Điểm yếu chết người đeo dai dẳng đám cán bộ, quan chức đảng viên cộng sản là hiểu biết giới hạn, thấy chữ là nhức đầu nên dễ bị đám thiểu số lãnh đạo có chút ít chữ nghĩa, hiểu biết “sâu sát” nhưng mang tâm địa lưu manh độc ác dẫn dắt, định hướng giam thân vào chốn ngục tù của mù quáng, cuồng tín để phục vụ cho mưu đồ độc quyền quyền lực, danh vọng của chúng. Điển hình là Hồ Chí Minh với đám tay chân, thừa hiểu cuộc cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân chỉ là chiêu bài lợi dụng lòng yêu nước để cộng sản đệ tam mở rộng đế chế cộng sản “xã hội chủ nghĩa” và Lê Duẩn cùng đồng bọn thiểu số lãnh đạo mê cuồng đầy tham vọng núp bóng “chống Mỹ cứu nước” sử dụng xương máu dân tộc Việt Nam xẻ dọc Trường Sơn đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng nhằm hoàn thành nhiệm vụ tay sai “Ta đánh đây là đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc...”
Đến hôm nay đám hậu duệ của Hồ Chí Minh, những lãnh đạo kế thừa của Duẩn Chinh Đồng Giáp, của Mười Anh Nông Dân... là Sang Trọng Hùng Dũng vẫn bổn cũ soạn lại có phần tinh vi, nhuần nhuyễn, thâm độc hơn. Ngoài miệng họ động viên, hô hào đám tay sai ngu dốt thân cận mù quáng tin rằng “Còn đảng còn mình... Yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội... Đảng lãnh đạo là sự lựa chọn của nhân dân... Giữ vững vai trò lãnh đạo của đảng là trách nhiệm, nghĩa vụ của chúng ta (đảng viên cộng sản)...”
Bên trong họ ra sức bưng bít sự thật nhằm lừa gạt những tên đảng viên phía dưới để đem thân che chắn lao đầu vào bảo vệ hình ảnh giả tạo của “đảng quang vinh Hồ Chí Minh vĩ đại” và dụ dỗ những kẻ cuồng tín lao đầu vào cái gọi là tiến lên thiên đường ảo xã hội chủ nghĩa như những con thiêu thân để thiểu số lãnh đạo thu tóm quyền lực quyền lợi, tiêu diệt nguyên khí quốc gia, cướp bóc tài sản nhân dân, vơ vét của cải tài nguyên đem cất dấu trong các nước tư bản giãy chết, đưa cháu con đi học, đi định cư ở xứ sở thù địch với chuyên chính vô sản để tiếp tục thực hiện cú lừa vĩ đại khác như “tiền nhân” cộng sản của chúng đã làm!
Ngày nay với phương tiện thông tin hiện đại của thời đại kỹ thuật số thì đối với những người quan tâm theo dõi thời cuộc quốc gia lẫn quốc tế không có mấy ai mơ hồ, nhận thức sai lạc, nhầm lẫn về con người cộng sản và chủ nghĩa cộng sản. Thật sự, nếu có ai đó không nhận ra cộng sản là gian manh dối trá, là xấu xa tồi tệ, là tội ác chống nhân loại, ít ra người ta cũng thấy được tài sản tri thức đậm đà bản sắc dân tộc, có giá trị nhân bản còn lưu lại như âm nhạc, văn hóa, con người trong chế độ Việt Nam Cộng Hòa ở miền nam hơn hẳn Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ở miền bắc và đời sống người dân Nam Hàn rõ ràng văn minh sung túc vượt trội Bắc Hàn, cũng như trong thời chiến tranh lạnh hiện tượng “trốn chạy” chỉ có người dân Đông Đức cộng sản liều chết chạy sang Tây Đức tự do, hiếm thấy chuyện trốn chạy ngược từ Tây Đức sang Đông Đức!
