Tại một khu vắng vẻ có đường xe lửa, Gaya đang cò ke với ông khách hàng để bán lậu thuốc lá Mỹ, cô có 40 gói, mỗi gói giá 5 won. Cô đã chạm vào 3 thứ độc quyền buôn lậu của bọn giang thuyền vùng này, đó là rượu, thuốc lá Mỹ và thuốc súng Nhật. Bọn này xuất hiện bắt cô tại trận, đánh cô tơi tả rồi còn muốn xâm phạm hưởng thụ. Shinichi xuất hiện, bọn này tiêu đời. Người kiếm sĩ xác nhận tiểu thư của mình bằng đưa tay kéo ra sợi dây đeo cổ của Gaya có gắn nửa mặt hình khắc bằng gỗ nâu. Ông nói “từ giờ trở đi cô sẽ sống dưới một nỗi sợ vô hình. Cô phải vượt qua tất cả chúng. Ðó là cách để cô sống. Phải sống để trả thù.” Rồi người kiếm sĩ bỏ đi, mặc cho Gaya hét hỏi ông là ai?
Ba của Gaya là Shin Jo, tên giang hồ là Noro, một chân bị què vì tàn tích đánh đấu. Noro lấy con của hội chủ Il Gook nên phản bội giết chết một gia đình người đồng đảng, là lý do ông Young Chool truy tìm 18 năm nay. Ðối mặt nhau, ông Thần Ưng định giết thì Noro cho biết bọn sát thủ Nhật đang tìm đến, cần Young-Chool trợ thủ vào 12 giờ trưa mai tại cây cổ thụ sau nhà ông. Aka đã đến và giết Noro trong nhà. Young Chool ở bên ngoài không chờ được nữa, vào nhà đã thấy Noro thoi thóp, cầu xin Chool đâm cho nhát gươm ân huệ, thì đúng lúc Jung Tae đưa Gaya về nhà. Gaya nhìn thấy cha mình chết, Jung Tae nhìn thấy cha mình đang sờ sờ trước mặt. Jung Tae nói với cha, “Hãy đi bắt bọn họ lại.
Nếu lần này ông chạy trốn, tôi sẽ nguyền rủa ông suốt đời.” Shinichi xuất hiện, Gaya ngăn không cho giết cậu, hãy để cô sau này sẽ giết cả hai cha con.
“Ðừng tin người đeo nửa mặt dây chuyền còn lại. Hắn là người đã giết chết mẹ con. Và rồi hắn sẽ giết luôn con.” Ðó là lá thư của cha cô dặn dò con gái mà Gaya bắt gặp nằm lẫn trong mấy tấm hình cũ kỹ chụp cha và mẹ bồng nàng trên tay.
Nàng kéo nơi cổ ra sợi dây đeo có nửa mặt hình, đặt nghi vấn về kẻ giết mẹ, mà nàng nghi quyết là Hội Il Gook . Như thế nàng có hai mối thù phải trả. Ðó là ngày nàng cùng Shinichi ra bờ sông để thả tro cốt cha trước khi sang Nhật. Gaya giống như con tằm hóa bướm từ đây.
Tại nhà ga Shin Eui Joo lúc Gaya rời bỏ Sinuiju, trong bộ kimono Nhật, nàng đã không thể xuống tay chém chết người mình yêu trước giờ chia ly vĩnh biệt. Chàng nghe Yoon Ok Ryun báo tin này, đã chạy hụt hơi đến nhà ga, khẩn thiết xin Gaya đừng ra đi, chàng sẽ tìm ra thủ phạm thực sự giết ba nàng, rồi đứng im bất động mặc cho lưỡi gươm của người tình chém tới. Lưỡi gươm dừng lại kề bên cổ, Gaya gằn giọng bên tai chàng: “Vậy hãy đi tìm rồi đến gặp tôi.” Phải chi có lời của bản nhạc Trần Thiện Thanh hát lên ngay lúc này, “Tình là tình nhiều khi không mà có, tình là tình nhiều lúc có cũng như không...”
