A Multi Millionaire owner, wearing a few hundred dollars of high imitation table also lost their identity, and even make friends on their own business is not good. In the formal social occasions, watches are often regarded as jewelry, for usually only ring a jewelry can be worn by rolex replica uk men is respected. Some people even stressed that: "the watch is not only a man's jewelry, but also men's most important jewelry." In western countries, watches, pens, lighters was once known as adult men "three treasures", is every man even for a moment can not be away from the body.

Chào mừng các bạn! Mong bạn Đăng nhập. Xin lỗi bạn, tạm dừng việc đăng ký mới.►Nhấn hình ảnh nhỏ sẽ hiện ảnh lớn ‹(•¿•)›

Thông báo

Icon
Error

Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to first unread
song  
#1 Đã gửi : 04/10/2020 lúc 11:54:30(UTC)
song

Danh hiệu: Moderate

Nhóm: Registered
Gia nhập: 21-02-2012(UTC)
Bài viết: 24,173

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
NGẪU HỨNG PHÁC HỌA





Tụng kinh thông thuộc làu làu

Muôn duyên buông bỏ lấy đâu buộc mình

Công phu vạch một lộ trình

Cười khàn thế sự như hình chiêm bao



TĂNG

Tâm hình dị tục khác người

Đắp y cạo tóc ngược đời mà đi

Quyết lòng trưởng dưỡng từ bi

Huệ khai đắc đạo đến thì chưa thôi



KINH

Kim ngân ngọc ngữ kho tàng

Lời lời độ thế hàng hàng chân như

Mấy mươi thế kỷ kể từ

Hội đồng kết tập bây chừ còn đây



KỆ

Những lời trí huệ truyền thừa

Hậu sinh lận đận vẫn chưa thọ tròn

Ấy là bút tích di ngôn

Kể từ sơ tổ vẫn còn hôm nay



THIỀN

Chỉ là mọi sự tạm dừng

Quán cho thấy rõ tận từng gốc căn

Dòng đời một vệt sông trăng

Sát na sanh tử vĩnh hằng vượt qua



TRẦN

Vô cùng dụ hoặc người ta

Lục căn đắm đuối thành ra buộc ràng

Đam mê phiền não vô vàn

Tử sanh bất tận laị càng nhọc thân



DỤC

Lòng tham đâu biết điểm dừng

Bạc tiền, danh dự, tưng bừng uống ăn

Chơi bời nhan sắc tung tăng

Đọa là cái chắc ấy rằng tự thân



TỈNH

Nhác trông những tưởng rằng khờ

Ấy mà tuyệt đỉnh có ngờ gì không

Lách mình ra khỏi buị hồng

Bỏ buông muôn sự vun trồng thiện căn





Tranh giành danh phận ngôi cao

Phừng phừng đấu đá haị nhau đến cùng

Thông minh quá độ hoá khùng

Một ngày trở gió vào chung một lò



TÌNH

Tưởng tình hoá đá mất rồi

Từ lâu chẳng thấy bồi hồi chút chi

Tình cờ thấy mặt thanh mi

Nửa đêm ngồi dậy chép ghi vội vàng



TƯỞNG



Mơ màng chẳng rõ mặt mày

Bao nhiêu huyễn tượng vần xoay trong đầu

Vọng là gốc rễ thâm sâu

Ngủ trong tạng thức từ lâu lắm rồi



ĐẠO

Ngỡ rằng trốn tránh cuộc đời

Ai hay dõng mãnh không lời mà đi

Ngày đêm nương náu từ bi

Độ mình là lẽ laị vì thế nhân



ĐỜI

Tưởng rằng thật

Mải mê chơi

Một hơi thở dứt uổng đời biết bao

Cuộc trăm năm những xôn xao

Biết đâu họa phước lối nào tái sanh



PHƯỚC

Nhiều tiền của

Lắm lợi danh

Bao nhiêu thuận lợi và hanh thông đời

Tiếc rằng không cưú được người

Một mai hết

Ắt phải thời đọa thôi



THÂN

Chỉ là tứ đại hợp thành

Rằng đang thọ nghiệp nên đành vậy thôi

Xuống lên liên tục luôn hồi

Dụng công em nhé vun bồi phước duyên



TÂM

Chủ tể tạo tác trùng trùng

Người và vạn vật cùng chung niệm này

Sơn hà đại địa trời mây

Sắc không là cũng lẽ này em ơi



THĂNG

Lên cao bỏ lúc phong trần

Người ta sung sướng tân thần hỷ hoan

Nhìn đời thắm sắc tươi son

Bao nhiêu hy vọng hãy còn chứa chan