Ngay thời điểm này, tính từ ngày được gọi là hòa bình thống nhất đất nước đã gần 40 năm vẫn còn hiện tượng người dân Việt Nam tìm cách trốn chạy khỏi xứ thiên đường xã hội chủ nghĩa, từ vượt biên vượt biển, du lịch du học, xuất khẩu lao động cho đến đi làm cô dâu xứ lạ có nhiều bất trắc rủi ro nhưng vẫn không ngăn được các cô gái Việt Nam “rầm rập” tìm đường bỏ nước ra đi... và theo như lãnh đạo cộng sản trong những ngày đầu cưỡng chiếm miền nam phỉ báng, mạ lỵ những người trốn chạy cộng sản là “bọn có nợ máu với nhân dân... bọn ma cô đĩ điếm chây lười lao động... chạy theo ngoại bang kiếm bơ thừa sữa cặn...”
Giờ đây sau gần 40 năm “giải phóng” hiện tượng trốn chạy không còn là cá biệt của người dân miền nam, nó đã diễn ra phổ biến trên khắp ba miền đất nước, từ thành thị tới thôn quê, từ đồng bằng đến cao nguyên, từ rừng sâu lên núi cao, từ người đảng viên hay không đảng viên, từ gia đình truyền thống hay không truyền thống cách mạng... đủ mọi thành phần, đâu đâu cũng có người bỏ nước ra đi “thế có phải họ là thành phần bất hảo.... rời bỏ nơi chôn nhau cắt rốn đi tìm bơ thừa sữa cặn?...” Vậy, nguyên nhân bởi vì đâu, có phải do chế độ độc tài độc ác cộng sản gây ra? Chắc không cần phải trả lời cho câu hỏi nhức nhối khá đơn giản này!
Thật ra, không phải chỉ có dân tộc Việt Nam trốn chạy khỏi “thiên đường” xã hội chủ nghĩa mà còn nhiều dân tộc là nạn nhân của chủ nghĩa quái thai cộng sản, của chế độ độc tài toàn trị cộng sản khắp nơi trên thế giới trốn chạy cộng sản phi nhân tính như dân tộc Việt Nam và những cuộc trốn chạy cộng sản chỉ tạm lắng xuống khi hệ thống nhà nước xã hội chủ nghĩa sụp đổ, kết thúc chiến tranh lạnh giữa hai siêu cường Nga - Mỹ, đúng hơn là cuộc chiến “ai thắng ai” giữa thế giới tự do với cộng sản độc tài.
Đứng trước viễn cảnh đen tối của con đường đi lên xã hội chủ nghĩa, một “điểm hẹn” không bao giờ đến của các bộ óc hoang tưởng nên vài ba nước tàn dư cộng sản còn sót lại buộc phải thay đổi đường hướng kinh tế, giao thương buôn bán với “kẻ thù giai cấp” ở các nước tư bản dân chủ để bảo vệ quyền lực chính trị, để được sống sót trong thế giới văn minh nhiều thay đổi và Trung Cộng sau nhiều thập niên lột xác, thực hiện “xã hội chủ nghĩa mang màu sắc Trung Quốc”. Thực chất là thay đổi đường hướng kinh tế tập trung đã phá sản, làm ăn theo kinh tế thị trường với các nước dân chủ tiên tiến và đã vươn lên để trở thành nền kinh tế lớn thứ hai của thế giới, chỉ sau Hoa Kỳ, được đám ma đầu tư bản đỏ cộng sản Việt Nam dùng làm tấm bình phong như là thắng lợi của phe “xã hội chủ nghĩa” nhằm che chắn cho tham vọng quyền, tiền của họ.