Gaya theo Shinichi về Hội Il Gook bên Nhật. Gaya vượt qua kỳ thi hạch khảo kiếm thuật với Aka bằng một nhát đâm vào bụng anh ta. Sau đó ông ngoại Denkai thử thách cô dùng gươm giết một mạng người đầu tiên trong đời. 3 năm sau khi được huấn luyện trở thành cao thủ, cô được Senkai điều đi để cắm lá cờ của Hội Il Gook xuyên từ Sinuiju qua Ðan Ðông tới Thượng Hải. Cô mang thủ hạ sang Triều Tiên, dẹp 2 bang hội Dobi và Mo Il Hwa, rồi đến Thượng Hải để tóm thu thành phố cảng này. Muốn thế, cần phải làm mục nát những bang hội hùng mạnh, Denkai đồng thời chỉ thị cho người con trai nuôi của ông dùng kế hoạch như sau:
“Phải khiến chúng mục ruỗng từ bên trong, làm cho gốc rễ đã mục ruỗng phải bám vào gốc rễ khỏe mạnh. Hãy tìm một gã Triều Tiên trong chính bọn chúng, một người không quan tâm gì đến đất nước của hắn, một người mà đặt vũ khí vào tay hắn, hắn sẽ nuốt trọn ngay máu mủ của mình. Hơn nữa, phải là một người không biết xấu hổ là gì, con phải dùng chính loại người đó. Muốn cai trị, thì đó là điều căn bản. Aoki, con chính là ngày hôm nay, là thứ ánh sáng mà ta chưa từng được hưởng. Con phải đối đầu, ta sẽ là cái bóng của con. Hãy đi đến Shinuiju, sau đó mở đường vào đại lục.” Ðây là câu nói đáng cho các nhà làm chính trị suy gẫm vậy!
Jung Tae đã thành công nhảy lên xe lửa để sang Trung quốc, nhưng đến điểm hẹn lại hai người vợ chồng đón đâm cho trọng thương, và bị cướp mất tiền bạc giao dịch buôn lậu. May sao, Bang chủ Mo tình cờ đi ngang, gặp anh đang nằm thoi thóp, mang anh về bản doanh cứu chữa rồi đưa anh về Triều Tiên giao lại cho bang Dobi lúc anh còn chưa hồi tỉnh để biết mặt ân nhân, Mo nói với Bong Shik anh nợ tôi món nợ này. Jung Tae lành mạnh, về nhà thì em gái anh đã nhảy từ vực cao xuống sông tự tử, bị xem là mất tích, dù đã được bà Ca Kỹ và bang Dobi tung người mò rà khắp cả khúc sông dài. Khi ngồi cùng đại ca ngồi ăn trong quán, Jung Tae khóc tức tưởi kể về đứa em:
“Khi mẹ em qua đời, Jung Ah được 6 tuổi, em mang em mình đi tìm cha. Vì không có gì để ăn, khi em gặp bà chủ nhà trọ ở Ðan Ðông, em đã bỏ Jung Ah lại đó với hy vọng em có thể được ăn uống đầy đủ vì nhà trọ có cung cấp bữa ăn.
Nhưng Jung Ah đã đi tìm em, lặn lội từ Ðan Ðông đến Shinuiju hơn 40 cây số. Em đang ngồm ngoàm ngồi ăn tại bàn ở quán thì nó xuất hiện bên cạnh. Con bé như ăn mày, mắt sưng húp vì khóc, nó xòe tay đưa cho em 3 viên kẹo và bảo dù là kẹo hay cơm, nó muốn ăn bao nhiêu cũng có, nên em không cần anh phải lo nữa. Chỉ là đừng nên quên em gái Jung Ah của anh. Con bé đi tìm em để chỉ nói như thế đấy. Chính giây phút đó em cảm thấy mình đúng là một thằng khốn. Cái cảnh bản thân mình đang ăn cơm canh bằng 10 xu kiếm được từ việc bán em ấy cho nhà trọ, em thấy em chẳng phải là người. Từ ngày ấy, em thề bảo vệ Jung Ah bằng cả mạng sống. Dù ngay đến tính mạng, em sẽ không bỏ gia đình, những người cùng dòng máu với mình. Nhưng giờ đây em đã mất Jung Ah rồi!.”