TRẦM

Đến hồi hạ liệt lao đao

Việc trong thiên hạ có nào khác chi

Cực đại rồi laị suy vi

Vô thường là thế có gì bền lâu



VĂN

Văn chương ấm ớ hội tề

Tưởng sơ ngộ đã định đề đạt lên

Thưa rằng tiểu tử không tên

Bản lai diện mục từng quên tháng ngày



QUỲNH

Một lần thôi giữa đêm thanh

Trắng trong bạch ngọc mấy nhành thiên hương

Gặp đây giữa cõi vô thường

Mai này xa cách mười phương đất trời



KHỜ

Tâm tư khô cạn mạch nguồn

Mốc meo chữ nghĩa buông tuồng tứ thơ

Trần gian có gã khù khờ

Mấy mươi năm lẻ chưa hề tỉnh ra



THIÊN TÌNH SỬ

Búng tay cái tạch đã đời

Kìa em mắt biếc nụ cười thiết tha

Cuộc chơi này giữa Sa Bà

Một thiên tình sử ấy là chiêm bao



ƠN ĐỜI THẾ THÔI

Của tin chỉ một chút này

Gởi tình cho gió mây bay trắng trời

Thiết tha ta nói lấy lời

Đắng cay đã lắm ơn đời thế thôi



VÔ TẬN NGẨN NGƠ

Tôi từ vô tận ngẩn ngơ

Gặp em ở giữa bến bờ nhân gian

Thương nhau chẳng luận lỡ làng

Thời gian bôi xóa chửa tàn thiết tha





PHÚT GIÂY NGẪU HỨNG



HÀI THÊU HOA

Em chưa về với ngọn ngành

Mùa xuân đã biếc trên nhành hoàng mai

Thướt tha tà áo lụa dài

Giữa thành thấp thoáng gót hài thêu hoa



VỚT TRĂNG

Một ly vang đỏ đủ vừa

Ngày trong bận bịu đêm thừa dư hương

Vì chăng chẳng đặng tình trường

Thò tay xuống nước toan đường vớt trăng



HƯƠNG THÂN

Nửa đêm nằm mộng giật mình

Cuồng cơn thống khoái ấy tình giao hoan

Đá lăn lóc lở núi non

Rạng ngày ra vẫn hãy còn hương thân



SƯỚNG SAO

Mưu sinh vất vả nhọc nhằn

Đổi bao tinh lực nuôi thân với đời

Chợt nhiên em đến nói cười

Đường trần khổ vậy có người sướng sao



LẠNH LÙNG LƠ

Gặp nhau cất một tiếng chào

Ta - người hoan hỷ ai nào mất chi

Vậy mà cũng có đôi khi

Lạnh lùng lơ

chẳng nói chi nửa lời



UỔNG

Ông thầy áo vải cơm chay

Cốc keng chuông mõ tháng ngày kệ kinh

Dân oan, nước loạn mặc tình

Phật cười uổng cả công trình bấy lâu



QUA LÀN KHÓI

Tôi xa cố quận mấy mùa

Ngày xuân lễ Phật lên chùa ngoại phương

Nghìn trùng cả Thái Bình Dương

Qua làn khói thấy quê hương hiện tiền



NGỘ

Hoa đào nụ hãy còn non

Cung trời hải ngoại hãy còn tuyết băng

Gặp người giữa chợ ngộ rằng

Mùa xuân chẳng nệ vẫn hằng hỷ hoan



VÔ MINH

Con chim nhỏ đậu bên mình

Líu lo nó hót vô minh tháng ngày

Vụng tu nặng nợ kiếp này

Gã khờ ngơ ngẩn còn say men tình



MỘT LẦN THÔI

Một lần thôi nhé em ơi

Một lần thôi đủ đã đời ước ao

Một lần đồng vọng xôn xao

Một lần thôi laị mãi sao một lần



VÔ TẬN TƯỞNG

Tôi chơi phố chợ thị thành

Trai xinh gái đẹp để dành cho ai

Tấc thân nặng nợ hình hài

Từng vô tận tưởng nên hoài tử sanh



PHONG TRẦN NHƯ AI

Của này chẳng đáng một đồng

Ơn người nghĩa trọng vàng ròng một cân

Vậy nên mới phải nợ nần

Giá không ắt cũng phong trần như ai



TƯỞNG CHỪNG

Tưởng chừng rất mực tinh anh

Ai dè một miếng táo xanh chua lè

Nhả ra sợ chúng cười chê

Nuốt vào chẳng đặng mà tê tái lòng



RẺ KHINH

Ông trùm nhiễu sự rối ren

Tham lam, ích kỷ, nhỏ nhen với đời

Nói năng thô lỗ ác lời

Ngôi cao quốc chủ nhưng người rẻ khinh



NGƯỜI CHỈNH CHU

Bán mua da thịt lấy tiền

Bao nhiêu chê trách xỏ xiên nặng lời

Đêm qua nham nhở chơi bời

Sáng nay đạo mạo ra người chỉnh chu



TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Powered by YAF.NET | YAF.NET © 2003-2024, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.292 giây.