Có thể các tuyên truyền viên, dư luận viên, văn nô bồi bút, tuyên giáo, an ninh mật vụ, công an, quân đội... những kẻ thừa hành trong bộ máy đảng, nhà nước cộng sản không biết được sự thật của thế giới thời đương đại nên có khả năng nghi ngờ lý chứng vừa kể và cho rằng đó là luận điệu chiến tranh tâm lý, tuyên truyền chống phá của các thế lực thù địch? Thế thì các bạn hãy tự đi tìm hiểu sự thật, tự đặt câu hỏi, tự tìm lời giải cho chính mình, là tại sao các quan chức, các lãnh đạo trung, cao cấp “giàu có” triệu phú nhiều triệu USD của đảng cộng sản Việt Nam không chọn nước xã hội chủ nghĩa Trung Cộng để cất dấu tài sản do hối lộ tham nhũng, ăn cắp ăn cướp của nhân dân, của đất nước và tại sao họ không đưa con cháu đi du học, đi định cư ở các nước xã hội chủ nghĩa Trung Quốc, Cuba, Triều Tiên mà lại chọn các nước tư bản giãy chết làm điểm đến “lý tưởng” cho hậu vận của cháu con họ và của chính họ?
Xa hơn nữa là các bạn đóng vai hề diễu dở trong gánh “xiếc” cộng sản, có biết những dân tộc rên siết dưới sự áp bức bất công, bị chà đạp nhân phẩm nhân quyền của các loại chính thể độc tài, kể cả độc tài cộng sản hay bị nạn chiến tranh đe dọa cuộc sống ngay lành, buộc phải rời xa tổ quốc như người dân Việt Nam, người dân của các nước Châu Phi, Trung Đông hiện nay, tuyệt nhiên không một ai tìm đến các xứ “thiên đường” Trung Cộng, Việt Cộng, Triều Cộng, Cu Cộng tìm kiếm sự che chở, cứu giúp mà chỉ tìm đến các nước dân chủ tự do bị lãnh đạo “kính yêu” của các bạn to mồm mạ lỵ, chửi bới không tiếc lời nào là sen đầm quốc tế, đạo đức giả, sử dụng chiêu bài tự do, dân chủ, nhân quyền xen vào công việc nội bộ, kích động chiến tranh xâm lăng chiếm đóng...
Chắc rằng những người yêu nước lương thiện biết các bạn, những người thừa hành, dù có hiểu biết giới hạn về kiến thức chuyên môn, về thế giới văn minh chung quanh thời đương đại, không nhiều cơ hội nghe thấy chuyện xảy ra bên Tây bên Tàu nhưng không lẽ nào tệ đến nỗi không nhìn thấy cảnh xã hội băng hoại, đạo đức suy đồi với những hoạt cảnh “trăm năm trong cõi người ta... những điều trông thấy mà đau đớn lòng” như các trẻ em mưu sinh trên bãi rác, các bà cụ già tóc trắng lưng còng vật lộn với bó rau nải chuối bên hè đường, các đoàn quân bán vé số trùng trùng điệp điệp trên mọi nẻo đường đất nước, các tai nạn giao thông hàng năm cướp đi mạng sống người Việt Nam nhiều hơn cả thời chiến tranh “chống Mỹ”, những cảnh cướp giết hiếp, mại dâm ma túy xảy ra nhan nhản hàng ngày không phân biệt thành phần lứa tuổi và đau đớn hơn là trong quan hệ giữa nạn nhân với phạm nhân, không loại trừ huyết thống cật ruột...