Tâm trạng sâu kín này là nguyên nhân biến đổi nhân cách, tạo nên một Jung Tae bất cứ giá nào cũng tìm cách giải thoát cho những trẻ em gái bị bọn bắt cóc bán sang Trung Hoa, được bộ phim thể hiện đôi lần cho thấy người thanh niên hào hiệp này.
Gaya sang Ðan Ðông, đến gặp Bang chủ Mo Il Hwa để ra thời hạn phải giải tán bang hội, tình cờ lại gặp Jung Tae tại đây. Bang chủ Mo đáp lời sẵn sàng cho một cuộc đổ máu. Gaya kéo thủ hạ ra về. Jung Tae không phải đến để thách đấu. Anh cùng nhị ca qua Ðan Ðông để tìm cặp vợ chồng đã đâm anh trong kỳ nhảy tàu đầu tiên sang Trung quốc, để đòi lại số tiền họ đã cướp trọn. Ðó là một gian hàng bán thịt heo nơi một xóm chợ. Sau khi hạ xong đôi này, anh nghe có dính líu đến bang chủ Mo, nên bảo nhị ca đưa đến gặp để biết rõ chuyện gì đã xảy ra 3 năm về trước.
Nhị ca đứng bên ngoài cửa phòng, cho anh vào diện kiến một mình, dụng ý để Jung Tae học thêm bài học với vị bang chủ tài cao. Anh đã coi thường vị thủ lĩnh này nên sơ tâm bị Mo phóng một diệp đao sướt qua vành tai như thách thức, thế là Jung Tae sẵn sàng chiến đấu, nhưng mọi thủ bộ và thân pháp đều bị người có võ công Thiếu Lâm lừng lẫy này phê phán chê bai không xứng đáng đấu với một bậc thầy như Mo. Dù thế nào thì Jung cũng không phải là đối thủ, cuối cùng sau khi đẩy lùi Mo được 10 bước, lãnh một đòn té xuống bất tỉnh. Sau đó phải ở lại vài hôm để dưỡng thương. Từ đây, anh hùng trọng anh hùng, họ trở thành bằng hữu.
Gaya đến Thượng Hải, thuê Club Shangai làm nơi đón tiếp chào hỏi toàn bộ tai to to mặt lớn, thất nhân bang và các bang hội. Cũng là lúc Jung Tae chân ướt chân ráo đến Thượng Hải, phải ở trọ nhà con gái của Phi Hành Lão Quái. Anh đến dự bằng một thiệp mời, đêm đó cứu nguy cho Bang Chủ Hwangbang không bị hạ nhục nên anh được nhận vào bang hội này. Sau đó xin làm con nuôi của bang chủ để điều tra ngầm về thủ phạm giết chết cha anh. Rồi lại cùng lúc làm nhị ca dưới trướng Jae Hwa để trong tương lai có thể đánh lại Hwangbang. Từ đây anh sống cảnh nhị trùng, chờ thời cơ, trải qua nhiều trận thập tử nhất sinh, nhưng nhờ có Gaya luôn ngầm bảo vệ. Bang chủ Mo đã đến Thượng Hải, và Club Shangai cũng là mục tiêu nhắm đến của anh. Sau khi đấu võ thua Tae trong ngày khai trương của Club Shangai, Mo tự nguyện sát cánh giúp anh trong cuộc báo thù.
Gaya thất bại việc mua lại Club này. Aoki cũng chưa hạ được Hwangbang, làm cho thủ lĩnh Denkai bực tức phải đích thân sang Thượng Hải để chỉ huy theo kế hoạch chiến tranh với Trung Hoa. Gaya bây giờ đã được Shinichi cho biết ông ngoại Denkai ra lịnh cho kiếm sĩ này giết chết mẹ nàng, lý do vì con ông lấy người Joseon nước Hàn. Như thế, Gaya sẽ bị giết cũng như Jung Tae, vì hai người yêu nhau. Shinichi trước kia là cận vệ cho mẹ nàng, giờ đây theo hầu con gái bà.
Vì sự trung thành của anh, về sau anh bị đảng bài trừ, cắt đứt gân vai làm liệt xụi cánh tay trái, còn bị Denkai ra lệnh cho tất cả đảng viên gặp anh đâu giết đó, khiến cho Gaya đi cứu anh. Nhưng rồi cuối cùng, người dũng sĩ này thi hành lệnh đến ám sát bang chủ của Hwangbang không thành, đã bị chết thảm thương. Aka theo lệnh hội chủ tìm đến giết Jung Tae, nhưng đã bị thảm bại, chết hộc máu mồm vì những cú đấm xuyên phá của võ công Thái Cực quyền của Jung Tae. Chính bang chủ Mo đã không chịu nổi hùng lực của thần quyền này, anh nói với người thủ hạ, thay vì phải mất 10 năm khổ luyện thành tựu thì Jung Tae chỉ mất một năm!
Aoki nghe chính miệng ông Denkai tuyên bố là có nhiều người giống như anh trong công tác chiến tranh, đừng tưởng mình độc tôn mà hung hăng con bọ xích, nên sau đó Aoki đã kết cấu với dũng sĩ vô cảm Aka, mượn cớ diện kiến riêng rồi chính tay anh đâm chết Hội Chủ Il Gook bằng lưỡi gươm mổ bụng của hiệp sĩ Nhật. Người hội chủ từng khen tụng người con nuôi tài trí của mình là “thứ ánh sáng ta chưa từng được hưởng,” nay đã hưởng trọn vẹn thứ ánh sáng Laser này xuyên vào tim bằng những nhát gươm. Aoki đưa Gaya lên nắm quyền hội trưởng, một mặt vì tình yêu dành cho cô mà anh hy vọng sẽ có ngày chiếm hữu được, một mặt để anh có quyền điều động những kế hoạch do anh chủ trương.
Nhưng cuối cùng, theo mưu lược của Jung Tae, phân tán lực lượng của Hội Il Gook đến những cơ sở kinh doanh của họ đang bị đánh cướp, rồi dùng lực lượng của Hwangbang để cả hai tiêu diệt lẫn nhau, lại gài cho cảnh sát Thượng Hải bắt trọn, Hội Il Gook suy yếu từ đây. Hwangbang bị tiêu mòn lực lượng, đến độ bị bao vây trong nguy hiểm, làm cho Bang chủ Seol Doo-Sung phải tìm cách gởi cô cháu cưng Ran Ran nhỏ tuổi sang HongKong. Vào một đêm, ông phái phó bang mang lực lượng đến tấn công bang Samtong của Jung Tae, nhưng đến nơi lại bị rơi vào vòng vây. Lúc này, thiết sa chưởng phó bang đã đấu không lại Jung Tae vì anh đã đắc công phu thái cực quyền, nhuyễn công của anh làm cho chưởng thiết sa không còn hiệu quả, Jae Hwa cho một móng hổ vào lưng, và Jung Tae kết liễu Wang Baek San bằng một cú đấm vỡ lục phủ ngũ tạng để trả thù cho cha anh chết bầm người vì thiết sa chưởng.
Jae Hwa cấu kết với Hội Il Gook vì nghe Aoki bên tình báo cho biết, là Bang Chủ Hwangbang có kế hoạch cho Jung Tae giết chết anh. Thế là có một cuộc đấu võ công khai tại Thượng Hải Club, giữa đại và nhị ca này, trước sự chứng kiến của các bang hội giang hồ, để quyết định kẻ thắng sẽ nắm quyền cai quản khu vực Bang Samtong. Jae Hwa mang lại móng vuốt hổ vào bàn tay, đó là hai thanh thép trắng dài cong bén nhọn như anh chàng người sói trong phim X-Men, một thứ vũ khí từng hạ gục bao đối thủ để anh trở thành tay anh chị gian hùng trong giang hồ. Jung Tae bị thương tơi tả, nên có lẽ làm cho Jae Hwa cảm thấy bị nhục vì dùng móng hổ thép đấu với tay không, anh tháo bỏ nó rồi bị hạ gục bởi nhị ca. Thế là anh từ giã người yêu bác sĩ để ra đi, giao lại cho Jung Tae lên làm thủ lĩnh khu Samtong. Nhưng trong cuộc chiến đấu chống lại bọn Nhật sau đó, bất ngờ Jae Hwa trở về, cùng với bang chủ Mo sát cánh bên Jung Tae trong cuộc chiến lưỡng đầu thọ địch.