Ngoài ra, còn có nhiều cảnh “nóng” của chuyện thường ngày ở huyện như: chuyện hai ba bệnh nhân nằm chung giường, nằm tràn ra cả hành lang bệnh viện; chuyện thầy gạ tình trò đổi điểm; chuyện hối lộ tham nhũng lộng hành ức hiếp dân đen; chuyện quan chức nhà nước ngồi xổm trên luật pháp; chuyện công nhân bị chủ nhân nước ngoài bóc lột sỉ nhục; chuyện nông dân làm “nô lệ” cho các tập đoàn quốc doanh trên mảnh ruộng thửa vườn, con tôm con cá của mình làm ra; chuyện lực lượng công an, quân đội trang bị vũ khí tận răng đằng đằng sát khí đi “giải phóng mặt bằng”; chuyện công an, an ninh mật vụ với dùi cui, lựu đạn cay, còng số 8 thẳng tay đánh đập, khiêng vác, đạp vào mặt người dân biểu tình chống Tàu xâm lược; chuyện “người lạ” đi lại nghênh ngang lập phố trên đất Việt; chuyện “tàu lạ” đuổi bắt, bắn giết ngư dân Việt trên ngư trường truyền thống, không thấy bóng dáng quân đội nhân dân Việt Nam “anh hùng”, không nghe hơi hám công an nhân dân “vì nước quên thân vì dân phục vụ” biểu dương lực lượng hung hăng rất máu như cách chúng kéo quân đi trấp áp biểu tình, cướp vườn cướp ruộng, thu hồi giải tỏa đất đai của nhân dân Việt Nam!
Đó là góc nhỏ u ám của bức tranh toàn cảnh Việt Nam, đó là bề nổi của tảng băng chìm suy thoái đạo đức, băng hoại xã hội khiến cho những người yêu nước có trách nhiệm phải lên tiếng đấu tranh chống xấu ác vì xã hội công bằng tốt đẹp hơn, vì một nhà nước thật sự của dân do dân vì dân, vì tương lai con cháu nòi Việt muôn đời sau. Họ là những người lương thiện dũng cảm, không phải là kẻ thù, không phải là bọn phản động hay thế lực thù địch nói xấu chống phá Tổ Quốc. Kẻ thù, phản động, thế lực thù địch không ai khác, nó chính là thiểu số lãnh đạo gian tham của đảng cộng sản Việt Nam, chúng biết rõ xã hội chủ nghĩa là dối trá ảo tưởng, thiên đường cộng sản là bịp bợm không có thật trên cõi đời này nhưng chúng lại cố tình hô hào những điều dối trá, bịp bợm để lợi dụng sự hiểu biết giới hạn của những người thừa hành mù quáng, cuồng tín trong đó có các bạn, phục vụ cho tham vọng thấp hèn của cá nhân, giòng tộc, phe nhóm của họ như Hồ, Duẩn, Đồng, Chinh, Thọ, Giáp (*)... Phiêu, Linh, Mười, Anh, Nông, Dân (**)… khi xưa và Sang, Trọng, Hùng, Dũng, Quang, Lâm... hiện nay.(***)
Thời nay, thời toàn cầu hóa với kỹ thuật số của thời đại a - còng (@), không khó để các bạn tuyên truyền viên, dư luận viên, văn nô bồi bút, an ninh mật vụ, công an, quân đội... những người thừa hành phục vụ cho nhóm thiểu số lãnh đạo đảng, nhà nước cộng sản Việt Nam tìm hiểu sự thật, trau giồi kiến thức để không còn dại dột nhắm mắt làm theo bọn ác và để có cơ sở tri thức lựa chọn hướng đi đúng đắn cho mình: buông bỏ “vũ khí” về với nhân dân hay bám lấy thiểu số lãnh đạo gian manh, xảo quyệt? Đừng để cho lời biện hộ vô nghĩa của các bạn “...tôi vô tội... tôi chỉ làm theo lệnh của cấp trên giao....” trở nên muộn màng, thách thức tính lương thiện, sự chịu đựng kiên nhẫn của nhân dân, những người đồng bào cùng chung giòng máu đỏ da vàng Việt Nam.
Le Nguyen (Danlambao)
________________________
Chú thích:
(*) Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Phạm Văn Đồng, Lê Đức Thọ, Võ Nguyên Giáp.
(**) Lê Khả Phiêu, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, Võ Văn Kiệt (sáu Dân).
(***) Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Sinh Hùng, Nguyễn Tấn Dũng, Trần Đại Quang, Tô Lâm.