Còn chuyện tình yêu của Jung Tae với Yoon Ok Ryun thì sao? Phim bất ngờ tạo cho khán giả một cơn sốc nặng. Jung Tae trong ngày trao nhẫn đính hôn với người yêu, Bang Chủ Hwangbang đã dùng rượu đầu độc chú rể, nhưng Yoon Ok Ryun chợt nhớ vài hôm trước, trong một đêm tình cờ đi dạo mát, nhìn qua khung cửa sổ thấy bang phó Hwangbang cầm trên tay lọ thuốc, nên cô nghi ngờ là thuốc độc, thế là cô đổi ly rượu mừng với Jung Tae và uống cạn, sau đó cô bảo Jung Tae đưa cô về nhà, và cô đã chết trong vòng tay đầy nước mắt của người chồng tương lai. Thù hận trong lòng Jung Tae cành tăng, anh quyết định ra tay đánh sập Hwangbang.
Vì có nhiều người nước ngoài đến Thượng Hải, nên thành phố sẽ thành lập khu an toàn phi chiến. Tưởng Giới Thạch đang là tổng trưởng của Quốc Dân Ðảng Trung Quốc, chính phủ lâm thời được thiết lập. Jung Tae nắm trong tay tài liệu chiến lược Mori của Nhật Bản, đến yêu cầu đại sứ quán của Triều Tiên can thiệp cho anh gặp phe chính phủ lâm thời.
Anh từng bước thực hiện kế hoạch, cho toàn bộ võ sĩ đến các hộp đêm và sòng bài của Hwangbang để đánh cướp vàng và tiền. Cục công bộ chống thuốc phiện của Thượng Hải gọi điện thoại báo cho Doo Sung biết, ngoài tường của cục đã dán đầy những giấy tờ hành chính của sòng bài và hộp đêm cùng với tài liệu giao dịch thuốc phiện của bang hội Hwangbang. Việc này khiến cho tên cục trưởng cảnh sát tô giới của Thượng Hải bị liên lụy vì bao che.
Doo Sung lại chính là Cục trưởng cục chống nha phiến mới ác đạn! Thế là bang chủ di chuyển thuốc phiện trong cục để dụ cho bang Samtong chận đường đánh cướp, lúc đó sẽ có võ sĩ Park Chung Ga, từng là võ sư hiệu lịnh cho 18 vạn đại quân và còn là cận vệ của hoàng đế Phổ Nghi, là người được Doo Sung mướn. Tay này đánh gục bang chủ Mo cùng Jae Hwa, nhưng không chịu nổi những cú đấm cương mãnh của Jung Tae, đã chết ngay chưa đầy một hiệp! Tuy nhiên đây là kế hoạch, Bang Chủ Hwangbang cùng cục trưởng cảnh sát và bọn lính trang bị súng xuất hiện, Doo Sung móc súng lục ra sắp khìa Jung Tae thì đoàn quân của đại tướng Boo joo kéo đến.
Doo Sung ỷ mình là người gởi quân lương cho đoàn quân của đại tướng, nhưng rồi bị ghép tội ăn cắp thuốc phiện thay vì là bang của Jung Tae. Nếu tin đồn tiền lương quân đội Tưởng Giới Thạch được cung cấp từ việc buôn á phiện, thì dân chúng Trung Hoa tin tưởng chúng ta sao được? Ðó là vấn đề mà ngài đại tướng nêu ra, rồi thẩy ra trước mặt bang chủ hồ sơ chứng cứ ông bang lợi dụng sòng bạc và hộp đêm để buôn bán thuốc phiện. Bang Chủ Hwangbang cùng cục trưởng cảnh sát và mấy tên tay em thân tín sau đó bị trở thành tội phạm băng đảng buôn thuốc phiện, bị trói đưa đi diễu hành khắp phố phường. Nhưng kẻ hận thù ông bang xuất hiện, kể tội Doo Sung vào năm 1927 đã giết chết 5,000 đồng bào của tôi, rồi cắt cổ ông bang chủ.
Jung Tae giao cho đại tướng tài liệu chiến tranh tối mật của Nhật để thỉnh cầu cho khu vực Samtong được chấp nhận trở thành khu phi chiến, anh trình bày khi chiến tranh xảy ra, người dân trong khu Bangsamtong sẽ bị giết chết như con chó hoặc sẽ bị bắt đến Nhật Bản để huấn luyện họ chống lại Trung quốc. Vì thế xin cho phép Bangsamtong được vào khu vực an toàn. Về sau lời thỉnh cầu đã được phê chuẩn, người dân Bangsamtong vô cùng vui mừng, nhưng thảm họa vẫn ập đến.
Aoki lên kế hoạch chiến tranh, anh nói với Gaya: “Sau khi chúng ta tiếp quản quán Dae Ha và Bang Sam Tong, trung đoàn Hải quân Nhật sẽ cặp cảng. Chúng ta phải dẫn đường cho họ an toàn, đó là nhiệm vụ mới của Hội Gook.” Gaya nói hội nghị quốc tế vừa được mở ra ở Thượng Hải để quyết định Bangsamtong là khu vực an toàn. Nhưng Aoki muốn Hội sẽ chiếm lấy nó trước khi nó trở thành vùng an toàn, để thành lập trụ sở chính cho quân đội Nhật. “Nếu chúng ta thất bại trong nhiệm vụ này, tất cả Hội Il Gook sẽ bị quân đội xóa sổ.”
Bang Samtong bị Aoki kéo toàn bộ lực lượng của Hội Il Gook đến tấn công. Jae Hwa đơn thân độc mã chống cự suýt mất mạng, may nhờ cô Bác Sĩ Woo Jin báo cho Jung Tae về kịp, và đã hạ gục Aoki. Gaya xuất hiện ngăn lại cuộc sát đấu này. Jung Tae bấy giờ nói với Gaya: “Chúng ta dừng tay lại được rồi.” Gaya buồn bã nhìn người thanh niên mình yêu, đáp: “Ðược. Chúng ta dừng tay lại thôi.” Nghĩa là từ đây cô và Aoki sẽ ngưng chiến với bang Samtong. Thực ra, cô vẫn luôn ngấm ngầm bí mật giúp cho Jung Tae trong cuộc đối đầu với Hội Il Koo. Ðó là sự bù đắp cho nỗi đau khổ cô đã bỏ lỡ cơ hội, ngày xưa chính Jung Tae đã chọn cô chứ không phải Yoon Ok Ryun, nhưng cô vì muốn báo thù cho cha mẹ, đã quyết liệt dập tắt ngọn lửa tình yêu vừa bùng cháy trong trái tim của cô và Jung Tae, sang Nhật gia nhập vào Hội Il Gook .
Chiến tranh Nhật Trung vẫn còn tiếp diễn, Triều Tiên cũng chưa dành lại được độc lập. Riêng Thượng Hải có vẻ lắng dịu, nhờ có khu phi chiến dành cho người ngoại quốc thuộc nhiều quốc gia trú ngụ. Nhưng thực ra, thành phố cảng này bỗng dưng yên bình không thấy cảnh chém giết hay súng nổ, là vì thế giới bang hội vừa chấm dứt chiến tranh. Hội Il Gook không hoàn thành được nhiệm vụ mở đường cho hải quân đổ bộ nên đã bị quân đội Nhật xóa sổ, hơn nữa, đã bị chiến bại bởi bang Samtong. Chiến lược Mori lọt vào phe Tưởng Giới Thạch, nên nhiều hướng tiến của Nhật bị phá vỡ.
Ngoài ra, bang hội Hwangbang cũng bị bang người Triều Tiên xóa tên trên giang hồ.
Bang chủ Mo cùng người thủ hạ trở về Ðan Ðông sau khi đã sát cánh giúp Jung Tae chiến thắng. Tiếc là nhân vật thủ lĩnh Bong Shik của Bang Hội Dobi đã bị nhà biên tập lặng lẽ khai tử, thay vì cho ông xuất hiện lại tại Thượng Hải. Jae Hwa xây tổ uyên ương với cô người yêu Bác Sĩ Woo Jin, hai người đưa nhau rời khỏi Thượng Hải.
Aoki đi cùng Gaya để gặp Jung Tae từ giã trở về Nhật, anh không khỏi thắc mắc hỏi Jung Tae rằng: “Cậu có bao nhiêu mạng sống? Làm thế nào mà cậu có thể sống sót sau những chuyện trước kia?” Jung Tae đáp: “Với những người tôi yêu thương, tôi chỉ là muốn bảo vệ họ thôi.” Aoki gật gù rồi mỉm cười đưa tay bắt từ giã, nói: “Lần sau chúng ta sẽ đấu với nhau một trận nữa.” Jung Tae đáp lại bằng nụ cười nhẹ thân thiện.
Gaya từ giã Jung Tae nhưng chưa biết cô sẽ đi định cư nơi nào sau khi nghe Jung Tae hỏi, cô nói: “Không còn ai chờ đợi em, em cũng không còn nơi nào để về. Bây giờ nghĩ lại, em vì cái gì mà đấu tranh như thế? Từ nay, em tìm một nơi bình yên để ở rồi rửa sạch những ký ức đau buồn, làm lại một con người mới. Bảo trọng nhé, Shin Jung Tae.” Ðó là những lời sau cùng nàng dành cho người mình yêu và đưa bàn tay từng sử dụng đôi đoản kiếm lợi hại ra bắt lấy bàn tay của “người đi qua đời tôi” một thuở. Nàng đưa cho Jung Tae một bì thư màu vàng, bảo hãy đọc đi. Có thể trong đó là những gì nàng đã làm cho cô em gái Jung Ah trước khi chia tay ly biệt.
Gaya đã tặng cho Jung Tae một xúc động bất ngờ, đó là cô mang cô em gái Jung Ah đến sum họp cùng người anh, cho thấy cô đã bí mật giải thoát và đưa cô em này sang Nhật giải phẫu lành mạnh rồi giấu ở một nơi kín đáo chờ thời điểm.
Ðó là một phim cảnh quay xa, thoáng qua hình ảnh cô em gái Jung Ah nay đã là một thanh nữ, cô đứng bên kia vệ đường với chiếc vali, được người anh mình nhìn thấy sau khi chiếc xe hơi của Gaya chạy đi, rồi cô em bước nhanh đến nắm lấy đôi tay của người anh mình đang ngỡ ngàng rưng lệ hạnh phúc.
“Hiện tại là năm 1937, không biết sau này thế giới sẽ ra sao, nhưng mỗi giờ mỗi khắc chúng ta tận lực để sống tiếp là tốt lắm rồi, và cũng là để bảo vệ những người mình yêu quý.” 9 năm cuộc đời của chàng thanh niên đã trôi qua nhanh như gió thoảng, người yêu mình đã chết, người mình yêu đã ra đi, ôi sinh ly tử biệt. Hình ảnh hai anh em tay bắt mặt mừng đứng nơi một bờ sông mát dịu cỏ cây, cùng với lời tâm sự của Jung Tae, đã đóng lại bộ phim dài 24 tập nói về một thời anh hùng của thành phố cảng Thượng Hải vào những thập niên 1930 mà không ít đã có sự góp tay tích cực của người Triều Tiên tị nạn sinh sống tại nơi đây.
Người Việt sinh sống kỳ cựu tại Santa Ana và Westminster xem bộ phim này, có cảm thấy lòng bồi hồi nhớ lại một thời kỳ đầy sôi nổi sinh động của người tị nạn Việt Nam tập trung thành lập cuộc sống định cư nơi đây, để có được một ngày người Mỹ đặt tên là Little Saigon, vì đã có công dựng lên một thị tứ sầm uất nhộn nhịp như hiện nay với những lá cờ vàng tiêu biểu cho đất nước của người Việt tung bay rực rỡ trên nền trời vào mỗi dịp lễ hội...
Trần Lãm Vi